Trình Hoan ngáp một cái, đầu xung quanh phòng, chút ánh sáng chiếu căn phòng tối vô cùng chói mắt, Trình Hoan chau mày, lấy tay che mắt, bảo con trai: "Con giúp kéo rèm với."
"Được ạ." Tinh Tinh vui vẻ chạy kéo rèm, kéo cho hai tấm rèm khớp với , xong thì giường, với Trình Hoan: "Mẹ ơi con ở bên ngoài đợi , mau dậy nhé."
Nguyệt
"Biết ..." Trình Hoan giường, nhắm mắt.
Sau khi Tinh Tinh ngoài, Trình Hoan giường một lúc, thứ hai tỉnh cuối cùng cũng tỉnh táo.
Cô nhanh chóng mặc quần áo lên, ngoài tìm một vòng, thấy Tinh Tinh đang chơi trong thư phòng, hôm nay nhóc tự mặc quần áo, ngoại trừ áo nhàu một chút, những chỗ khác giống như mẫu .
"Xin Bảo bối, dạy muộn ." Trình Hoan chỉnh xong quần áo cho nhóc, định hôn nụ hôn chào buổi sáng nhớ còn đánh răng thế là dậy vội vàng : "Chắc con cũng đói nhỉ, đợi đánh răng xong nấu bữa sáng nha."
"Con đói ." Tinh Tinh theo ngoài, Trình Hoan đánh răng bên cạnh : "Mẹ ơi, sáng nay con ăn đồ chị Tiểu Cận cho, con cũng đánh răng , con tự đánh răng đó."
Cậu Trình Hoan, giống như ông cụ non : "Mẹ bận rộn như , ngủ nhiều một chút là chuyện bình thường."
Trình Hoan đang đánh răng, tiện chuyện, cô , dùng tay còn vò tóc nhóc, cảm thấy nuôi con trai quả uổng công.
Nếu như Tinh Tinh đói, Trình Hoan cũng vội nữa, cô từ từ giải quyết xong vấn đề vệ sinh cá nhân, nấu cho một bát mì, ăn xong trang điểm mới dẫn Tinh Tinh ngoài.
Bởi vì đang là ngày lễ, trong siêu thị đông , đường chen chúc . Trình Hoan nắm c.h.ặ.t t.a.y Tinh Tình, dẫn mua nguyên liệu cần thiết bánh trung thu.
Tình Tinh tò mò với nhiều thứ, hai bước dừng một lát, Trình Hoan cũng thúc giục, lúc xem cô cũng ở một bên đợi.
Hai con họ mất gần một tiếng đồng hồ mới khỏi siêu thị, xe đẩy hàng lúc trở đầy ắp, chỉ một phần nhỏ là thức ăn, còn là sách vở đồ chơi của Tinh Tinh, tay Tinh Tinh còn ôm con cừu đồ chơi, đối diện với Trình Hoan, chỉ con búp bê tóc vàng mắt to với cô: "Mẹ, con búp bê giống thật đấy"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nhat-ki-nuoi-con-cua-nu-phu-ac-doc/chuong-52.html.]
Khóe môi Trình Hoan giật giật, thể hiểu nổi mắt thẩm mỹ của con trai, cô lấy đồ xuống để xe: "Một chút cũng giống."
"Thật sự giống!" Cậu nhóc phục, đưa tay với lấy, Trình Hoan sợ ngã chỉ đành dừng , Tinh Tinh nhón chân, lấy con búp bê đó trong tay, chỉ khuôn mặt cách lớp bao bì của búp bê, với Trình Hoan: "Mẹ , mắt nó to như mắt ."
"Thật ư..."
"Vâng, đúng !" Tinh Tinh nghiêm túc gật đầu: "Con đặt nó giường, ở nhà con cũng sợ nữa!"
Trong chiếc xe bên đường, Giang Minh Viễn bóng lưng hai con họ xa dần.
Anh lâu, cho đến khi ảnh hai con họ biến mất ở góc rẽ.
Trợ lý ở ghế lái phụ đầu kêu một tiếng: "Sếp."
Giang Minh Viễn thu tầm mắt, vuốt mi tâm, chút mệt mỏi hỏi: "Dự án ở thôn Bình An như thế nào ?"
Dự án ở thôn Bình An do Giang Minh Viễn đích quyết định, bận nhiều việc, đây cũng tính là dự án lớn, khi quyết định vẫn hỏi qua.
Trợ lý cảm thấy chút kỳ lạ, sếp tại đột nhiên quan tâm đến thôn Bình An, cũng may việc cẩn thận, nhanh nhớ tiến triển của dự án .
"Đã chính phủ thông qua ạ, tháng mười chuẩn đàm phán với chủ hộ."
"Ừ." Giang Minh Viễn bên ngoài cửa sổ, thần sắc rõ: "Đẩy nhanh tiến độ lên."
"Vâng thưa sếp."