Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Nhật Ký Hào Môn - 407

Cập nhật lúc: 2025-05-24 07:34:54
Lượt xem: 102

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngay khi luồng linh lực dịu dàng chảy vào chỗ tổn thương ở chân phải, người bị thương lập tức cảm nhận được sự khác biệt. Kinh mạch của anh không hề kháng cự luồng linh lực lạ đó.

Anh sửng sốt.

Bởi vì từ trước đến nay, anh luôn tin rằng linh lực giữa các tu sĩ thường xung đột với nhau, nhất là khi bị thương, nếu linh lực của người khác xâm nhập sẽ khiến thương thế trở nên tồi tệ hơn. Nhưng lần này lại không như vậy. Linh lực của vị y sư này không chỉ không bị bài xích, mà còn dung hòa hoàn toàn vào cơ thể anh.

Anh mừng thầm. Lẽ nào... mình thực sự có thể được chữa khỏi?

Linh Sinh không để ý tới biểu cảm của người bệnh. Anh đang tập trung cao độ. Hôm qua vừa chữa khỏi cho một người, hôm nay anh đã bắt đầu quen tay hơn. Mọi thao tác đều trôi chảy, hiệu quả rõ rệt.

Anh phát hiện trong kinh mạch còn sót lại một luồng linh lực hỗn loạn, đây có lẽ chính là nguyên nhân khiến thương thế kéo dài. Anh cẩn thận dẫn dắt linh lực của mình tiến vào, bao bọc lấy nó, rồi nhẹ nhàng tách ra khỏi kinh mạch. Khi được đưa ra bên ngoài, luồng linh lực tạp loạn đó lập tức tan biến giữa không khí như chưa từng tồn tại.

Người bị thương đột ngột mở bừng mắt.

Chân phải không còn đau nữa. Linh lực bên trong cũng đã thông suốt, có thể vận hành bình thường!

Chuyện gì thế này?

Mới chỉ vài phút thôi mà?

Một phút? Hay hai phút?

Trong lòng anh dâng trào cảm xúc — hu hu hu, Thích tiền bối quả nhiên danh bất hư truyền! Ngay cả người bên cạnh cô cũng lợi hại đến vậy!

Linh Sinh ngẩng đầu liếc nhìn anh một cái. Đôi mắt màu hổ phách trong trẻo, nhưng lại lạnh lùng vô cùng.

Người bị thương lập tức căng cứng người, ngoan ngoãn nhắm mắt lại, không dám nhìn nữa.

Linh lực thì thân thiện, nhưng chủ nhân của nó thì lạnh như băng!

Sau đó, Linh Sinh tiếp tục chữa nốt chân còn lại, động tác nhanh gọn, thành thạo.

Một lát sau, anh ấn nút trên thiết bị điện tử. Âm thanh máy phát lên:

"Chữa trị hoàn tất, mời ra ngoài."

Người bị thương vô thức nhấc chân lên, không còn chút cảm giác đau đớn nào. Hai chân hoàn toàn lành lặn.

Anh mừng rỡ vô cùng, cúi người cảm ơn liên tục:

"Cảm ơn y sư! Cảm ơn y sư rất nhiều!"

Nói rồi, anh tự mình đi ra khỏi phòng y tế, sải bước vững vàng, để lại sau lưng một căn phòng yên tĩnh.

Phía ngoài, trong phòng huấn luyện, tất cả những người đang chờ được chữa trị đều kinh ngạc không nói nên lời. Người bị thương nặng nhất... được chữa khỏi chỉ trong vài phút? Thật không thể tin nổi!

Càng chữa trị, Linh Sinh càng thuần thục. Anh thậm chí có thể đồng thời vận dụng linh lực ở cả hai tay, xử lý hai vết thương một lúc, hiệu suất tăng vọt.

Chỉ trong hơn một tiếng, hàng chục người bị thương đã được chữa lành.

Những người bị thương nhẹ hơn thì chưa đến một phút đã xong.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nhat-ky-hao-mon/407.html.]

Không khí trong phòng tràn đầy phấn khởi và cảm phục. Ai cũng mang vẻ mặt kinh ngạc và thán phục nhìn Linh Sinh.

Mạnh Vân Tranh mừng rỡ vô cùng. Sau khi xác nhận tất cả giám sát viên đã hồi phục, ông lập tức báo cáo kết quả cho Tổng cục.

Nhận được tin, Lý Quốc Diên không chần chừ, gọi điện cho Thích Tuyền ngay lập tức:

"Thích Tuyền, tôi muốn mời Linh Sinh đảm nhiệm vị trí tổng y sư của Cục Điều tra. Ngoài cậu ấy ra, hiện tại không ai có thể chữa khỏi dứt điểm các tổn thương ở kinh mạch trong giới huyền môn."

Ông nói tiếp, giọng đầy nhiệt tình:

"Tôi sẽ lập tức cử người làm giấy chứng nhận và thẻ lương cho cậu ấy. Cô gửi cho tôi ảnh chứng minh của cậu ấy đi."

Thích Tuyền đang trên đường về biệt thự, ngồi trong xe bình thản trả lời:

"Chưa làm xong chứng minh nhân dân."

"Vậy làm giấy chứng nhận trước đã." – Lý Quốc Diên tỏ ra không hề ngại.

"Ừm."

Lý Quốc Diên dừng lại một chút, rồi hỏi tiếp với chút lưỡng lự:

"Đại sư, tôi muốn hỏi thêm một chuyện… Những người bị thương đã lâu năm, liệu có thể chữa khỏi được không?"

Ngữ khí ông trở nên nghiêm túc.

Từ khi Cục Điều tra thành lập, rất nhiều nhân viên đã bị thương trong những vụ án đặc biệt, thời kỳ đầu thậm chí không công khai. Do không có phương pháp điều trị hiệu quả, họ đành phải nghỉ việc, sống ẩn dật trong viện dưỡng lão, suốt ngày chịu đựng những cơn đau vì kinh mạch và đan điền bị hủy hoại.

Thích Tuyền nghe vậy, nghiêng đầu đáp:

"Về đến nơi tôi sẽ bảo Linh Sinh trực tiếp liên hệ với ông."

"Được, cảm ơn cô." – Lý Quốc Diên đáp lại đầy cảm kích, rồi lại nói thêm:

"Còn một chuyện nữa... Hai căn cứ sản xuất đan dược ở thành phố Long Lâm và Long Đường đều được bảo vệ bằng trận pháp cấp 9. Doãn Dật và Vạn Độ đã buộc phải quay về Long Kinh."

Thích Tuyền khẽ nhíu mày.

Trận pháp cấp 9?

Mộng Vân Thường

Trận pháp có cấp độ, nhưng người bày ra trận pháp không phải lúc nào cũng đạt được đúng cấp độ đó. Có nhiều người dù là trận pháp sư cấp 9 nhưng lại không thể bày ra được một trận pháp thực sự đạt cấp 9.

Muốn bày được trận pháp cấp 9 thật sự, ít nhất người đó phải là trận pháp sư cấp 9, hoặc thậm chí đã chạm đến cảnh giới Nhân Hoàng.

Mà nếu trận pháp có thể vận hành hoàn chỉnh, người điều khiển nó nhiều khả năng cũng là cường giả cấp Nhân Hoàng.

Thích Tuyền không nghĩ đến khả năng tồn tại của người đã bước vào cảnh giới Nhân Tiên.

Không phải cô không tin, mà là — nếu đã đạt Nhân Tiên, tức là gần như bất tử. Người như vậy sẽ không cần phải thành lập những tổ chức tà ác, đi cướp đoạt sinh cơ và khí vận từ người khác.

Vì thế, khả năng lớn nhất là có một cao thủ Nhân Hoàng đang âm thầm hành động, tìm cách đột phá lên cảnh giới Nhân Tiên.

Nghĩ đến đây, Thích Tuyền lập tức nhận ra — kẻ đứng sau tổ chức tà tu rất có thể chính là người đó.

Loading...