Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Nhật Ký Hào Môn - 344

Cập nhật lúc: 2025-05-18 16:07:59
Lượt xem: 113

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lẽ nào đây là kỹ năng đặc biệt của Linh Sinh?

Là một linh thể trời sinh, nên anh có thể tự nhiên hòa mình vào môi trường, giảm đi sự tồn tại?

Cô khẽ nói: "Là trợ lý của tôi."

Hai vị Thiên sư đang cùng cô chuẩn bị cấm thuật lập tức quay đầu lại, vẻ mặt đầy hoài nghi:

"Không phải chứ, thi triển cấm thuật cũng cần mang theo trợ lý à?"

Thích Tuyền không đáp, chỉ thản nhiên lấy lại chiếc túi xách từ tay Linh Sinh, từ đó rút ra một xấp bùa chú được gia trì bằng linh lực tinh thuần, từng lá tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt.

Cô nói: "Lúc thi pháp, nếu linh khí không đủ, có thể để trợ lý của tôi bổ sung."

Bùa chú tất nhiên không chỉ là phương án dự phòng.

Cô mang Linh Sinh theo, là để cho anh gặp lại mẹ mình—dù chỉ trong khoảnh khắc.

Mộng Vân Thường

Phó Cửu Trọng nhìn xấp bùa trong tay cô, khẽ cau mày.

"...Cô đã đoán trước chuyện này sẽ xảy ra?"

Nếu không, thì sao lại tham gia tiệc sinh nhật mà còn mang theo cả một túi bùa chú? Không đúng, phải nói là cả một túi đầy ắp bùa cấp cao.

Ông không nhìn nhầm, tất cả đều là bùa cấp 6 trở lên.

Khi nào thì những thứ này trở nên phổ biến như rau ngoài chợ vậy?

Hai vị Thiên sư đứng bên cạnh cũng không giấu nổi biểu cảm rạn nứt trên mặt.

Thích Tuyền vẫn lạnh nhạt: "Không có gì đâu, chỉ là thói quen khi ra ngoài thôi."

Ba người đồng thời rơi vào trầm mặc.

Cánh cửa đá phía sau khu nhà họ Phó được mở ra.

Năm người bước vào căn phòng tối, chỉ có ánh sáng nhàn nhạt từ vách tường phản chiếu lên thân thể gầy guộc nằm trên chiếc giường thấp.

Đó là Phó Cửu Ca—dáng người nhỏ nhắn, khuôn mặt thanh tú giờ chỉ còn là nét gầy gò tiều tụy.

Dù nhà họ Phó đã từng cố gắng chữa trị, khôi phục đan điền cho bà, nhưng chỉ là biện pháp tạm thời. Nếu không có linh khí duy trì, bà có lẽ đã sớm không còn tồn tại trên đời.

Thích Tuyền bước tới, ánh mắt dừng lại trên khuôn mặt người phụ nữ đang say ngủ, giọng nói bình thản cất lên:

"Bắt đầu thôi."

Nữ Thiên sư lập tức bước vào trong, bắt đầu bố trí trận pháp.

Bà đã nghiên cứu trận pháp cấm thuật này nhiều năm, động tác thuần thục, mỗi nét vẽ đều chuẩn xác đến đáng kinh ngạc.

Sau khi hoàn tất, nam Thiên sư lấy ra một chồng ngọc phù tinh khiết, đặt xung quanh trận thạch.

Chỉ cần linh khí trong ngọc phù chưa cạn, cấm thuật sẽ không bị phá vỡ.

Phó Cửu Trọng nằm xuống bên cạnh Phó Cửu Ca, nắm lấy tay bà.

Thích Tuyền và hai vị Thiên sư tạo thành một tam giác quanh trận tâm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nhat-ky-hao-mon/344.html.]

Linh Sinh bị để lại bên ngoài.

Anh không nói gì, chỉ lặng lẽ nhìn về phía Thích Tuyền.

Cấm thuật bắt đầu vận hành.

Hồn phách của Phó Cửu Trọng dần tách khỏi thể xác.

Để linh hồn ông duy trì lý trí và sức mạnh, ba người đồng thời thiết lập liên kết giữa hồn phách và linh đài—bước quan trọng và cũng là rủi ro lớn nhất trong cấm thuật.

Bất kỳ một sơ suất nhỏ nào cũng có thể dẫn đến thất bại toàn bộ.

Ba người đồng loạt kết ấn trên linh đài Phó Cửu Trọng.

Những ấn quyết phức tạp và tinh vi đòi hỏi sự tập trung tuyệt đối, gần như không cho phép người thi pháp nháy mắt.

May mắn thay, cả ba đều là Thiên sư cấp cao.

Đối với Thích Tuyền, việc này không khác gì một thử thách nhỏ.

Duy chỉ có một vấn đề: lượng linh khí tiêu hao quá nhanh.

Linh khí trong ngọc phù dần cạn kiệt, những tấm phù lấp lánh ban đầu giờ chỉ còn là tro bụi.

Gia tộc Phó chưa từng thực hiện loại cấm thuật này, nên không thể ước lượng được nhu cầu linh khí khổng lồ như vậy.

Thích Tuyền siết chặt tay, cảm nhận linh khí trong trận pháp bắt đầu yếu đi rõ rệt.

Cuối cùng, kết ấn hoàn tất.

Sinh hồn của Phó Cửu Trọng được rót đầy linh lực, bay lên không trung, mỉm cười với ba người rồi cúi đầu chào, không chút do dự chui thẳng vào mi tâm Phó Cửu Ca.

Bên trong, ông phải tìm ra bức tường ngăn cách mà Phó Cửu Ca từng tự mình dựng nên để bảo vệ ký ức.

Chỉ khi phá vỡ được bức tường đó, ký ức và thần trí của bà mới có thể trở lại.

Ba người tiếp tục vận chuyển linh lực, giữ cho cấm ấn duy trì.

Mỗi lần sinh hồn va chạm vào bức tường ấy, linh khí lại bị rút đi ào ạt.

Trận pháp nhanh chóng trở nên yếu ớt, ánh sáng mờ nhạt như sắp lụi tàn.

Hai vị Thiên sư cắn răng, định dốc hết linh lực của mình—

Thì đúng lúc ấy, ánh sáng đột ngột vụt sáng trở lại!

Lượng linh khí đổ vào cấm ấn bỗng tăng gấp ba lần!

Bên ngoài trận pháp, Linh Sinh vẫn đang đứng đó, ánh mắt bình tĩnh nhìn vào trận tâm.

Khi thấy ánh sáng sắp tắt, anh không chút do dự rút ra một xấp linh phù, ném thẳng vào sát mép trận pháp.

Những lá bùa va chạm với mặt đất liền tỏa ra luồng linh khí tinh thuần mãnh liệt, như mạch nước ngầm đổ ập vào vùng đất khô cằn.

Trận pháp sáng bừng lên lần nữa.

Ba người trong trận tâm liếc nhìn nhau, trong lòng đều thầm hiểu:

—Trợ lý này không đơn giản.

Loading...