Ta  mới nhờ Triệu tri phủ  mặt  dâng tấu lên triều đình để bày tỏ lòng  ơn, thì niềm vui  kịp lắng xuống, Triệu tri phủ  phái sư gia mang đến một phong thư.
Trên phong bì  đề "Từ Tri  khải", và chỗ niêm phong còn  đóng bằng sáp.
Thân gửi Từ tiểu thư: Kể từ  chia tay ,  hai tháng trôi qua. Nhờ  sự giúp đỡ tận tình của thế bá và tiểu thư, cha    minh oan và  Hoàng thượng ân sủng truy phong là Quang Lộc đại phu. Mẹ  cũng  ban tặng cáo mệnh. Nếu   suối vàng  linh thiêng, chắc hẳn họ sẽ  cảm kích. Nghe tin tiểu thư  công cứu trợ thiên tai,  Hoàng thượng ngự bút ban tặng biển ngợi khen,  xin gửi lời chúc mừng chân thành. Vì  thư trong lúc vội vàng nên   lễ vật gì quý giá để tặng, chỉ  tấm lòng ái mộ cùng với quyền kinh doanh muối sắt, mong tiểu thư nhận cho. Rất mong nhận  hồi âm từ tiểu thư. Kính chúc tiểu thư luôn bình an. Bình Lẫm kính bút."
Nhìn thấy hai chữ "ái mộ" trong thư dễ khiến   hiểu lầm, lòng  ngổn ngang trăm mối.
Ta cứ ngỡ từ nay về  sẽ  còn liên quan gì đến hắn nữa, ai ngờ hắn   chủ động  bằng hữu qua thư với .
Nếu  thể nắm trong tay quyền kiểm soát muối và sắt, việc giàu  sánh ngang cả một quốc gia sẽ  còn là lời  suông.
Đây quả là một sự cám dỗ vô cùng lớn đối với bất kỳ thương nhân nào.
  đời   gì  bữa ăn nào miễn phí?
Để   lợi ích to lớn như ,   trả một cái giá nào đây?
Đang mải suy nghĩ, bỗng quản gia đến báo  một vị tiểu thư họ Trần xin  gặp mặt.
Ta vội cất bức thư  tay áo  bước  cửa, lòng tràn đầy tò mò.
Trước mắt  là hai cô nương xinh  như hoa.
Một  là tiểu thư họ Thẩm đang bĩu môi,   là tiểu thư họ Trần với sắc mặt nhợt nhạt.
Ta mời hai vị khách  mời mà đến  tiền đường, phân định chỗ  chủ khách  sai thị nữ dâng .
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
Trần tiểu thư   tâm trạng thưởng , nàng  thẳng  vấn đề: "Hôm nay  đến đây đặc biệt để thăm Từ tiểu thư, chúc mừng ngươi  ngự bút ban tặng biển ngạch."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nhap-vai/chuong-16.html.]
Ta mỉm  đáp lễ: "Đa tạ Trần tiểu thư,   ngoài lời chúc mừng, còn  gì chỉ giáo?"
"Trước đây   nhiều  đắc tội với ngươi, mong ngươi rộng lòng tha thứ!" Vừa , Trần tiểu thư   dậy, khẽ khàng cúi .
Thẩm tiểu thư cũng vội vàng  theo một cách qua loa.
Ta rời khỏi chỗ , nhẹ nhàng đỡ Trần tiểu thư dậy: "Tiểu thư là khuê nữ nhà quan,   dám nhận đại lễ như , xin mời  lên. Chỉ là   hiểu lầm ở  mà ?"
Trần tiểu thư định    thôi, ánh mắt nàng hướng về phía thị nữ bên cạnh .
 Hiểu ý,  bèn  lệnh cho thị nữ lui  ngoài.
Đôi mắt  của Trần tiểu thư lúc  ngấn lệ, nàng gần như sắp : "Ta ngưỡng mộ Bình Lẫm ca  lâu, vốn tưởng rằng khi   báo  thù cho cha, chúng  sẽ nên duyên phu thê. Cha   sai  mai mối đến cầu , nhưng    đồng ý,  rằng      trong lòng."
Nghe đến đây, tim  bỗng đập nhanh hơn.
Trần tiểu thư dừng  một chút,   tiếp: "Cha hỏi  đó là ai, nhưng    chịu  rõ. Ta  cho   điều tra, vốn tưởng   còn vương vấn tình cũ với Từ tiểu thư, nào ngờ..."
Nói đến đây, nàng cố ý ngừng , quan sát phản ứng của .
Trần tiểu thư   kể chuyện ở  lâu thật đáng tiếc.
Ta tiếp lời nàng: "Nào ngờ    khác?"
Từ tiểu thư thở dài, từ trong tay áo lấy  một túi thơm màu trắng ánh trăng.
Xét về kiểu dáng và đường thêu, nó giống hệt túi thơm màu xanh lam   Bạch Tông Lân, chỉ khác là   dây buộc bằng ngọc trai.
"Tất cả túi thơm   Bình Lẫm ca đều do một thợ thêu tên là Nguyệt Xảo  . Dung mạo và dáng  của nàng ,   từng thấy ở ai khác,  thể  là một nụ  khuynh thành cũng  ngoa. Ta  cho   dò hỏi,   Nguyệt Xảo đang  việc ở cửa hàng thêu Cửu Hoa."
"Tiền vốn mua nhà của Nguyệt Xảo, đều  liên quan đến Tể tướng phủ. Thỉnh thoảng  vài công tử nhà giàu đến quấy nhiễu, đều  Bạch quản gia dẫn  đánh đuổi." Nàng  sang  Thẩm tiểu thư, "Biểu  thương , đến tận cửa hàng của Nguyệt Xảo để  lý lẽ, Bình Lẫm ca  đó liền tước mất quyền bán muối tư nhân của nhà họ Thẩm ở Trung Châu. Ta mới , thì  là nàng."