Giang Minh Viễn khi uống say trông bề ngoài chẳng khác gì với lúc bình thường, mặt hề ửng đỏ, ăn rõ ràng, biểu cảm bình thường, đến cả đường cũng xiêu xiêu vẹo vẹo, lẽ chỉ thiết mới phản ứng chút chậm chạp cùng với ánh mắt tiêu điểm của , mới là say rôi.
Tề Sơn cùng Giang Minh Viễn qua ít bữa tiệc, quen với các kiểu phản ứng của sếp , thấy như liền sắp chịu , thế nên chặn những chuẩn đến mời rượu, chủ đưa về nhà .
Khách sạn tổ chức bữa tiệc cách khu chung cư một đoạn, lái xe cần hơn hai mươi phút, đến khi tới lầu chung cư, Giang Minh Viễn lúc đầu trông còn bình thường gục lên ghế , mềm nhũn cả .
Nguyệt
Tề Sơn và tài xế xuống xe, hai cùng kéo ngoài, Giang Minh Viễn kéo cho thức tỉnh, đầu lông mày nhíu , đưa tay lên đẩy , tự chống xe thẳng dậy.
"Sếp, còn thể ?"
Người hỏi câu phản ứng gì, khi lên, tiến lên phía một bước, tốc độ của chậm, nhưng định, trông hề vấn đề gì, nhưng kể cả như thì Tề Sơn vẫn dám để một , theo bên cạnh thang máy.
Vừa thang máy, Giang Minh Viễn quẹt thẻ ấn tầng, dựa tường thang máy nhắm mắt nghỉ ngơi, thang máy lên nhanh, hai mươi giây đến nơi, Tề Sơn gọi hai tiếng, mở mắt, dựa thang máy từng bước ngoài.
Tề Sơn theo khỏi thang máy, mở đèn lên bèn đun nước nấu cho một bát canh giải rượu.
Canh giải rượu nấu xong đặt bàn , Tề Sơn thấp giọng hỏi: "Sếp, cần ở chăm sóc ?"
Ngón tay Giang Minh Viễn chống lên trán, cố nhịn từng cơn đau đầu, lúc mới lắc đầu: "Không cần ."
Trước nào cũng là câu trả lời , Tề Sơn cũng ngạc nhiên, bảo đừng quên uống thuốc giải rượu, khỏi cửa chào tạm biệt.
Tài xế đợi tầng, thấy lên xe hỏi mấy câu quan tâm sếp, đó khởi động xe.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nhat-ki-nuoi-con-cua-nu-phu-ac-doc/chuong-196.html.]
Đạp chân ga, chiếc xe dần dần rời khỏi khu chung cư, Tề Sơn tòa chung cư phía xa đang dần biến mất, đột nhiên thấy tầng nào đó vẫn còn đang sáng đèn.
Anh ô một tiếng, tự nhiên nhớ điều gì đó, nhấc điện thoại lên, tìm một điện thoại trong danh bạ gọi qua. ...
Trình Hoan chơi xong trò chơi đang chuẩn ngủ, điện thoại mới đặt xuống, reo lên.
Cô tên gọi đến, chút nghi hoặc nhận cuộc gọi: "A lô?"
"Xin chào, Trình tiểu thư, là Tề Sơn, cô còn nhớ ?"
"Có nhớ, chuyện gì ?" Giọng của Trình Hoan phần lo lắng, cô là trợ lý của Giang Minh Viễn, bây giờ gọi điện đến, đối phương xảy chuyện gì chứ?
"Là thế ." Anh thẳng vấn đề: "Sếp uống say , bây giờ đang ở nhà một , định hỏi cô tiện chăm sóc , quá phiền phức , xem uống hết canh giải rượu là ."
"Được." Trình Hoan chỉ do dự một giây liền đồng ý, cô tắt điện thoại, dậy một bộ quần áo thể mặc ngoài, mang theo chìa khóa lên lầu.
Lúc Trình Hoan lên tới nơi Giang Minh Viễn vẫn ghế sofa, ngẩng đầu nhắm chặt mắt, mi tâm nhíu chặt, trông vẻ đang khó chịu. Canh giải rượu bàn vẫn đặt y như cũ, dấu hiệu động qua.
Cô qua đó, lấy mu bàn tay chạm bát thử độ ẩm, canh quá nóng, thể uống . Trình Hoan đến bên cạnh , đưa tay lay lay : "Giang Minh Viễn?"
Người đó lúc đầu phản ứng, một lúc mới miễn cưỡng mở mắt, thẳng cô.
"Trợ lý của uống say , bảo đến chăm sóc ." Cô gần hơn một chút: "Anh uống hết canh giải rượu ."