Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
A Tống ngày thường ôn nhu đối đãi    bụng và  bây giờ ở  mặt  âm trầm đều là một ,  khiến   sợ hãi.
 
Hắn đột nhiên cúi xuống, phả  thở  tai ,  thể  liền  tự chủ  mà run lên.
 
Giọng  dịu dàng,  nhanh  chậm, toát lên uy nghiêm  thể cưỡng .
 
"Nếu nàng một lòng  ch-ếc, trẫm sẽ cho  bộ Khương gia chôn cùng nàng."
 
Động tác vuốt ve chuyển sang bóp mạnh một cái, làn da mịn màng nhanh chóng xuất hiện một vết đỏ.
 
Đau đến nỗi  chảy nước mắt.
 
Giờ phút   là vị vua cao cao tại thượng, trong mắt , xử tử một  cũng giống như gi-ếc một con kiến.
 
Khác với , phụ mẫu  yêu thương , trong bụng a tẩu còn  một đứa bé  chào đời.
 
Ngón tay của Ân Thương Quận từng chút vén vạt áo lên, luồn  bên trong  trượt xuống.
 
Mọi thứ  cần  cũng .
 
Ý thức     gì, má  đỏ bừng, ngón tay chống  sàn nhà đột nhiên trắng bệch.
 
Hắn cúi xuống ghé sát tai, giọng  khàn khàn: "Áo bào hoàng hậu thuộc về nàng vẫn còn ở tẩm điện của trẫm..."
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nhat-duoc-hoang-thuong-trong-rung/chuong-2.html.]
Đầu óc  bỗng nhiên trống rỗng,   cứng đờ,  thể cử động, mặc cho động tác của Ân Thương Quận...
 
Hai cánh môi mím chặt, hai chữ yếu ớt trào .
 
"Không cần..."
 
Cũng  ngăn  nam nhân tấn công, ngược  càng trở nên hung mãnh hơn.
 
Để khỏi tiến cung,  giả bệnh trốn  trúc viện do phụ mẫu chuẩn , tính toán trốn tránh đầu ngọn gió.
 
Lúc nhặt  Ân Thương Quận ở cửa trúc viện, lúc   mặt  cũng  khá nhiều vết thương, đặc biệt là ở bả vai  mũi tên nhọn xỏ xuyên qua, m-á-u chảy đầy , mái tóc hỗn độn cũng  mồ hôi lạnh thấm ướt dính  má.
 
Lúc nha  Oanh Ca báo cho ,  đến gần xem,  hoảng sợ tưởng là sơn tặc.
 
Chỉ vì áo quần   đẽ quý giá, vết thương   quá mức dữ tợn,  khỏi liên tưởng  gặp  sơn tặc cướp bóc  là  kẻ thù truy đuổi?
 
Nha  khuyên  nhiều một chuyện  bằng ít  một chuyện, nếu thật là kẻ thù truy đuổi, sợ là sẽ liên lụy đến chúng .
 
Đang do dự, nam nhân  thương nặng  thở thoi thóp, dùng hết sức lực kéo lấy vạt áo của .
 
“Cứu , cô nương…”
 
Chỉ một tiếng ,   mê , sai  đưa   trong sân.
 
Lại  , tất cả những điều  đều là âm mưu của .