Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 568

Cập nhật lúc: 2024-10-07 13:45:52
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tống Sở dẫn theo Giang Bác thoạt như thoải mái về nhà.

Buổi tối lúc ăn cơm, Tống Sở kể cho Mã Lan và Tô Chí Phong chuyện ngày hôm nay xem phim.

Là một bộ phim chủ đề về nữ chiến sĩ, đặc sắc.

Việc kích thích cô sách mới, cô quyết định nghỉ hè sẽ một cuốn sách thuộc chủ đề nữ chủ, bây giờ sẽ một đoạn ngắn .

"Mẹ, con coi đây là công việc sẽ trong một đoạn thời gian dài tiếp theo."

Mã Lan Hoa đối với chuyện tỏ vẻ ủng hộ.

"Kiên trì chừng một ngày tác phẩm của con cũng thể thành phim."

"Quay phim ạ?" Mắt Tống Sở sáng lấp lánh.

TBC

Mã Lan Hoa : " , hiện tại những bộ phim đều biên kịch kịch bản hoặc cải biên dựa tiểu thuyết, chừng ngày nào đó sách con cũng thể biên soạn thành phim đấy."

Tống Sở ngờ còn thể như thế.

Cái giống như sách.

Chuyện của thật diễn ở màn ảnh... Chỉ nghĩ đến thôi cảm thấy mãn nguyện, nhiệt huyết sôi trào.

Cơm nước xong xuôi, giúp đỡ xong việc nhà, Tống Sở lập tức chui phòng dàn ý câu chuyện.

Thái độ của Giang Bác khác thường nên theo, ngược chạy trong phòng tìm Tô Chí Phong.

Tô Chí Phong đang tài liệu công việc.

Từ lúc đến việc ở Bộ, khi hiểu rõ bộ tình hình giáo dục của Trung Quốc mới sự nghiệp giáo dục của Trung Quốc còn một quãng đường dài, cho nên ông hạ quyết tâm chuyện .

Nhìn thấy con trai , ông để tài liệu xuống, thắc mắc : "Ôi, khách quý, khách quý."

Giang Bác trực tiếp bàn ở đối diện ông.

Tô Chí Phong quan sát : "Đây là, con gặp chuyện gì ?"

Hai tay Giang Bác đút túi: "Lần con cùng họ thì thể yêu?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-568.html.]

“...” Tô Chí Phong còn tưởng rằng con trai hỏi vấn đề thâm sâu nào, đột nhiên tới vấn đề lập tức khiến ông nên tiếp lời như thế nào.

Một lúc lâu mới phản ứng : “... Con hỏi cái gì, yêu ?"

"Không ." Giang Bác nghiêm túc : "Con chỉ ."

Tô Chí Phong xua tay: "Không quy định , con nhầm , cùng họ thể yêu chứ."

Giang Bác lập tức thở phào nhẹ nhõm.

"Cũng chị em cùng nhà."

Tô Chí Phong đột nhiên bồi thêm một câu.

Giang Bác sững sờ: “Anh em cùng nhà?"

" , loại mới , cái khác thì cho nên con lo. Sao , yêu ư? Đến đây cho cha một chút, tình huống là gì? Không chừng cha thể nghĩ kế giúp con, nhớ ngày đó cha và con yêu, cha cũng tích lũy ít kinh nghiệm."

Vẻ mặt Tô Chí Phong hứng thú .

Đừng bình thường ông thương con gái hơn, nhưng thực tế ở cùng con trai mới càng nhiều chuyện để , dù giữa đàn ông với tới lui cũng kiêng nể gì.

Hơn nữa bây giờ điều cho ông cảm thấy hứng thú chính là, tính tình của con ông như thế mà đột nhiên yêu, quả thực khiến ông giật nảy cả .

Giang Bác vẻ mặt tò mò hứng thú của ông, đen mặt : "Không ở bên ." Sau đó dậy rời .

Buổi tối lúc ngủ, Tô Chí Phong còn nhắc tới chuyện với Mã Lan.

Mã Lan kinh ngạc: "Không thể nào, con trai chúng là yêu sớm ?"

Tô Chí Phong : "Yêu sớm? Đó là cái gì?"

Mã Lan: “...” Lúc hình như còn cụm từ yêu sớm...

Tô Chí Phong giống như hiểu câu của bà, ông : "Cũng sớm, tiên ở bên , ba bốn năm thể lĩnh chứng. Thật so với giới thiệu, vẫn ủng hộ tự do tìm yêu hơn, giống như chúng lúc ."

Mã Lan đỏ mặt: "Nói gì thế."

"Nói lời trong lòng." Tô Chí Phong thỏa mãn : "Mã Lan, thật, đúng là quá may mắn nên lúc chúng mới thể gặp , đời nếu gặp một tâm đầu ý hợp với thì khó chịu."

Loading...