Chương 76:
Giáo sư Tiêu: "Chờ thằng bé xong những quyển sách chúng tiếp tục chuyện , nếu nó thực sự giỏi như thì sẽ giữ nó ở đây và cho học thẳng lên đại học.”
Hiệu trưởng Tô ngạc nhiên, “Thật sự là thể như thế ?”
“Những thiên tài đều sắp xếp đặc biệt, điều thể đảm bảo, nếu thực sự là nhân tài thì quốc gia cũng cần tích cực bồi dưỡng, điều chúng thiếu nhất lúc chính là nhân tài. “
Giang Bác xong liền . “Cháu thư viện sách, với cả xem qua phòng thí nghiệm nữa, ạ?” Anh nhanh chóng xong việc để thể sớm về nhà chứ thể ở đây mãi .
Hiệu trưởng Tô tủm tìm , “Hết cách , đứa trẻ thích học.”
Giáo sư Tiêu . “Được , chỉ cần cháu học, ở đây thể đáp ứng nhu cầu của cháu.”
TBC
Thư viện của đại học S nhiều sách, dù cũng là một ngôi trường nổi tiếng trong nước, lịch sử phát triển , bởi vì thư viện nhiều sách nên mỗi ngày đều nhiều sinh viên đến.
Giang Bác ở một góc nhỏ ai để ý, lật giáo trình đại học , nhanh, chỉ trong hai tiếng, xong cuốn sách giáo trình vật lý học đại cương trong tay. Đọc xong, nhắm mắt và sắp xếp thông tin trong bộ não của , đó nữa tiếp tục trèo lên ghế để lấy những cuốn sách khác.
Trong thời gian , sinh viên nào khác . Những sinh viên đó dường như ý thức tránh góc đó , ngay cả khi tới gần họ cũng sẽ vô thức rẽ đổi hướng sang chỗ khác.
….
Phía bên , tại trung tâm tỉnh Hoa Giang, Tống Sở Tô Chí Phong bế tay, tay trái cầm bánh bao thịt, tay cầm bánh bao đường, vẻ mặt hạnh phúc biểu hiện rõ khuôn mặt cô.
Trái , Mã Lan và Tô Chí Phong cảm thấy lắm, mặc dù hết sức cố gắng nhưng vẫn cảm thấy căng thẳng, sợ hãi và một chút lo lắng.
Vừa họ đổi vàng lấy tiền ở Ngân hàng Nhân dân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-76.html.]
Mặc dù mong đợi tiền nhưng Tô Chí Phong và Mã Lan vẫn lo lắng và bất an.
Họ bao giờ nghĩ rằng sẽ một tiền lớn như ở trong nhà.
Bây giờ giá vàng cao, lương tháng của họ cũng chỉ mua một gam vàng, một thỏi vàng lớn như ….
Tim Mã Lan vẫn còn đập thình thịch thôi.
Tô Chí Phong nên gì, ông nghĩ nhiều về thỏi vàng ngày hôm qua. hôm nay khi đem vàng đổi thành tiền, ông mới thực sự nhận đó là một khoản tiền khổng lồ, giống như một cái bánh lớn từ trời rơi xuống, cảm giác chân thực chút nào.
Nhìn vẻ mặt vui mừng của Tống Sở, Mã Lan : “Con gái thật phúc.”
Đào côn trùng mà đào một tiền lớn như thế cũng thật là may mắn, Mã Lan cảm thấy là 'con gái của trời' mà con gái của bà mới chính là 'con gái của trời'.
Ba dám ở trung tâm quá lâu, nhanh mang theo con và tiền trở về huyện xã.
Số tiền lớn như thể chi hết trong một , thực tế, ngay cả khi họ tiêu hết tiền lớn như thì họ cũng cách tiêu, vì tiền chia hai phần, một phần chi tiêu hàng ngày và một phần còn tiết kiệm để sử dụng như quỹ gốc trong tương lai.
Về phần chi phí, hai vợ chồng cũng bàn bạc.
Tống Sở giơ tay : “Mua thịt, mua bột mì, mua nhẫn vàng cho .”
Mã Lan : “Không cần mua nhẫn cho , mua thêm bột mì. Năm nay hạn hán, thực phẩm sẽ càng trở nên quý giá.”
Bây giờ các thôn khác ở nông thôn vẫn đang chờ lương thực cứu trợ, nếu thể mua thêm thực phẩm ở chợ đen thì còn gì bằng, dự trữ nhiều thực phẩm hơn thì cả gia đình sẽ lo đói trong tương lai, bà cũng thể nhờ mua giúp một thực phẩm bổ sung dinh dưỡng để bồi bổ sức khỏe cho con.