Nhận Nhầm Bạo Quân Thành Vị Hôn Phu - Chương 11

Cập nhật lúc: 2024-10-28 15:28:50
Lượt xem: 5,932

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tắm xong, Dư Yểu bảo Lục Chi ngửi thử xem nàng còn mùi gì , nàng ngửi thấy mùi hoa thoang thoảng, Dư Yểu mới yên tâm.

Là một nữ nhi, nàng vẫn chú trọng đến dung nhan, đặc biệt là mặt vị hôn phu.

Vị hôn phu thích nàng chạm đồ bẩn, chứng tỏ nhất định thích sạch sẽ.

Dư Yểu nghĩ đến điểm bèn cẩn thận một bộ y phục khác, soi gương, nàng đột nhiên nhớ đến một vấn đề mà bỏ qua.

“Lục Chi,” nàng nghi hoặc gọi nha , “Hình như thấy nữ tử nào hầu hạ bên cạnh lang quân, ngươi thấy ?”

“Cô nương, nô tỳ cũng thấy.” Lục Chi nhớ , bên cạnh thế tử ngoài thị vệ chỉ vị lang quân họ Thường , những khác dường như dám đến gần.

“Cô nương, thế tử ngoài, mang theo nữ tử hầu hạ bên cạnh nhất định tiện. Hoặc là, thế tử khiết tự hảo, coi trọng nữ sắc.”

Lục Chi , Dư Yểu khẽ ừ một tiếng, giọng điệu chút lưỡng lự.

“Chỉ là, cách nào để hỏi thăm tình hình bên Trấn Quốc công phủ .”

Nàng tiếc nuối, Thường Bình và vị thị vệ họ Lê trông giống chuyện phiếm, nàng chuyện nhà vị hôn phu, lẽ vẫn hỏi .

Không chuyện xa xôi, khi đến kinh thành, nàng chuẩn lễ vật để mắt cha chồng tương lai.

Còn sở thích của vị hôn phu nữa, nàng từ từ tìm hiểu.

mắt, điều quan trọng nhất là nàng khi nào vị hôn phu trở về kinh thành, và thể mang theo bao nhiêu .

Nàng, Lục Chi, Đại bá mẫu cộng thêm Vương bá bốn chắc là thành vấn đề nhỉ.

Dư Yểu lo lắng chuyện , nghĩ tới nghĩ lui, suy đoán xem thuyền của vị hôn phu thể chở bao nhiêu đồ, đôi mày liễu thanh tú nhíu .

Căn nhà của Dư gia là do phụ Dư Yểu chia lúc phân gia, rộng rãi bằng phủ đại bá phụ, nhưng kết cấu bốn gian nhà cộng thêm một khu vườn nhỏ tuyệt đối sẽ vẻ keo kiệt.

[Bản edit thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, chỉ được đăng tải trên fb và MonkeyD, những chỗ khác đều là ăn trộm nhé ạ~ đừng quên oánh giá pết Chanh 5 sao nhó, mãi iu mn]

Nếu , Thường Bình và những khác cũng sẽ dám để hoàng thượng ở đó.

lúc giao mùa xuân hạ, cây cối hoa cỏ đều sinh trưởng tươi , trong hồ nước nhỏ ở khu vườn những đóa s.ú.n.g nở rộ, thanh nhã yên tĩnh.

Thiếu nữ qua chiếc cầu gỗ, đến một căn phòng kín đáo ở sân , từ bên trong ôm một chiếc hộp gỗ đàn hương lớn.

Trong hộp đựng chính là kỳ nam hương ngàn vàng khó cầu, xem như bảo vật trấn phủ của Dư gia.

Ở vùng đất Tô Châu , chỉ Dư gia mới loại kỳ hương .

Dư Yểu cảm thấy vị hôn phu ở Trấn Quốc công phủ thấy qua vô bảo vật, thứ quý giá mà nàng thể tặng cũng chỉ cái .

Tuy nhiên, nàng giở trò nhỏ, định khi nào hỏi thời gian vị hôn phu khởi hành thì mới lấy bảo vật .

Vị hôn phu vui vẻ, nàng sẽ thể nhân cơ hội đưa một yêu cầu.

Thiếu nữ ôm chiếc hộp gỗ, tràn đầy hy vọng từ cầu gỗ trở về, nụ ngọt ngào gương mặt còn thu hút hơn cả những đóa s.ú.n.g trong hồ.

Trên cao, đàn ông dựa lan can xa xăm, từng chút biểu cảm gương mặt nàng đều lọt mắt , trong lòng khẽ động, lạnh một tiếng.

"Ngươi nàng đang vui vì điều gì? Chẳng lẽ vì nghĩ rằng sắp đến Kinh thành gả Trấn Quốc công phủ ?" Ngoại trừ việc trở thành Thế tử phu nhân của Trấn Quốc công, nghĩ còn lý do gì khác khiến tiểu đáng thương vui vẻ nữa.

Đứng lưng nửa bước, nội thị Thường Bình sự châm chọc và bất mãn trong lời của , cung kính đáp: "Dư cô nương vẫn luôn cho rằng Bệ hạ mới là vị hôn phu của nàng ."

Ý tứ chính là, nếu vui vì chuyện hôn sự, thì niềm vui của Dư cô nương liên quan nhiều đến vị Thế tử Trấn Quốc công thật sự.

Hiện tại, lầu các nhà họ Dư là Bệ hạ, Dư cô nương hết mực cận cũng là Bệ hạ. Thế tử Trấn Quốc công thật sự thậm chí còn đặt chân đến địa phận Tô Châu.

"Ngoại tổ phụ của nàng thể phạm tội khi quân, đừng tưởng rằng lấy lòng trẫm, trẫm sẽ tha cho nàng ." Ánh mắt Tiêu Diễm dõi theo bóng khuất xa, khẽ .

Tất cả những từng ở bên cạnh đều rõ, là kẻ thù tất báo, luôn lấy việc tra tấn khác niềm vui.

Tiểu đáng thương nhất là ngoan ngoãn một chút, đừng chọc giận , nếu ... Hắn kéo khóe môi đỏ thẫm, kiềm chế sự sục sôi trong lòng.

Thật sự cắn thêm nhiều dấu răng nàng.

Thường Bình cúi đầu , rõ dù chuyện của Lâm thái y, Bệ hạ cũng sẽ dễ dàng buông tha Dư cô nương.

Bệ hạ sẽ chỉ đường hoàng cho rằng, ai bảo ngày đó Dư cô nương chủ động nhào tới nhận nhầm vị hôn phu cơ chứ.

Dư cô nương là duy nhất cho đến nay tiếp xúc mật với Bệ hạ mà hề hấn gì, bất kể nam nữ.

Thường Bình điều đối với cô nương ngây thơ , nhưng thể đoán Bệ hạ chút hưng phấn vì điều đó.

"Hôm nay là mùng chín, ngày mai là mùng mười, trẫm là Thế tử Trấn Quốc công , canh chừng cẩn thận, đừng để Tô Châu xuất hiện thêm kẻ giả mạo nào nữa." Khi nhắc đến Phó Vân Chương, đàn ông mân mê khối ngọc bội ấm áp cổ tay, chút khách khí gọi là kẻ giả mạo.

[Chanh: Ai? Là ai giả mạo đaika?]

, tín vật đính ước cũng đang trong tay , còn liên quan gì đến họ Phó nữa.

"Lê Lang tướng phái , Bệ hạ xin yên tâm." Thường Bình sớm chuẩn sẵn sàng, thầm nghĩ Bệ hạ hứng thú bầy trời, bọn họ nào dám lơ là.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nhan-nham-bao-quan-thanh-vi-hon-phu/chuong-11.html.]

***

Qua giờ Thân, ánh mặt trời dần chuyển sang màu cam đỏ, chiếu xuống mặt sông phẳng lặng, như những mảnh vàng vụn.

Trên một chiếc thuyền lớn nhỏ, hai bà tử trung niên ăn mặc sang trọng về phía xa, thở phào nhẹ nhõm.

Tô Châu sắp đến , các bà thuyền từ Kinh thành đến đây, xương cốt mỏi nhừ cả .

"May mà khi thành việc thể thưởng hậu hĩnh, nếu , cũng chẳng chạy đến nơi xa xôi ngàn dặm ." Một oán trách, những ngày thuyền nào sung sướng bằng ở trong phủ.

hiểu một cô nương mồ côi cha tư cách gì mà khiến họ lặn lội ngàn dặm, dù ai trong phủ cũng , Thế tử phu nhân tương lai là tiểu thư khuê các xuất từ thế gia vọng tộc - nhà họ Tuyên.

Tuyên tiểu thư chỉ nổi tiếng tài hoa, dung mạo hơn , còn cha, trai và ông nội quan trong triều, quả thật cái gì cũng .

"Dù Thế tử cũng hôn ước , nếu nhanh chóng giải quyết, khó tránh khỏi việc kẻ gièm pha, cũng Tuyên tiểu thư chịu ấm ức." Người còn thở dài, là vì phu nhân mà họ hết lòng hầu hạ: "Phu nhân ngờ Dư gia tiểu thư phúc phận."

Mất cả cha lẫn , chẳng là mệnh bạc ? Người xui xẻo như thể gả nhà họ Phó, cho nên hôn ước nhất định trở thành giấy lộn.

Họ vốn là tâm phúc bên cạnh Trấn Quốc công phu nhân, phái đến Tô Châu chính là để giải quyết hôn ước định từ sớm của Thế tử.

Dư gia tiểu thư ở Tô Châu, mấy năm đính ước với Thế tử nhà họ.

"Nói , phu nhân thật sự quá nhân từ , Dư gia tiểu thư vốn xứng với Thế tử, cần gì đưa về Kinh thành."

Địa vị của họ trong phủ cũng thấp, nghĩ đến việc sắp tới hầu hạ một đứa con gái nhà buôn, trong lòng khó chịu.

"Thôi , phu nhân tự tính toán của , chúng cứ theo lời phu nhân dặn là , chuyện khác thì chôn kín trong bụng, đừng để sơ hở." Người nghiêm mặt, bà xảy sai sót giữa chừng: "Ngày mai đến nhà họ Dư, ngươi nhớ kỹ đừng nhắc đến chuyện của Tuyên tiểu thư, Dư gia tiểu thư cũng đáng thương."

"Đáng thương chỗ nào? Nghe phu nhân vì bù đắp cho nàng , quyết định nhận nàng con gái nuôi ." Giọng điệu của bà tử chua loét.

Con gái nuôi của Trấn Quốc công phu nhân, ít nhất cũng thể gả nhà quan nhỏ chính thê. Nếu may mắn hơn, khi còn quý cho công tử nhà thế gia vọng tộc.

Đáng thương chỗ nào chứ?

………

Bữa tối cũng là hai họ cùng dùng.

Dư Yểu bỏ nhiều bạc hơn, món ăn trong bữa tối cũng tinh tế hơn, tôm cá, rau tươi theo mùa, còn món thuốc bổ  hầm kỹ trong vài tiếng đồng hồ.

"Lang quân, khi nào chúng về Kinh thành ?" Thiếu nữ ân cần múc một bát thuốc bổ đặt mặt Tiêu Diễm, đôi mắt long lanh như ánh .

Nhìn từ bên cạnh, Thường Bình khẽ cau mày, Bệ hạ vốn thích mùi thuốc.

"Chờ chuyện của thúc phụ xong, chúng thể khởi hành bất cứ lúc nào, rời khỏi Tô Châu." Người đàn ông gương mặt tuấn tú vô cùng mỉm nhẹ, tựa như gió xuân phảng phất.

Vị hôn phu tâm trạng !

Dư Yểu nắm bắt thông tin , càng thêm vui vẻ, khóe môi cong lên: "Lang quân, chúng vẫn thuyền lớn về Kinh thành ?"

Nàng cảm thấy thuyền lớn thể chở nhiều và đồ đạc.

"Đi thuyền? Trên thuyền sóng gió lớn, thoải mái." Người đàn ông tiếc nuối lắc đầu, vẻ mặt trở nên đầy ẩn ý: "Hay là xe ngựa , chỉ cần mang theo nàng cũng ."

Dư Yểu , thoáng chốc thất vọng, chỉ mang theo một nàng thôi .

"Lang quân, của hồi môn của nhiều đồ quý giá, xe ngựa chắc chở hết . Hay là chúng thuyền , lang quân thể khỏe, chăm sóc ?" Nàng chớp chớp mắt, bỗng nhiên bê bát thuốc bổ ấm áp lên.

Múc một thìa đưa đến bên môi đàn ông, nàng tha thiết : "Giống như nè."

Loading...