Chung Ngọc Quý thể từ một nông trở thành một đại tướng quân, giờ cũng là dễ nóng giận, việc xúc động. Hắn thật sự thích Chu Nhu, trải qua nhiều cảm xúc bi ai giận dữ vui vẻ…cho nên mới khống chế . Lúc Lý An Nguyên , bỗng nhiên nhớ nơi tới là Đoan vương phủ cùng thế tử tranh giành một nữ nhân. Dù thành công , chuyện nhất định sẽ ảnh hưởng tới thanh danh của .
Nghĩ tới đây, ý thức cũng thanh tỉnh hơn, chắp tay xá Lý An Nguyên một cái cũng dừng bước
“Gia, phu nhân nhà còn cô nương gặp chuyện may, trở về báo cho nàng , ngài nhất định cứu cô nương nhà nha”
Chung Ngọc Quý đang thế nào, lời của Lâm Tiểu Trúc giúp tìm lý do” ngươi mau , yên tâm, cô nương nhà ngươi ”
“Ta đây” Lâm Tiểu Trúc vội rời .
Ra tới cửa, leo lên xe ngựa, trong lòng Lâm Tiểu Trúc là khó chịu. Vừa Lý An Nguyên ngăn cản, nàng liền Chu Nhu chắc ở Đoan vương phủ
Nàng cũng thành việc lớn hi sinh, thể lòng
Vân Mộng Hạ Vũ
đàn bàn. Một ván cờ, thế nào cũng quân cờ hi sinh, nếu chắc chắn sẽ thua. Đến lúc đó chỉ bỏ một vài quân cờ mà là cả bàn cờ. Viên Thiên Dã đưa các nàng khỏi sơn, tỉ mỉ bồi dưỡng, chính là sử dụng quân cờ. Từ lúc các nàng đến sơn trang thể thoát khỏi phận. Nhất là Chu Nhị Ny, lúc chọn tam ban, nhất định sẽ tiểu của khác, đó dựa tín nhiệm của nọ mà lấy cắp tin tình báo.
vì đổi thành thế tử Đoan vương mà là Chung Ngọc Quý tình cảm thắm thiết với Chu Nhu chứ. Tuy rằng thế tử Đoan vương tuổi trẻ tuấn tú
Viên Tam Nương cùng Tiểu Lan và Chu Nhu Đoan vương phủ, đợi Lâm Tiểu Trúc xe ngựa là Viên Thành. Chu Nhu thành công bắt tâm của Chung Ngọc Quý Đoan vương phủ, nhiệm vụ của Lâm Tiểu Trúc cũng thành, tới đón nàng về Viên phủ.
Thực chuyện cần , chỉ cần sai một nữ tử khác đến đón nàng là nhưng Viên Thành công tử ý với Lâm Tiểu Trúc, mà nàng chút lưu luyến với công tử, chỉ rời . Lo lắng nàng chấp hành nhiệm vụ sẽ khúc mắc cho nên mới giả trang tới đây đợi nàng.
Xe ngựa nhanh chóng rời khỏi Chung phủ, Viên Thành lúc mới Lâm Tiểu Trúc đang bó gối buồn bã ” Lâm Tiểu Trúc, ngươi vì chúng đưa Chu Nhu cho thế tử Đoan vương mà gả cho Chung Ngọc Quý ?”
Lâm Tiểu Trúc ngẩng đầu, ” vì ?’
“Bởi vì thế tử Đoan vương nhất định sẽ thất bại, vài ngày nữa, Chu Nhu đó một thời gian cón thể tự do, đó thể đoán gia đình đến kinh thành sinh sống. Nếu gả cho Chung Ngọc Qúy, cả đời sẽ ở trong đó, tranh đấu với chính thất và tiểu của cả đời. Nàng như ”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nhan-sinh-nhu-mong-co-dai-lam-nong/chuong-149.html.]
“Nàng chọn lựa như ?’ Lâm Tiểu Trúc hoài nghi” chẳng lẽ để tạo bất hòa giữa Chung Ngọc Quý và thế tử Đoan vương ?”
Viên Thành Lâm Tiểu Trúc là thông minh, nhiều việc
thể giấu nàng nên rõ” Chung Ngọc Quý đến Đoan vương phủ, nếu Đoan vương , nhất định sẽ trả Chu Nhu, còn bắt nhi tử của xin Chung Ngọc Quý. Dù , hiềm khích giữa Chung Ngọc Quý và thế tử Đoan vương nhất định xóa bỏ . Mà Chu Nhu còn thể thổi gió bên gối với Chung Ngọc Quý, giúp chúng mượn sức của , đối với chúng . đây là ý nguyện của Chu Nhu, nàng ở bên nào, đối với kế hoạch của chúng cũng ảnh hưởng gì lớn, cho nên chúng tôn trọng lựa chọn của nàng”
Lâm Tiểu Trúc im lặng trong chốc lát mới gật đầu với Viên Thành” đa tạ Viên Thành đại thúc giải thích nghi hoặc”
“Tiểu Trúc cô nương…” Viên Thành nàng tươi , cảm thấy xúc động, mốn rõ tâm tư của Viên Thiên Dã, xin nàng đừng cô phụ tâm ý của nhưng lời tới bên miệng nuốt xuống.
Chuyện của công tử, nhất là chuyện tình cảm, bọn họ thể nhúng tay. Nếu , sự tình phát triển thì gì, nếu ngược , hỏng đại sự của công tử. Hậu quả đó, gánh nổi cho nên nhất là ngậm miệng
“Viên Thành đại thúc, ngươi gì?” biểu tình của Viên Thành, Lâm Tiểu Trúc giật , thể hiểu gì, nên hỏi ngậm miệng , hận thể thu hồi câu
Thực , nếu Viên Thành rõ tâm tư của Viên Thiên Dã, nàng cũng thể cho nàng tiểu như cũng hơn cự tuyệt thẳng mặt cũng để cho Viên Thiên Dã đối với nàng ngày càng sâu đậm, càng lún càng sâu, đối với ai cũng .
trải qua chuyện của Chu Nhị Ny, tâm tình của nàng cũng . Nếu Viên Thiên Dã đối với nàng chút kính trọng, chừng lúc nàng đưa tiểu cho lão nhân nào .
Trực giác cảm thấy chuyện tình cảm với Viên Thiên Dã vẫn nên để nó mơ hồ hơn, chỉ cần Viên Thiên Dã rõ, nàng cứ xem như cái gì cũng , từ từ tính tiếp. Nếu Viên Thiên Dã đoạt quyền thành công, việc yên mới rõ, miễn cho Viên Thiên Dã thẹn quá thành giận, đem nàng thành quân cờ thí . Tuy nàng rõ tính cách của sẽ chuyện như , nhưng sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất, cẩn thận vẫn hơn
“Những gì cũng vì cho ngươi. Ngươi đừng với ai, kể cả công tử”
“Dạ, , cảm ơn Viên Thành đại thúc” thấy Viên Thành chuyển đề tài, Lâm Tiểu Trúc cũng thoải mái hơn, xúc động vì chuyện Chu Nhị Ny Đoan vương phủ cũng tan biến
“Được , ngửi cái bình chúng hồi phủ” Viên Thành thấy cảm xúc của nàng chuyển biến , giọng điệu cũng thoải mái hơn