Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Ta    nước mắt, tố cáo .
 
"Ngươi   ám vệ ? Sao    đường?"
 
Ngược    lườm một cái: "Ai bảo ám vệ nhất định   đường? Chúng   kiểm tra những thứ đó."
 
Vào đêm lạnh cả , sắc trời đêm màu lam đậm phủ xuống mặt đất.
 
Lý Trăn tìm  một ít củi trong khu vực lân cận, đốt lửa sưởi ấm.
 
"Bây giờ    đây?"
 
Ta hỏi.
 
Ta và   im lặng hai canh giờ , cuối cùng là  phá vỡ im lặng.
 
"Chờ."
 
Hắn  cực kỳ bình tĩnh, ném những cành củi khô  nhặt   đống củi đang cháy bùng.
 
Phập phập phập.
 
"Ta để  dấu hiệu ở gần đây,  của chúng  thấy  sẽ tìm đến."
 
"Muội ?"
 
Một giọng  quen thuộc khiến hai  chúng  giật   thẳng dậy.
 
"Ca?" Ta tròn mắt ngạc nhiên.
 
Theo   là mấy tuỳ tùng bên hông trang  đao, tay cầm đuốc.
 
"Sao các ngươi  xuất hiện ở chỗ ?"
 
Ca ca  đảo mắt, liếc   một cái  chuyển sang đến   Lý Trăn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nhat-duoc-hoang-thuong-trong-rung/chuong-16.html.]
 
Lời  chậm rãi:
 
"Nghe dân làng gần đây phản ánh   núi  côn trùng lớn tấn công, nên đến đây thu thập."
 
Hơi nhướng mày, "Người  là?"
 
"Người của hoàng thượng."
 
"Hoàng thượng ?"
 
Ta kể  chuyện  xảy  hôm nay, sắc mặt ca ca  trở nên kỳ lạ, cau mày hỏi .
 
"Hoàng thượng thế nào ?"
 
Ta lắc đầu, buồn bã :
 
"Bị lạc ."
 
Lý Trăn  bên cạnh   gì, ánh mắt bỗng nhiên tối sầm , ánh mắt sắc bén b.ắ.n thẳng về phía đám  ca ca .
 
Lạnh lùng :
 
"Nếu chỉ là bắt côn trùng, tại   đến  lúc khuya?"
 
Hắn   đúng,  ban đêm trong rừng sâu nguy hiểm tứ phía,  thường  thú dữ xuất hiện,   càng khó khăn hơn ?
 
Ca ca   nheo mắt, hờ hững mở miệng.
 
"Địa hình  núi phức tạp, lạc đường cũng   là chuyện lạ."
 
Lý Trăn rõ ràng  tin, lạnh mặt, nhưng tay vẫn phòng  tì lên chuôi kiếm.
 
Nhất cử nhất động  cũng lọt  tầm mắt đám  ca ca , trong lòng hiểu rõ mà    căng thẳng lên.
 
Như thể sẵn sàng chiến đấu bất cứ lúc nào.