Trừ khi đầu óc có vấn đề, bọn họ mới dám để lộ thông tin ra ngoài.
Hoàn thành nhiệm vụ, Thích Tuyền và Linh Sinh quay trở về biệt thự. Vừa vào đến nơi, Thích Tuyền đã hăng hái ngồi vào bàn, mở máy tính bắt đầu gõ chữ. Linh Sinh thì bước vào phòng mình, lấy ra một cuốn sổ tay mới tinh, nghiêm túc ghi lại những cảm nhận và kinh nghiệm đầu tiên khi tham gia “khám bệnh”.
Đúng mười giờ tối, chương mới của bộ «Nhật Ký Hào Môn» được đăng lên mạng.
[Ảnh đại diện có chứa quỷ khí nghĩa là gì?
Nó có thể cho thấy người đó hoặc đang bị quỷ ám, hoặc... chính là quỷ.
Dù là trường hợp nào thì cũng đều nguy hiểm, tuyệt đối không phải đối tượng nên tiếp xúc lâu dài, đặc biệt là với đồng nghiệp của tôi.
Khi tôi nhìn chằm chằm vào ảnh đại diện của bạn trai cô ấy, đồng nghiệp bối rối rút điện thoại lại, có vẻ hơi lúng túng hỏi: “Có chuyện gì à?”
Tôi nên trả lời sao đây? Chẳng lẽ lại nói thẳng: “Người cô đang yêu có liên quan đến quỷ?”
Chắc chắn là không được.
Cô ấy đang chìm đắm trong cảm xúc ngọt ngào của tình yêu, nếu tôi nói ra, không chừng cô ấy sẽ cho rằng tôi ghen tị mà bịa chuyện, thậm chí còn xa lánh tôi.
Tôi không thể để mặc một cô gái trẻ rơi vào cái bẫy nguy hiểm như thế.
Sau khi suy nghĩ, tôi quyết định đánh tiếng nhẹ nhàng: “Tôi chỉ cảm thấy ảnh đại diện của người này… hơi quen mắt.”
Đồng nghiệp ngạc nhiên: “Quen mắt à? Tôi thì thấy nó rất đặc biệt, chưa từng thấy ai dùng kiểu này bao giờ.”
Cô ấy còn cười hạnh phúc nói: “Chắc hẳn anh ấy là một người rất đặc biệt.”
Tôi: “…”
Cô ấy rõ ràng đã ‘nhiễm độc’ nặng. Có lẽ tôi nên nói thẳng ra một lần cho dứt khoát.
Tôi trầm giọng: “Đó là một loại phù văn dùng để mê hoặc, có thể gây ra ảo giác.”
Đồng nghiệp nhíu mày: “Ý cô là sao?”
Tôi nghiêm túc đáp: “Hay là thế này, chúng ta cá cược một phen?”
“Cá gì cơ?” Cô ấy tỏ ra cảnh giác.
Mộng Vân Thường
“Tôi cá rằng, người thật ngoài đời của anh ta sẽ khác xa với những gì cô tưởng tượng.”
Dù không tin tôi, nhưng hiển nhiên cô ấy cũng tò mò muốn biết sự thật, nên vẫn gật đầu đồng ý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nhat-ky-hao-mon/401.html.]
Tôi tranh thủ lúc cô ấy chưa bị lừa quá sâu, nhanh chóng chốt lại: “Nói đi, cô có muốn gặp mặt anh ta không?”
Thực ra, trong mấy đoạn chat trước, cô ấy từng nhiều lần ngỏ ý muốn gặp người yêu, nhưng đều bị từ chối với lý do ‘chưa đến lúc’.
Đó là chiêu bài quen thuộc. Khi cô ấy yêu đủ sâu, anh ta sẽ lộ mặt thật, biến cô thành công cụ để lợi dụng, thao túng cả về tinh thần lẫn hành động. Dù bị đánh, bị sỉ nhục cũng không phản kháng nổi.
Cô ấy gật đầu lia lịa: “Muốn!”
Rồi nhỏ giọng hỏi tôi: “Không lẽ cô là cao thủ mạng hả? Cô có thể tra được thân phận anh ấy à? Làm vậy có vi phạm pháp luật không?”
Tôi mỉm cười: “Không phải cao thủ mạng, tôi có cách khác.”
“Thật không?” – Đồng nghiệp nửa tin nửa ngờ.
Tôi thì đã quen với mấy chuyện này rồi. Chỉ cần ảnh đại diện có dấu hiệu đặc biệt, tôi có thể dùng phương pháp của giới huyền môn để lần ra vị trí.
Khi tôi bắt đầu niệm chú, ánh mắt cô ấy dần thay đổi – từ nghi ngờ chuyển sang kinh ngạc, rồi im lặng không nói nên lời, như kiểu lần đầu thấy người thật việc thật trong phim.
Chỉ một phút sau, tôi bỏ tay xuống, nói: “Tôi xác định được vị trí rồi. Muốn đi gặp anh ta không?”
Đồng nghiệp thoáng do dự: “Không phải cô định lôi đại một ai đó ngoài đường rồi nói là anh ta đấy chứ?”
Cô ấy vẫn nghĩ tôi đang diễn trò.
Tôi không giải thích, chỉ kéo tay cô ấy ra ngoài.
Đồng nghiệp: “???”
May mà người kia ở không xa, chỉ trong một quán net gần đó. Dù sao cũng chỉ là mối tình mạng, khoảng cách địa lý thường không quá lớn.
Người đàn ông đang ngồi đó, mặc một chiếc áo sơ mi hoa lòe loẹt phối với quần đùi, chân đi dép lê. Tóc thì bóng nhẫy vì không biết đã bao lâu chưa gội, toàn thân tỏa ra một thứ mùi khó tả, rất đặc trưng cho dân sống c.h.ế.t với máy tính cả ngày.
Tôi dẫn đồng nghiệp bước lại gần từ phía sau.
Trên màn hình máy tính của hắn là khung chat vẫn đang hoạt động. Và... ảnh đại diện kia – chính là phù văn kỳ lạ mà tôi đã nhắc đến.
Đồng nghiệp nhìn thấy, sắc mặt lập tức tái mét.
Tôi chọn chỗ ngồi ngay cạnh hắn, giả vờ bật máy tính lên chơi game, đồng thời dùng điện thoại nhắn tin cho cô ấy: [Nhắn tin với hắn đi.]
Dù hoảng hốt, cô ấy vẫn làm theo – bật chế độ im lặng, mở khung chat và bắt đầu gửi tin nhắn.
Ngay khi tin nhắn được gửi đi, đối phương trả lời rất nhanh. Cùng lúc đó, cô ấy lấy cớ đi về phía quầy lễ tân. Khi lướt ngang qua sau lưng hắn, ánh mắt cô ấy thoáng lướt nhìn màn hình – nơi mà khung chat hiện rõ từng dòng tin nhắn giống hệt nội dung cô vừa gửi.