Trong thời đại internet phát triển vượt bậc, Hạc Thanh đầu tư ít công ty internet, về cơ bản đều là cổ đông thứ hai, thứ ba hoặc gián tiếp sở hữu. Vốn dĩ cũng ít khi xuất hiện công chúng, ngoài những trong giới tài chính , hầu như chẳng ai từng đến .
Lần cũng là để duy trì giá cổ phiếu của một công ty mà trực tiếp nắm giữ, nên mới chọn cách lộ diện phỏng vấn.
Trước đây chỉ ít xuất hiện, thường những động thái đầu tư lớn, nhưng vài năm gần đây càng ngày càng ít . Có nghỉ hưu vì vợ và định cư ở Canada.
Lần cô cũng tình cờ ngang qua đây, vô tình bắt mối liên hệ, cũng khá may mắn.
Người đàn ông mắt chút do dự gật đầu, thẳng thắn : “ , vợ thích yên tĩnh. Ở Việt Nam khó mà sự yên bình như bây giờ, thỉnh thoảng sẽ đưa cô đến đây sống một thời gian.”
Lâm Bách ngạc nhiên. Những như họ thường dùng bà xã hoặc phu nhân để gọi bạn đời công chúng, ít khi trực tiếp thể hiện mối quan hệ vợ chồng như , sợ ngoài suy đoán về mối quan hệ vợ chồng từ các cuộc phỏng vấn khác mà gây biến động giá cổ phiếu.
Carrot Và Tịch Dương
Lâm Bách quanh một lượt, nở nụ nghiệp vụ: “Phong cảnh ở đây thật tươi , cứ tưởng ngài và phu nhân định cư ở đây chứ.”
“ thì sống cuộc sống hai , nhưng vợ sự nghiệp từ thiện ở Việt Nam nỡ bỏ. Cô thích công việc , mà là fan một của vợ thì đương nhiên ủng hộ cô .”
Hạc Thanh hề giấu giếm tình yêu và sự mật dành cho vợ , ngần ngại thể hiện điều đó với cô.
Lâm Bách cúi đầu giả vờ sắp xếp cuốn sổ trong tay. Từ thiện ư? Chắc là cách trốn thuế thôi, thì ho đó, chứ tiền đến tay cần ? Khóe môi cô hề đổi một chút nào.
“Phu nhân của ngài thật là lòng .”
Hạc Thanh cô một cách đầy suy tư.
“ thì bận tâm khác nghĩ gì về . Vợ luôn với rằng những may mắn nên giúp đỡ những kém may mắn hơn. Cô là một lương thiện, và nguyện ý bảo vệ sự lương thiện đó. Nếu cô quan tâm, cô thể tìm hiểu về quỹ từ thiện của cô ở Việt Nam.”
Thanh Tửu nâng cốc cà phê bàn lên nhấp một ngụm. Nếu vì thấy cô cất công đến tận đây, và gọi điện cho bao nhiêu cuộc từ Việt Nam, sẽ chẳng bao giờ chấp nhận bất kỳ cuộc phỏng vấn nào. Anh trân trọng cuộc sống hiện tại và bất cứ ai quấy rầy.
Lâm Bách thuận theo: “Vâng, nếu đến lúc đó thể phỏng vấn phu nhân của ngài, thì phiền ngài giới thiệu giúp ạ.”
“Không, cần phỏng vấn cô , cũng đừng phỏng vấn cô , cô thích phiền.”
Chẳng qua là ghét khác hiểu lầm vợ thôi. Mặc dù cảm thấy hành động trẻ con, nhưng nghĩ đến việc giải thích cho vợ thì lập tức thấy chẳng gì. Xông pha trận mạc vì vợ mới là đàn ông mà. Nghĩ đến đây, khá là đắc ý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nhat-ky-cua-nu-streamer-xinh-dep-quyen-ru/chuong-399.html.]
Nụ của Lâm Bách gượng gạo, đây là chứ, chơi thể loại tình yêu thuần khiết ?
Hai trò chuyện thêm vài câu, Lâm Bách dậy chào từ biệt.
Vài tiếng “đùng đùng đùng” của bước chân cầu thang gỗ vang lên khi xuống, Lâm Bách về phía cầu thang ở cửa biệt thự.
Một phụ nữ giày bệt, mặc đồ thường phục, tay ôm một cuốn sách và xách theo một túi nhỏ bán trong suốt, bên trong đựng mấy thứ… bánh ngọt các loại chăng?
“Mấy phỏng vấn xong ?” Giọng nữ nhẹ nhàng vang lên.
Lâm Bách còn kịp chào hỏi, Hạc Thanh như một cơn gió lướt qua cô, bước tới đón. Không là ảo giác , phụ nữ mắt trông vẻ quen, hình như từng gặp ở đó .
4. [Hạc Thanh tự nhiên cầm lấy cuốn sách từ tay cô, nắm lấy tay cô hỏi: “Sao đây?”
“ thể ngoài ?” Du Ngư , mang theo khí thế kiểu như “ mà dám cho , thì cứ liệu hồn.”
“Không , chất vấn em vợ, là đang quan tâm em đó. Lần em nhỏ tiếng thôi, nhỏ nhẹ đến mức nào , ngay cả thở mạnh cũng dám.”
Hạc Thanh mặt mày thành khẩn, ánh mắt trong veo, còn nụ xa cách lúc nãy. Vừa bắt đầu vòng tay ôm vai Du Ngư. Lâm Bách cảm thấy cảnh tượng ma mị, nên miêu tả thế nào, chút giống một chú chó đang vẫy đuôi điên cuồng để thể hiện lòng trung thành.
Du Ngư đẩy đẩy, nhưng đẩy , “Anh buông , mang chút bánh ngọt cho cô phóng viên.”
Người cứ dính lấy cô mãi thế nhỉ, hơn nữa còn ngoài ở đây, cần thể diện nhưng cô thì vẫn cần.
“Vậy cầm đưa cho cô chẳng ? Được phục vụ em là vinh dự của mà!” Hạc Thanh nhận lấy cái túi từ tay cô, vài bước đến mặt Lâm Bách, “Đây, bánh ngọt do vợ đó.”
Vẫn gương mặt đó, vẫn nụ đó, nhưng kiểu gì cũng toát lên vẻ sốt ruột và xua đuổi.
Hạ Thanh thấy cô nhận lấy, liền ôm lấy Du Ngư, đẩy vai cô .
“Ấy , em còn chào hỏi các chị phóng viên mà!” Du Ngư xô đẩy .
Hạ Thanh đưa cuốn sách đến mặt cô: “Không cần chào hỏi , các chị phóng viên đang vội sân bay. Cuốn sách em đang , chúng bàn luận một chút ?”