Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Ta giật  thon thót, phía  lưng đổ mồ hôi lạnh.
 
Nhẹ giọng mở miệng: "Bà  bỏ thuốc độc  cơm của , bà   ch-ếc."
 
Ngừng một chút,  tiếp tục : "Bị  thấy,  liền đổi bữa ăn."
 
Nghe xong câu ,   hiểu   thở phào nhẹ nhõm.
 
 ngay lập tức,  đột nhiên  nhạo:
 
"Bà thật sự  ch-ếc,  khi ch-ếc còn đòi  giao  thuốc giải. Ha... thuốc độc là bà hạ,  lấy   thuốc giải chứ... Không  thuốc giải, bà liền ngã xuống đất, sùi bọt mép,   co giật."
 
Lông tơ  dựng thẳng lên,  khỏi nắm c.h.ặ.t t.a.y .
 
"Tại, tại  bà  hại ?"
 
"Lúc bà mang thai  mẫu   bỏ thuốc, thai ch-ếc trong bụng. Oán hận tích tụ trong lòng, sinh  ác niệm. Bà vẫn luôn  ưa , hồi nhỏ  còn nghĩ nếu  đối xử  với bà,  thể hóa giải  ?"
 
Hắn  nâng cằm, tự giễu:
 
"Đổi  là , đương nhiên là  thể."
 
Ngón tay dính bùn của  vuốt ve một bên má , nhẹ nhàng vuốt ve, khiến bùn  tay dính  má .
 
Nhanh chóng má trắng nõn  phủ đầy bùn đất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nhat-duoc-hoang-thuong-trong-rung/chuong-13.html.]
 
Hắn rũ mắt xuống,    thấy  cuồng nộ ẩn giấu trong mắt .
 
Ta vốn   ý đụng chạm đến chuyện buồn của , trách  não  thông,   biến thông, càng   xem sắc mặt.
 
Nếu đợi   cung, lên  hoàng hậu. Chỉ dựa  đầu óc  của , trong hậu cung tranh sủng, dùng thủ đoạn,  sợ là  ch-ếc ngàn vạn , cũng  đáng tiếc.
 
"Những gì nàng  ,  đều  kể cho nàng . A Ninh, nàng còn sợ  ?"
 
Ta suy nghĩ một lúc, trong lòng đập thình thịch thật hoảng.
 
Không lẽ thằng nhãi   thổ lộ tình cảm với ?
 
Gắng gượng duy trì lý trí còn sót :
 
"Không sợ."
 
Sợ thì ? Ngươi sẽ tha cho  ?
 
Còn  bằng  những lời  thích , dỗ  vui vẻ.
 
Thường , gần vua như gần cọp,  đây theo ngươi  chẳng những là hổ!
 
"Vậy thì đừng bỏ rơi ."
 
Vừa dứt lời,   nắm lấy cằm , hung hăng cắn lên.