Đều dùng thí nghiệm chứng minh thực lực , còn cần thi gì?
Sở trưởng Thái cảm thấy cần thiết.
Giang Bác nghiêm túc : "Học tập thể qua loa."
Sở trưởng Thái: “… Cậu còn cần học tập? Nghe viện trưởng khoa Toán trường các mấy tìm chuyện để cướp đều khác cản , còn cần học toán ?"
"Muốn học văn." Giang Bác .
Sở trưởng Thái ho khan một cái, thế nào cũng cảm thấy Giang Bác giống như thích học văn, ông thật sự là đầu thấy nhân viên nghiên cứu khoa học thích học văn.
Thật sự là thế giới rộng lớn thiếu cái lạ.
Giang Bác trở về buổi tối kỳ thi.
Tống Sở còn lo thể tham gia kỳ thi, thấy trở về lập tức yên tâm.
Buổi tối cơm nước xong xuôi, cô đưa những ghi chép cuối kỳ cần thi cho xem.
Mã Lan cũng ở bên cạnh ôn tập, bà thấy một chồng tư liệu thì : "Sở Sở đối với con , mỗi ngày đều thức đêm ghi chép cho con, con mắt con bé đều thâm ."
Tống Sở ngáp một cái: "Không , con cũng thuận tiện học luôn mà, như lúc thi cũng cần lo lắng thi ."
Tống Sở đầu óc của tính là quá thông minh, Tiểu Bác vạch trọng tâm cho cô, cô mới thể học . Hiện tại Tiểu Bác hỗ trợ, cô trợ giúp Tiểu Bác, đương nhiên càng cố gắng hết sức.
Giang Bác mặt cô gầy hơn, cau mày : "Không cần khổ cực như ."
Tống Sở xua tay: "Anh Tiểu Bác, em cảm thấy vất vả, chúng hỗ trợ lẫn ."
Trước đều là Tiểu Bác giúp đỡ cô, chăm sóc cô, bây giờ cô cũng thể báo đáp Tiểu Bác.
Giang Bác cũng nên vui là khó chịu.
Mã Lan : "Lúc học vất vả chút cũng , sẽ hơn. Sở Sở cũng đảm bảo giấc ngủ, con còn nhỏ tuổi."
"Không nhỏ, còn hơn hai tháng là con tròn mười bốn tuổi." Tống Sở bất mãn vì bản luôn xem thành trẻ con: "Mẹ, con trưởng thành."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-565.html.]
Mã Lan : "Lớn bao nhiêu vẫn là con gái của chúng ."
TBC
Tô Chí Phong cũng : ", Tiểu Bác cũng , lớn bao nhiêu cũng là con trai của chúng ."
Sau đó đắc ý Giang Bác một cái: "Tiểu Bác, cha đúng ?"
Giang Bác: “...”
Cha thật ngây thơ.
Ba ngày thi xong đều thoải mái.
Sau khi thi xong, Tôn Á mời Tống Sở cùng xem phim.
Tống Sở hứng thú xem phim: "Có thể ?"
Tôn Á ngượng ngùng : "Cũng thể, thật chuyện là như thế ... Tớ xem cùng lớp trưởng nhưng cảm thấy tớ còn nhỏ tuổi, nếu khác thấy thì thích hợp cho lắm, cho nên tớ sẽ tìm bạn cùng. những khác chuyện của chúng tớ, tớ lập tức nghĩ đến …”
"Thật ..." Tống Sở chăm chú cô : "Tớ cảm thấy lẽ những khác phát hiện , các lộ ."
"Làm thể, chúng tớ còn ở bên , đây là đang ở giai đoạn bồi dưỡng. Làm thể khác phát hiện chứ?" Tôn Á , đó trời: "Anh Nghiêm chờ khi tớ tròn mười sáu mới bàn , tớ còn kém mấy tháng nữa thôi."
Tống Sở thật sự rõ ràng, bình thường lúc lớp trưởng quan tâm cô , âm thanh chuyện cũng nhẹ hơn nhiều.
Chẳng qua thế thì bình thường Tiểu Bác cũng quan tâm cô giống .
“...”
Bởi vì Tôn Á là tình huống đặc biệt, nên Tống Sở đồng ý cùng xem phim, nhưng vẫn khuyên Tôn Á thật cẩn thận, đừng quá thiết với Nghiêm Chúc, học cách bảo vệ .
Tôn Á : "Yên tâm , tớ hiểu, nắm tay, nếu sẽ em bé."
Tống Sở: “...”
Được , đây là chung nhận thức với cô.
Buổi tối Tống Sở trở cho Giang Bác về chuyện Tôn Á hẹn xem phim cùng.
Giang Bác chút hài lòng, thật vất vả mới trở về thì Tôn Á hẹn Sở Sở ngoài.