Nghe thấy cơm, Tinh Tinh cũng chẳng còn tâm trí đếm hoa nhỏ của nữa, nhảy dựng lên một phát một chạy qua ôm lấy chân lớn của : "Mẹ ơi con ăn cơm!"
Trình Hoan hừ một tiếng, quan tâm , kéo cái đuôi nhỏ nhà bếp việc.
Tinh Tinh thật sự sợ ăn cơm, phút chốc bỗng trở nên vô cùng ân cần, bao nhiêu nữa, bảo cái gì là cái đó.
Một màn cố gắng , đợi tới khi cơm đựng trong nửa trái dứa khoét rỗng đưa đến mặt , kích động thiếu chút nữa .
Bạn nhỏ cầm lấy cái muỗng, khều lấy miếng dứa bỏ trong miệng, nhai xong thở dài một tiếng với cô: "Mẹ ơi, ăn cơm thật là khó mà."
Giang Minh Viễn , buổi sáng mỗi ngày Trình Hoan đều thể nhận một bó hoa hồng tươi mới.
Lúc đích nhận hoa ngày thứ hai cô vẫn còn ngượng ngùng, đợi tới khi nhận nhiều thì cô cũng thể bình thản mà đối mặt.
Hoa mang đến quá nhiều, bình hoa trong nhà cắm đầy , Trình Hoan lãng phí nên chuẩn dùng những bông hoa hồng để ít mứt hoa hồng.
Nguyệt
Ngắt hoa khỏi cành, bỏ để hoa tẩy rửa sạch sẽ lau khô nước, cho thêm đường trắng bóp nhuyễn cho nước, đó bỏ vô lọ ép chặt, bên phủ kín bởi mật ong.
Mứt hoa xong để ở trong tủ lạnh giữ một tháng mới thể ăn , Trình Hoan dùng hoa hồng mấy ngày nay đưa tới gom một bình mứt hoa, khi xong thì đến cuối tuần.
Đối với trẻ con nghỉ học, và cũng cần đến cửa hàng mỗi ngày mà , ngày cuối tuần với ngày hành chính chẳng khác gì mấy, nhưng mà nghĩ tới hôm nay Giang Minh Viễn đến giúp bọn họ chuyển nhà, Trình Hoan vẫn nên dậy sớm chút thì hơn.
Chuyện chuyển nhà mấy ngày nay bàn bạc xong hết , Trình Hoan vẫn ở tầng như cũ, còn Tinh Tinh tầng tầng gì cũng phòng cho hết, đối với kết quả nhóc con hài lòng lắm, loạn cả một trận, xong Giang Minh Viễn lén với cái gì mà nhóc con mới miễn cưỡng tiếp nhận sự thật .
Mùa đông trời sáng muộn, lúc Trình Hoan thức dậy thì mặt trời mới nhú khỏi núi, đợi cô rửa mặt xong thì ánh mặt trời mới vẻ chút độ ẩm.
Cô vo gạo nấu cháo, trong cháo rắc lên một ít mộc nhĩ và bách hợp, điều chỉnh thời gian xong thì nem rán.
Gia vị bên trong nem rán chiên qua một lượt , Trình Hoan bỏ nhân lượt trong nồi, chiên nóng lên bỏ thì thấy tiếng chuông cửa vang lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nhat-ki-nuoi-con-cua-nu-phu-ac-doc/chuong-172.html.]
"Sớm thế?" Cô chút khó hiểu, thường ngày tiệm bán hoa tươi chừng tám chín giờ mới đưa hoa qua, cùng lắm là một hai giờ thôi.
Cô bỏ xẻng cơm xuống, rửa sạch tay, cả tạp dề cũng cởi để mở cửa luôn.
Mở cửa , mặt là một bó hoa hồng, Trình Hoan vươn tay cầm lấy, nhận biên lai yêu cầu ký tên, ngược thấy một giọng trầm dễ của đàn ông: "Chào buổi sáng."
Một câu kinh ngạc "Sao là " nghẹn trong cổ họng, Trình Hoan ngơ tại chỗ, mặt thể thấy màu hồng đậm, dùng bó hoa che nửa bên mặt , cụp mắt : "Sao sớm thế tới ?"
"Dậy sớm hơn chút." Giang Minh Viễn lẳng lặng cô, phát hiện đối phương ngại ngùng, hắng giọng một tiếng, khóe môi khẽ cong, chủ động đổi đề tài: "Đang bữa sáng ?"
"Phải." Nói tới lĩnh vực chuyên môn của , Trình Hoan biểu hiện thả lỏng hơn nhiều, cô lén ngửi bó hoa hồng , cảm thấy hoa hôm nay nở cực kỳ , mùi hương cũng thơm hơn, cô mấp máy môi, đặt hoa xuống bàn , giả bộ thoải mái : "Sáng nay ăn cơm đúng ? Hay là ăn ở đây ."
"Được." Giang Minh Viễn đương nhiên sẽ từ chối, gật đầu, tay chỉ phòng ngủ: "Tinh Tinh dậy ?"
Cô tưởng là đàn ông gặp con, thuận miệng : "Chưa , kêu nó dậy cũng ."
"Không cần, đợi nó tự dậy ." Giang Minh Viễn từ chối, cùng Trình Hoan trong nhà bếp, thấy cô bốc nhân đặt lên một tờ bánh tráng mỏng liền hỏi cô đang cái gì.
"Làm nem rán, nhân đều chín , gói xong chiên một tí là ."
Cái công việc vẻ gì khó lắm, Giang Minh Viễn cô gói xong một cái thì đề nghị giúp cô .
Trình Hoan suy nghĩ một chút đồng ý, cho nên đàn ông rửa tay, xắn ống tay áo lên bắt đầu phụ bữa sáng.
Nem rán cuộn xong đặt trong đĩa, hai phân hai bên, cách hai bên gần.
Ống tay áo của Giang Minh Viễn cuộn hẳn lên , lộ cánh tay đường nét nhẵn nhụi, cánh tay của trắng, gân xanh nhô lên, tràn đầy hormone.