Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Nhật Ký Hào Môn - 394

Cập nhật lúc: 2025-05-22 16:09:09
Lượt xem: 113

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/yXmolnt9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Công dân có nghĩa vụ phối hợp điều tra. Nếu ông từ chối, Cục Điều tra có quyền áp dụng biện pháp cưỡng chế."

Nghiêm Phụng Khanh cúi đầu trầm tư một lát, sau đó ngẩng đầu lên, gương mặt vẫn giữ vẻ nho nhã như thường, chậm rãi nói: "Được, tôi đi với các anh một chuyến."

"Gia chủ?!" Quản gia bên cạnh không nhịn được kinh hãi thốt lên.

Nghiêm Phụng Khanh nghiêng đầu liếc ông ta một cái, giọng điệu không cao nhưng đủ khiến người ta lạnh sống lưng: "Tôi không có ở đây, ông tạm thời trông coi tòa nhà. Nhớ kỹ, không để bất kỳ thứ gì bị phát hiện."

Quản gia rùng mình một cái, lập tức đáp lời: "Vâng, tôi hiểu."

Trong tòa nhà vẫn còn vài thứ tuyệt đối không thể để Cục Điều tra nhìn thấy. Trước khi bên điều tra có quyền khám xét nơi ở, ông ta phải nhanh chóng xử lý mọi dấu vết.

Bên nhà họ Nghiêm, sau khi hay tin, Nghiêm Phụng Quân suýt chút nữa làm rơi ly trà trong tay.

Ông cau mày, gương mặt không giấu được sự sửng sốt: "Trận pháp bị phá chỉ với một đòn? Sân cũng bị đánh sập? Còn Nghiêm Phụng Khanh thì bị đưa đi?"

Quản gia gật đầu: "Vâng, chính xác như vậy."

Nghiêm Phụng Quân đặt ly trà xuống bàn, thu lại vẻ mặt hoảng hốt, bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ. Trước đây khi Nghiêm Mão bị bắt, ông đã đoán rằng sớm muộn gì Cục Điều tra cũng sẽ tìm cách buộc Nghiêm Phụng Khanh ra mặt.

Ông từng tưởng tượng nhiều khả năng: có thể là trận pháp bị tiêu hao bằng bùa chú cho đến khi kiệt sức, có thể là Thích Tuyền đích thân đến Long Kinh hành động, hoặc là Nghiêm Phụng Khanh tự nguyện phối hợp để tránh phiền phức.

Nhưng dù thế nào đi nữa, ông cũng không ngờ tình hình lại xảy ra theo cách này.

Hai đạo kiếm quang — một phá vỡ trận pháp cấp cao, một đánh sập cả phần sân — đã không chỉ đập tan phòng thủ mà còn đánh thẳng vào lòng tự tin của ông.

May mà ông không từng đối đầu với người như Thích Tuyền. Thật sự may mắn.

Trong lúc còn đang thở phào nhẹ nhõm, điện thoại bất ngờ vang lên. Là Doãn chưởng môn của Quy Nguyên tông gọi đến.

"Nghiêm gia chủ, ông biết thứ đó là gì không?" Giọng Doãn Dật lộ rõ sự phấn khích khó giấu.

Nghiêm Phụng Quân cười bình tĩnh: "Tôi biết. Chính là Bùa Hợp Thành — loại bùa từng chỉ tồn tại trong truyền thuyết."

"Bùa Hợp Thành! Đúng là nó rồi!" Doãn Dật kích động hẳn lên. "Tôi từng đọc thấy trong sách cổ, qua bao năm tháng, biết bao Phù sư khổ tâm nghiên cứu mà vẫn chưa ai chế tạo được một tấm Bùa Hợp Thành hoàn chỉnh. Thế mà hôm nay lại tận mắt thấy được uy lực của nó… tôi vốn tưởng đó là chuyện hoang đường."

Một người luôn nghiêm cẩn như Doãn chưởng môn, lúc này cũng không thể không thốt ra lời cảm khái chân thành.

Thật ra, đây không phải lần đầu tiên Thích Tuyền sử dụng Bùa Hợp Thành.

Trước đây, khi cô đến núi Nghiêu bắt quỷ, từng dùng hai tấm Bùa Hộ Trận — một loại bùa kết hợp giữa Phù đạo và trận pháp — cũng là một hình thức Bùa Hợp Thành. Nhưng khi đó, chỉ có vài người chứng kiến: Ninh Chí, Trần Phi Lộc, Phương Nghiệp và hai người thường. Hơn nữa Bùa Hộ Trận thiên về phòng thủ, không có uy thế khủng khiếp như Kiếm phù, nên chẳng gây được tiếng vang gì lớn.

Còn lần này thì khác. Hai đạo kiếm quang giáng xuống giữa đêm khuya đã khiến cả giới huyền môn ở thành phố Long Kinh xôn xao, gần như thức trắng vì kích động.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nhat-ky-hao-mon/394.html.]

Nhưng trong khi người người còn đang bàn tán, sục sôi vì Bùa Hợp Thành, thì Thích Tuyền lại ngủ một giấc yên lành cho đến sáng.

Sáng sớm, cô bị đánh thức bởi hương thơm dịu nhẹ lan ra từ bếp — bánh hoa quế vừa mới ra lò.

Hôm nay là Trung Thu.

Bữa sáng là món bánh truyền thống, tay nghề của quản gia Tô thì khỏi phải bàn, nguyên liệu lại được Linh Sinh tinh lọc hết tạp chất, nên ăn vào không chỉ ngon mà còn mang theo cảm giác dễ chịu như thể tẩm bổ cho tinh thần.

Mộng Vân Thường

"Đại sư, ăn sáng xong tôi định đóng gói vài phần bánh hoa quế gửi đi. Một phần cho ba mẹ cô, mấy phần còn lại gửi cho nhà họ Đỗ, nhà họ Dương, nhà họ Trương và nhà họ Tiền, được không?" Quản gia Tô hỏi.

Những nhà này trước đây từng giúp đỡ biệt thự Lâm Hồ rất nhiều.

Thích Tuyền gật đầu: "Việc này anh tự quyết là được. Nhưng... anh tự mang đi à?"

Quản gia Tô bật cười: "Không đâu, tôi gọi dịch vụ giao hàng."

"Ừ, vậy cũng tốt." Thích Tuyền nhẹ giọng đáp. Trong giai đoạn mẫn cảm hiện tại, cô không muốn để người hay quỷ trong biệt thự ra ngoài quá nhiều, tránh những chuyện không đáng.

Khi nhận được quà tặng từ biệt thự Lâm Hồ, cả bốn nhà đều vô cùng vui vẻ. Tiền Côn — vốn là người trẻ tuổi nhất — phấn khích đến mức không giấu được, lập tức chia sẻ lên nhóm chat:

【Tiền Côn: A a a! Nhà mình vừa nhận được bánh trung thu từ biệt thự Lâm Hồ!!!】

【Tôn Vũ: Ghen tị phát điên luôn!】

【Tô Noãn Noãn: Nhà tớ cũng có nè~ (emoji khiêu vũ)】

【Bành Bằng: Mùi vị thế nào? Lần trước nghe nói trà của biệt thự Lâm Hồ siêu đỉnh rồi.】

Hồi trước Tiền Côn từng giúp biệt thự Lâm Hồ trồng cây ăn quả, được tặng một ly trà nhỏ để cảm ơn. Hương vị của ly trà đó đến giờ cậu vẫn nhớ rõ.

【Tiền Côn: Hu hu, bánh thật sự thơm lắm, nhưng mình và ba đều luyến tiếc không nỡ ăn!】

【Tô Noãn Noãn: Ăn siêu ngon luôn!】

【Tôn Vũ: Chờ chút, mình đến nhà cậu ngay bây giờ, ăn giúp cho!】

【Bành Bằng: Mình cũng thế!】

【Tiền Côn: Biến đi! Nhà mình không tiếp mấy người!】

Tết Trung Thu được nghỉ lễ, mọi người đều về nhà, qua lại thăm hỏi cũng dễ dàng hơn. Một phần bánh, một chút lòng thành, nhưng giữa thời điểm hỗn loạn như hiện tại, nó lại khiến nhiều người cảm thấy được an ủi vô cùng.

 

Loading...