Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Nhật Ký Hào Môn - 438

Cập nhật lúc: 2025-05-30 17:09:19
Lượt xem: 116

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dù tổ chức có tích trữ rất nhiều Ngộ Đạo Đan, nhưng trên thực tế, số người thực sự có thể dùng chúng để thăng cấp nhanh chóng cũng không nhiều. Cấp 9 hiện tại, cả tổ chức chỉ có ba người bọn họ. Còn lại chủ yếu là cấp 7, cấp 8, tuy số lượng đông hơn huyền môn nhưng phần lớn chỉ có thể cầm chân đối phương cấp thấp, kéo dài thời gian là cùng.

Nếu chính phủ thực sự có một Thiên sư cảnh giới Nhân Hoàng, vậy thì tình thế đối với tổ chức chẳng khác nào sụp đổ.

Tên râu dê bất chợt nói:

"Trước đây Tôn thượng từng bói toán. Ngài ấy nói trên con đường tu tiên sẽ có một chướng ngại lớn, không thể dễ dàng g.i.ế.c được, nếu không sẽ bị Thiên Đạo trừng phạt, ảnh hưởng đến việc thăng cấp. Người đó... có thể là cô ta?"

"Không phải lần trước Tôn thượng đã phái ba tên cấp 7, một tên cấp 8 đi tiêu diệt cô ta sao? Có khi nào thật sự là vì sợ cô ta phá hỏng đại sự?"

Mặt sẹo nhíu mày, khó hiểu hỏi:

"Nếu đã vậy, sao không trực tiếp yểm Bùa Con Rối lên người cô ta từ đầu?"

Một tràng cười khẽ lại vang lên bên tai, khiến cả hai người đều dựng tóc gáy.

Ông ta kinh hãi trợn trừng mắt nhìn người phụ nữ đang lơ lửng bên ngoài trận pháp.

"Tôi cũng muốn biết tại sao mình lại đứng được ở đây." – Thích Tuyền chậm rãi lên tiếng, tay cầm trường kiếm ngưng tụ từ linh lực, nhẹ nhàng chọc chọc vào lớp kết giới phát sáng đang bảo vệ căn cứ. "Hay là để tôi vào trong, trực tiếp hỏi Tôn thượng của các người một câu?"

Hai người còn lại lặng thinh, nét mặt đông cứng.

Trận pháp cấp 9 này vốn là phòng tuyến mạnh mẽ, có thể ngăn mọi sự quan sát của Thiên sư dưới cấp 9, cũng có thể che giấu khí tức căn cứ khỏi thế gian. Vậy mà Thích Tuyền lại bình thản đứng ngoài, nói chuyện với bọn họ như đang ở chợ.

Cảnh giới Nhân Hoàng... quả nhiên không phải hư danh.

Thiên sư râu dê đứng c.h.ế.t lặng, nhất thời không biết nên xử lý thế nào. Họ kính sợ Tôn thượng không chỉ vì Bùa Con Rối, mà còn vì hắn là người duy nhất trong giới tà tu đạt đến cảnh giới Nhân Hoàng. Nhưng giờ đây, người phụ nữ trước mặt... cũng là Nhân Hoàng. Không, còn có thể mạnh hơn.

Thích Tuyền thản nhiên đứng đó, thần thức mạnh mẽ như nước thủy triều, không chút do dự xuyên qua kết giới, vượt qua bình đài, trực tiếp dò xét vào bên trong động phủ sâu thẳm.

Động phủ ẩn mình trong lòng núi, kiến trúc vô cùng nguy nga, lộng lẫy, khác hẳn với vẻ ngoài âm u, hoang sơ của vách đá. Nhưng với Thích Tuyền, tất cả những thứ đó chẳng là gì khác ngoài một cái hang chuột được dát vàng — ẩn nấp, trốn chạy, vinh quang giả tạo dựa trên sinh mạng và m.á.u của hàng ngàn người vô tội.

Ánh mắt cô dần lạnh đi. Cô lùi lại một bước, giơ trường đao trong tay. Lưỡi đao phát sáng dài thêm ra, linh lực tụ lại, kéo theo một luồng khí thế áp đảo, như thể có thể bổ đôi cả bầu trời.

Kim luân lơ lửng trên không, ánh sáng xoáy tròn, phản chiếu khuôn mặt lãnh đạm của cô.

Một đao c.h.é.m xuống!

Lưỡi đao trắng xóa chạm vào kết giới. Trong chớp mắt, toàn bộ trận pháp cấp 9 tan thành tro bụi. Khu vực bình đài được bảo vệ phía dưới cũng sụp đổ theo, biến thành bụi mù rơi xuống vách núi.

Thiên sư râu dê và Thiên sư mặt sẹo không kịp phản ứng, đã bị lực xung kích ép chặt xuống đất, trọng thương ngay tại chỗ.

Nhân lúc đất đá còn chưa rơi hết, hai người vội vã lấy đan dược ra nuốt vào – một viên hồi phục linh lực, một viên Bạo Huyết Đan cực mạnh.

Bạo Huyết Đan vừa vào bụng, linh lực trong cơ thể lập tức bộc phát, như ngọn lửa bùng cháy.

Hai người đồng loạt gào lên, mắt đỏ ngầu, khí thế không ngừng tăng vọt. Trong chớp mắt, từ cấp 9 bậc 2 họ đột phá lên cảnh giới Nhân Hoàng bậc 1.

Hai bóng người lơ lửng trước cửa động phủ, chắn ngang đường Thích Tuyền.

Chỉ cần Tôn thượng có thể thành công đột phá, bọn họ sẽ không cần sống như kẻ bị truy đuổi nữa. Huyền môn sẽ phải cúi đầu, còn họ sẽ đường đường chính chính bước ra khỏi bóng tối.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nhat-ky-hao-mon/438.html.]

[Ký chủ, bây giờ cả hai người bọn họ đều đã đạt cảnh giới Nhân Hoàng rồi sao? Hai tên Nhân Hoàng, ngài có đối phó nổi không?] – Hệ thống run rẩy hỏi, giọng đầy lo âu.

Thích Tuyền chưa kịp đáp lời thì từ phía xa, một nhóm người bất ngờ xuất hiện!

Dẫn đầu là Dư Lan Chi của Hành Phong phái, đi cùng mấy trưởng lão cấp 8. Sự xuất hiện của họ khiến toàn bộ chiến trường rúng động.

Doãn Dật thấy vậy, sắc mặt tái mét, hét lớn: "Dư Lan Chi, ông đang làm cái gì vậy?!"

Dư Lan Chi không buồn nhìn Doãn Dật lấy một cái, dứt khoát dẫn theo người của mình gia nhập phe tà tu.

Đám Thiên sư đang chiến đấu đến đỏ cả mắt bỗng ngây người, không thể tin vào những gì đang diễn ra.

Một trong ba tông môn lớn của huyền môn... lại công khai phản bội, cấu kết với tà tu?

Mộng Vân Thường

Không ít Thiên sư là đệ tử của Hành Phong phái, tận mắt chứng kiến sư môn mình từng trung thành đi theo kẻ thù, niềm tin trong lòng họ sụp đổ tan tành. Tâm lý d.a.o động, sĩ khí lập tức tụt dốc không phanh.

Dư Lan Chi chính là muốn tạo ra tình cảnh này – nhân lúc lòng quân d.a.o động, ông ta tấn công đám Thiên sư cấp thấp với ý định nhanh chóng g.i.ế.c vài người để uy h.i.ế.p toàn cục.

Nhưng kết quả lại vượt xa dự đoán.

Đòn công kích cường đại của ông ta chỉ để lại vài vết xước nhẹ, hoàn toàn không g.i.ế.c được ai.

Dư Lan Chi sững người – chẳng lẽ... tất cả bọn chúng đều mang Bùa Phòng Ngự cao cấp?

Không chỉ là Bùa Phòng Ngự.

Bùa chủ lực khiến ông ta thất bại chính là Bùa Đoàn Kết.

Chia sẻ linh lực. Gánh vác rủi ro. Phân tán sát thương.

Nếu dồn toàn bộ công kích vào một người thì đúng là có thể lấy mạng, nhưng khi sát thương bị chia đều cho hàng trăm người... thì chỉ còn là vết cắt ngoài da.

Dư Lan Chi không chịu từ bỏ, lại tấn công lần nữa.

Đúng lúc ấy, một chiếc chùy gỗ đào bay thẳng đến, nện vào mặt ông ta.

"Không biết xấu hổ!" – Địch Mông gầm lên, giọng châm chọc: "Đường đường là chưởng môn một phái mà chỉ dám nhắm vào Thiên sư cấp thấp. Mặt mũi ông để ở đâu hả?!"

Dư Lan Chi vung tay hóa giải thuật pháp của Địch Mông, cười khẩy: "Ngươi chỉ là một tên cấp 5 nho nhỏ mà cũng dám lên tiếng?"

Ông ta vừa dứt lời, lập tức nhận ra có gì đó không đúng: "Khoan... Ngươi thăng cấp rồi à?!"

Địch Mông nhe răng cười, vẻ mặt vừa kiêu ngạo vừa xỏ lá: "Nghiêm Hoè còn lên được cấp 7, tôi chẳng lẽ mãi đứng yên ở cấp 5? Không giống ông – luyện mấy chục năm mới lên được cấp 7, đúng là thiên phú hạn chế, nói ra chỉ tổ mất mặt!"

Dư Lan Chi giận đến mức khuôn mặt vặn vẹo, không nói một lời liền rút kiếm đ.â.m về phía Địch Mông.

Nhưng Địch Mông hoàn toàn không có chút sợ hãi nào. Anh vốn là thiên tài có khả năng vượt cấp khiêu chiến, lại từng trải qua huấn luyện nghiêm khắc trong Cục Điều tra. Về mặt kỹ thuật chiến đấu, kinh nghiệm thực chiến hay phản ứng tại hiện trường, anh đều vượt xa những người như Dư Lan Chi.

Cấp 6 đối đầu cấp 7, với người thường là điều không tưởng, nhưng với Địch Mông thì không phải chuyện chưa từng xảy ra. Năm xưa trong Đại hội Huyền Môn, anh từng dùng tu vi cấp 5 đấu với Nghiêm Hoè – một thiên tài thực thụ cấp 6. Dù thua trận, nhưng Địch Mông vẫn trụ vững suốt một thời gian dài, điều đó cho thấy thực lực của anh đã đủ để khiêu chiến vượt cấp. Hơn nữa, Nghiêm Hoè còn mạnh hơn Dư Lan Chi rất nhiều – hoàn toàn không thể đặt hai người họ lên cùng một bàn cân.

Trong khi đó, tình hình ở khu vực khác trở nên căng thẳng khi một trưởng lão cấp 8 của Hành Phong phái tham chiến. Sự xuất hiện của ông ta khiến Phó Cửu Trọng, Doãn Dật và các Thiên sư khác cảm nhận được áp lực khổng lồ.

Thời điểm mà Hành Phong phái chọn để ra tay thực sự vô cùng chuẩn xác. Nếu họ xuất hiện sớm hơn, lúc Thích Tuyền còn chưa phá được trận pháp ở vách đá, thì chỉ cần một chiêu của cô thôi, tất cả đã bị tiêu diệt. Nhưng hiện tại, sau khi trận pháp bị phá, Thích Tuyền phải đối mặt với hai kẻ đã uống Bạo Huyết Đan, đạt đến cảnh giới Nhân Hoàng, khiến cô bị kìm chân. Cô không thể đồng thời bảo vệ mọi người.

Loading...