Tinh Tinh trình tự kết hôn bình thường đều là khi sinh con, chẳng qua chỉ là trong thời gian gần đây ở trường mầm non các bạn kể lễ kết hôn ba kết hôn lớn như thế nào, mới thuận miệng hỏi.
Trình Hoan nghĩ ngợi: "Cái cũng "
"Tại ạ?"
"Bởi vì chuyện chuyện một thể quyết định ." Trình Hoan dậy đặt quyển truyện xuống, vỗ về Tinh Tinh qua lớp chăn: "Được , ngủ thôi, ngày mai còn học nữa."
Tinh Tinh 'ở một tiếng, nhắm mắt : "Chúc ngủ ngon."
Trình Hoan hôn một cái lên mặt : "Bảo bối cũng ngủ ngon nhé."...
Tinh Tinh từng bước học theo giáo viên dạy violon, Trình Hoan cũng dần quen với Thẩm Khê.
Cái Thẩm Khuê là kỳ lạ trong tất cả những mà cô tiếp xúc, cô tham vọng, cả ngày chỉ ăn chờ chết, nhưng những tiết học cần lên lớp sẽ nghỉ; cô căm phẫn bỏ rơi cô, nhưng cũng hành động thực tế gì, dáng vẻ lăng nhăng cả ngày trêu hoa ghẹo nguyệt, nhưng khi quen thấy cô ghét đàn ông.
Trình Hoan nghĩ điều lẽ liên quan đến những chuyện của cô , dẫn đến con cô mâu thuẫn, bởi vì Thẩm Khê quá khứ gần giống với cô, cô cũng vì mà lo lắng một chút, cứ cách hai ba hôm tìm mấy bản kế hoạch nghề nghiệp cho cô tham khảo.
Thẩm Khê chê cô phiền, luôn là mấy câu liền giả vờ biến mất, lúc như chuyện gì tìm đến.
Thời tiết càng ngày càng nóng, quần áo bông dày cộp nặng nề cất trong tủ, thành quần áo mỏng nhẹ. Khoảng thời gian Trình Hoan luôn ở đến quán ăn, cùng đầu bếp suy nghĩ món ăn mới, để đối phó với thời tiết nóng nực sắp tới. Thẩm Khê nghỉ hè thấy nhàm chán, hôm nay cũng theo qua đây.
Thực ở quán cũng gì thú vị, Trình Hoan và bếp trưởng thử món ăn, suốt mấy tiếng đồng hồ quan tâm đến cô , Thẩm Khê một ngoài, thấy cái gì cũng sờ thử, khác thấy cô là bạn của bà chủ cũng tiện gì, chỉ thể chờ khi cô sờ chán xong mang đồ lau rửa . Số nhiều lên, Thẩm Khê cũng , cô chút vui, với Trình Hoan một tiếng, vắt chân chơi game.
Trình Hoan mang đồ ăn , xuống mặt cô : "Ăn cơm trưa ?"
Thẩm Khê ngước mắt lên cô một cái: "Ăn "
"Vậy thì thôi."
Bữa trưa của Trình Hoan đơn giản, chỉ một bát mì, bên mấy lá rau xanh, trông nhạt nhẽo vô vị, cô ăn mì, bên tai là tiếng hiệu ứng trò chơi của Thẩm Khê, kết thúc một trận bắt đầu trận khác.
Cô ăn xong, lau sạch miệng, đối diện: "Nếu cô thấy chán thì về sớm ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nhat-ki-nuoi-con-cua-nu-phu-ac-doc/chuong-250.html.]
" thấy chán.:
"Thôi , thế cô tiếp tục chơi, đây, chiều nay còn việc." Trình Hoan dậy.
"Cô đợi ."
Trình Hoan đầu : "Làm gì?"
"Chờ đánh xong ván ."
Trình Hoan chút cạn lời, điều việc của cô cũng vội, liền về chỗ cũ, đợi cô chơi xong.
Thẩm Khê chơi hết một ván, đặt điện thoại xuống, cuối cùng cũng ngẩng đầu lên, cô Trình Hoan, trầm mặc một lúc, mở miệng : "Cô thấy minh tinh thế nào?"
"Minh tinh?"
" thế, bây giờ nhiều chương trình tuyển chọn , ít dựa cái mà nổi tiếng đó, cũng định thử."
Trình Hoan tỉ mỉ cô .
Thẩm Khê ngoại hình , ngũ quan tinh tế, làn da tươi trẻ săn chắc trông như trải sự đời, đồng thời cũng mang nét trầm mặc, là một khiến cho khác dễ dàng nhớ đến.
...
"Nếu như thi tuyển chọn, thì cô sẽ biểu diễn tài năng gì?"
" hát , còn múa, múa cột." Thẩm Khê cô chớp chớp mắt: "Cô quên mất nghề gì ?"
Trình Hoan: "..."
"Dù bây giờ cũng chẳng năng khiếu học tập, thà thử liều mạng một còn hơn là ở đây lãng phí thời gian" Cô rút một điếu thuốc, châm lửa hít một , lấy một bài báo lá cải để lộ thù lao của minh tinh: "Cô xem xem, mấy tùy tiện nhận một cái hợp đồng quảng cáo thôi đủ cho sống cả một đời , vẻ ngoài cũng đến nỗi nào, dựa mà bọn họ thể mà thể?"
Nguyệt