Người đàn ông rút ngón tay , đầu ngón tay sượt qua lòng bàn tay giữ chặt lấy ngón tay , để ngón tay của cô còn lộn xộn nữa.
Anh họ bên cạnh phát hiện động tác nhỏ của hai , vẫn cứ còn đang suy nghĩ chuyện lớn cả lớn của em họ, xoa bụng gật đầu như thật: "Chuyện đúng là bàn bạc cẩn thận, chọn một ngày ."
Giang Minh Viễn phụ họa: "Em cũng cảm thấy như ."...
Mấy thời gian chuyện quá lâu, dù trời cũng còn sớm nữa, Giang Minh Viễn cầm quà cáp chuẩn từ , dẫn theo vợ con cùng vợ chồng họ đến nhà ông bác.
Nhà của ông bác to hơn nhà của Giang Minh Viễn nhiều, trong sân năm sáu gian nhà sắp xếp xen lẫn . Phòng nhiều, trong nhà cũng nhiều, cả trai lẫn gái tổng cộng là năm thêm mười cháu và tầm chắt nữa, bộ đều mang về đây, mấy căn phòng đều một vài căn ở .
Bọn họ qua đó, đầu tiên là gặp ông bác, một ông ở một gian phòng, bên trong sắp xếp chăm sóc, bác sĩ. Cả đường qua ngừng chào hỏi với Giang Minh Viễn, Trình Hoan bên cạnh , cần cũng thể cảm nhận ánh mắt đang chằm chằm của mấy ở lưng.
Giang Minh Viễn mặt đổi sắc giữ lấy tay của Trình Hoan, khẽ : "Không cần để ý bọn họ."
"Em mà." Trình Hoan nắm ngược trở .
Nơi mà ông bác ở yên tĩnh, ngoài nhà sân nhỏ độc lập, mái hiên treo mấy cái lồng chim, bên trong đang nuôi các loại vẹt. Đám Giang Minh Viễn càng càng gần, một con vẹt lớn ngay sát cửa rướn cổ kêu vọng trong phòng: "Ông già tìm ông kìa!"
Tiếng đột ngột dọa Trình Hoan và Tinh Tinh một trận, Tinh Tinh hoảng hồn hoang mang quanh một vòng cũng tìm thấy chuyện, len lén nhích sát gần , nhỏ: "Mẹ ơi, ở đây tàng hình."
Cậu xong, cái con chim kêu các céc một trận to, dọa Tinh Tinh tới mức bám càng chặt hơn.
Mặc dù Trình Hoan từng nuôi vẹt, nhưng cũng vài giống vẹt nuôi là sẽ chuyện, cô men theo tiếng tìm thử, đối mặt với đôi mắt đậu xanh của con vẹt lớn, con vẹt nghiêng đầu cô, chào hỏi một tiếng: "Chào ."
Nguyệt
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nhat-ki-nuoi-con-cua-nu-phu-ac-doc/chuong-210.html.]
Trình Hoan: "..."
"Con vẹt khá hoạt bát, cần để ý nó." Vẹt sống lâu, lúc Giang Minh Viễn còn sinh thì con chim ở đây , thì cũng thể coi là trưởng bối của . Anh Trình Hoan bất lực, kéo Tinh Tinh qua với là tàng hình, là con vẹt đang chuyện, bảo cần sợ.
Lần đầu tiên Tinh Tinh con vẹt còn chuyện, lòng hiếu kì lập tức trỗi dậy, ngửa đầu con vẹt ở mái hiên, nghĩ ngợi một lúc lâu mới chào hỏi một cái: "Chào mày nha."
Con vet: "Mi là ai?"
Thấy nó thật sự thể trò chuyện với , Tinh Tinh càng thích thú hơn, chân nhỏ của chạy qua đó tự giới thiệu với vẹt , cả một đống mà con vẹt vẫn cứ hỏi là: "Mi là ai?"
"Được , Tinh Tinh đợi lát nữa chơi tiếp nha, bây giờ thăm ông cổ nào?"
"Được ạ." Sau khi Tinh Tinh suy nghĩ xong thì gật đầu, kéo lấy tay của ba, vẫy tay với con vẹt tạm biệt, bấy giờ mới luyến tiếc cùng ba nhà.
Tuổi tác của ông lão cao , lên xuống lầu tiện, đa thời gian đều ở trong phòng của , Giang Minh Viễn mang theo vợ con tiến phòng ngủ chính thăm ông, gõ cửa, bên trong truyền tới một giọng bảo bọn họ .
"Là Minh Viễn đúng ? Mau , ông Đông Đông kêu một tiếng thì là con tới ." Giọng già nua nhưng yếu ớt, nghĩ tới việc thể của tệ, biểu cảm của Giang Minh Viễn thả lỏng hơn nhiều, đẩy cửa bước , đặt đồ đạc xuống bàn, ông lão phía gọi một tiếng ông.
Gọi xong giới thiệu bên cạnh: "Đây là Trình Hoan bạn gái của con, đây là con trai của bọn con Giang Tinh Thần, qua năm là năm tuổi."
Sau khi giới thiệu xong, Trình Hoan cũng gọi theo một tiếng ông, Tinh Tinh nhất thời hồ đồ cũng gọi như , vỗ nhẹ cho một cái, mới nhớ đổi miệng gọi: "Con chào ông cố ạ."