Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
 cứ nghĩ rằng Lao Trạch là một vùng nước chìm sâu  đáy biển,  ngờ nó   sát gần mặt nước, như một chiếc đèn Khổng Minh khổng lồ lơ lửng ngay  bề mặt đại dương.
Bên trong lớp màng mỏng là dòng nước lấp lánh ánh sáng, mang sắc trắng nhàn nhạt.
Trông nó  vẻ như nhẹ hơn nước biển, nhưng  rõ là loại chất lỏng gì.
Lúc , Mặc Dao vì tức giận nên  bơi thẳng lên phía mặt nước để "hít thở" chút  khí,   bơi ngang qua bên cạnh Lao Trạch.
 lặng lẽ bám sát phía  cô .
Hệ thống  vẻ hồi hộp: [Bình tĩnh nào! Đại ca đây  tốn điểm để mua trợ lực cho cô . Chỉ cần cô chạm  Mặc Dao thôi là cô  sẽ lập tức  bật  Lao Trạch!”
 càng  dòng chất lỏng trắng ,   càng thấy lạnh sống lưng.
Nếu Mặc Dao rơi  Lạo Trạch, cô    thương ?
Chẳng lẽ  đẩy cô   đó thì mới  thành nhiệm vụ  ?
Hệ thống giục: [Đừng  lữ nữa, nhanh lên nào!]
 cắn răng, tay run rẩy đưa về phía , nhẹ nhàng đẩy một cái.
Đẩy hụt.
“BÙM——”
... tự  ngã nhào  Lao Trạch.
Nghe tiếng động, Mặc Dao  đầu .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nhan-ngu-mit-uot-va-he-thong-dong-bac-cua-co/chuong-8.html.]
Nhìn thấy  rơi tỏm  đó, cô  ngây  .
Ngay cả con tôm đang ngậm trong miệng cũng quên nhai.
[Đến cái tình tiết đơn giản thế  cũng   xong. Đầu óc cô  cửa kẹp  hả?]
 rơi lệ, gật đầu thừa nhận: “Hồi... sáu tuổi...   kẹp một ... ực ực...”
Hồi nhỏ,   làn da trắng trẻo đáng yêu, nên  chọn   nhí.
Ngoài lúc  phim, cha   bao giờ cho   ngoài.
Một  nọ,  lén  chạy  chơi, nhưng mà cha đóng cửa quá nhanh,  kẹp đầu  .
   viện suốt mấy ngày liền.
Lúc tỉnh dậy, cha mừng rỡ  may mà mặt    ảnh hưởng, vẫn  thể nhận quảng cáo.
Ngay  khi  ngất , hình như   thấy tiếng ai đó  tát.
Mặc Dao   bờ Lao Trạch, thở dài: “Ta thật đáng c.h.ế.t mà...”
Trong đầu  vang lên tiếng hét rời rạc của hệ thống:
[Sao  rơi   mất tín hiệu !]
Thu Vũ Miên Miên
[Tiêu ! Nhân ngư mà cũng c.h.ế.t đuối  ?]