15
 
Mọi  đều cho rằng, vì Chu lão phu nhân buông lời đại nghịch bất đạo, nên Bùi Ngọc Huy mới âm thầm kết liễu bà . 
 
Ta lặng lẽ siết chặt sợi dây khiên cơ giấu trong tay áo. 
 
Đây là bảo vật võ lâm mà ca ca    trong một chuyến du hành giang hồ. 
 
Một lượng dây khiên cơ đáng giá vạn lượng hoàng kim, chỉ bởi sợi tơ mảnh như sợi tóc   thể g.i.ế.c  trong vô hình,  để  dấu vết. 
 
Kiếp ,  một mực đòi gả cho Chu Cảnh An. Ca ca dù  hài lòng, nhưng vẫn đem dây khiên cơ  của hồi môn cho , để  dùng  vật phòng . 
 
Ta còn   rằng, Chu Cảnh An chỉ là một thư sinh yếu ớt, ngay cả  cũng đánh  , e là chẳng  cơ hội dùng đến thứ ám khí tuyệt đỉnh . 
 
 cuối cùng,  vẫn  dùng đến nó. 
 
Chỉ là...  dùng  chính ca ca của . 
 
Kiếp , Chu Nghi Hoài khiến cả nhà   chịu cực hình lăng trì. 
 
Ca ca   trói  pháp trường giữa chợ lớn, mỗi ngày  cắt một mảnh thịt. 
 
Đao phủ hành hình chính là kẻ do nước A quốc mua chuộc. Hắn tuân theo lệnh của Chu Cảnh An và Tích Mai, lóc từng mảng thịt, róc đến khi chỉ còn trơ bộ xương. 
 
  vẫn còn thoi thóp, sống  , c.h.ế.t cũng  xong. 
 
Khi đó,   tàn quân của phụ  cải trang đưa  khỏi thành, chuẩn  chạy trốn về phương Bắc. 
 
 cuối cùng,  vẫn  kìm  mà   pháp trường, chỉ để  ca ca  cuối. 
 
Nhìn thấy    róc thịt đến mức gần như chỉ còn một bộ xương khô. 
 
Ta cứng đờ , chậm rãi rút sợi dây khiên cơ , ấn  cơ quan, cắt đứt cổ ca ca. 
 
Máu   gần như  chảy cạn, vết cắt chỉ rỉ  vài giọt m.á.u khô đen. 
 
Quay lưng rời ,    một ả đàn bà thô bỉ phát hiện. 
 
Mụ  mỗi ngày đều đến xem ca ca  hành hình, còn hả hê vỗ tay  lớn. Lần , mụ  lập tức báo quan, khiến   bắt sống ngay tại chỗ. 
 
Sau đó,  chịu đủ bảy mươi tám đạo hình phạt, từng mảnh thịt  róc xuống đều  ném cho lũ chó hoang ăn. 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nhan-hanh-bac-quy/9.html.]
 
Chết   thây, hồn phách trôi dạt. 
 
Bùi Ngọc Huy nhẹ nhàng vỗ lên lưng , kéo   khỏi ký ức đau đớn. 
 
Hắn đương nhiên   g.i.ế.c lão thái bà   , cũng đoán  là   tay. 
 
Chỉ cho rằng đây là  đầu tiên  g.i.ế.c , trong lòng sợ hãi. 
 
“Mụ già đó bao năm nay cho vay nặng lãi, ép  lương thiện  chốn phong trần, hại c.h.ế.t   bao nhiêu mạng . Nàng   đúng. 
 
“Dù nàng  giết, bà  cũng  sống qua nổi đêm nay. 
 
“Vốn dĩ đây là việc  định , cứ tính là mạng  ghi  sổ nợ của ,  liên quan đến nàng.” 
 
Hắn trầm giọng an ủi. 
 
16
 
Khi Bùi Ngọc Huy hồi cung, Chu Cảnh An vẫn còn đang dẫn theo đám  thích xa của Chu gia ầm ĩ đòi công lý. 
 
Bùi Ngọc Huy chỉ lạnh lùng buông một câu: 
 
“Không bao lâu nữa, Chu thị lang sẽ nhận  chiếu điều nhiệm sang Trung Thư Tỉnh.” 
 
Bước  cơ quan trung ương của văn thần, thoát khỏi sự kìm kẹp của đám võ quan nhà , vẫn luôn là giấc mộng mà Chu Cảnh An ngày đêm mong mỏi. 
 
Sắc mặt  lập tức  đổi, gạt bỏ vẻ tức giận, xoay  quở trách những “trưởng bối” mà  đó còn do chính  sai khiến, hô hào đánh đập . 
 
“Mẫu  vốn  trọng bệnh lâu ngày, hôm nay  tin Tích Mai mang thai, vui mừng đến mức mỉm  mà  , cũng xem như một cái hỷ tang. Các ngươi tụ tập  loạn ở đây, còn vọng tưởng bức ép Bùi đại nhân, thực sự  mất hết thể diện của lão nhân gia!” 
 
Chẳng bao lâu ,  liền đuổi đám  thích  trở về quê cũ hoang lạnh khốn khổ ở phương Bắc, vĩnh viễn  cho phép chúng   kinh thành. 
 
Vị “đại hiếu tử”  thậm chí còn chẳng buồn tổ chức tang lễ tử tế cho mẫu , chỉ  qua loa cho xong chuyện. 
 
Ngày ngày,  chỉ   cửa, cổ vươn dài trông ngóng. 
 
Mãi đến khi đôi mắt  trũng sâu, ấn đường sạm xanh, cuối cùng cũng chờ  phong thư bổ nhiệm. 
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
 
Chu Cảnh An vui sướng đến phát cuồng, ôm lấy tờ chiếu thư mà hôn tới hôn lui, chỉ hận trời  sáng   thể đến Trung Thư Tỉnh nhận chức. 
 
Chỉ là,  đang mang thai đứa con của , mỗi ngày đều khổ sở vì thai nghén hành hạ – Tích Mai,   hề vui vẻ chút nào.