NHẬT KÝ KHỔ ĐAU CỦA CÔ NỮ PHỤ ÔN HINH - CHƯƠNG 33

Cập nhật lúc: 2024-10-08 13:52:57
Lượt xem: 174

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Văn phòng cơ quan hành chính Kinh Đô.

“Báo cáo.”

“Mời .”

Một chỉ huy viên quân sự bậc một, nghiêm nghị cúi chào, đó : “Thủ trưởng, đơn xin vẫn là ngài xem qua một chút ……”

Diêm Vệ Quốc đang lật xem văn kiện, “A, tiểu Vương , .”

“Không dám quấy rầy thủ trưởng, là đơn xin của Diêm đoàn trưởng.” Đối phương thêm một câu.

“Ừm.” Diêm Vệ Quốc đem mắt kính lấy xuống, đưa tay nhận, khi thoáng qua, đem đơn xin đặt ở một bên, “Được, , cứ về , chuyện sẽ tìm .”

Đơn xin phê chuẩn khó, nhưng bởi vì là quan hệ của thủ trưởng và công tử, vẫn là đem đơn xin đưa tới, vẫn là thủ trưởng tự phê duyệt hơn, khi đối phương chào theo nghi thức quân đội, thì rời khỏi văn phòng.

Bận bịu hồi lâu, Diêm Vệ Quốc mới nghiêm túc cầm lên đơn xin báo cáo, khi xem xong, kéo ngăn kéo bên , đem đơn xin thả .

……

“Dì, là giấc ngủ dì ?” Ôn Hinh thấy tinh thần Hà Văn Yến cao, lúc ăn cơm, ăn nhiều mấy, buổi tối cô hương tiên ngư (tên món ăn), chính là chưng lên ăn với cơm, đặc biệt thơm, canh cũng là canh hải sản tôm, mặc dù bắt mấy con tôm nhỏ trong nước, thêm chút lá rau, nhưng mà nước canh tươi ngon, cũng sảng khoái cũng thể béo ngậy, nhưng Hà Văn Yến hình như khẩu vị lắm.

“Ân, mấy ngày nay việc ở bệnh viện chút nhiều, nghỉ ngơi .” Hà Văn Yến thuận miệng trả lời, bệnh viện mấy ngày nay quả thật bận, trong nhà Diêm Vệ Quốc mấy ngày trở về, bà vốn dĩ là vợ đầu của ông, ông đối với cũng nền tảng tình cảm nào, hơn nữa thêm địa vị của ông, vài ngày trở về là bình thường.

Làm cho Hà Văn Yến tâm tư tiều tụy chính là, mỗi cẩn thận mong đợi mà gọi điện thoại qua , luôn hỏi ông khi nào thì trở về, đến cả ông bận cái gì một câu cũng dám hỏi, câu trả lời của ông vĩnh viễn đều là, ăn , cần chờ .

Thỉnh thoảng ông cũng sẽ một câu, bà vất vả, ngắt luôn điện thoại.

đều nước mắt lưng tròng.

Hiện tại thấy đứa con trai của Vệ Quốc với Ôn Hinh hòa hợp, bà từng trải, con trai của Diêm Vệ Quốc ở nhà là cái dạng gì? Kia là dáng điệu của đại thiếu gia, lúc nào thì bưng qua đồ ăn lên bàn? Hiện tại ngay cả Ôn Hinh múc canh, nó cũng đưa cái muỗng cho.

Diêm Trạch Dương đối với Ôn Hinh cẩn thận chăm sóc, cần cũng là đặt ở trong lòng , nhưng Diêm Vệ Quốc vĩnh viễn sẽ đối với bà như , trong lòng Hà Văn Yến khó tránh khỏi mất mát, lúc bà gả liền sẽ kết quả như , nhưng mà bà cảm thấy tình cảm là thể bồi dưỡng, hiện tại phát hiện, dù giữ gìn nữa thì giữa hai chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều.

“Dì Hà, chỗ con thuốc trợ giúp mất ngủ, chút nữa con lấy qua cho dì, hiệu quả .” Kỳ thực chính là tinh dầu huân y thảo, dịu cảm xúc, ngủ ngon giấc, bởi vì hệ thống lấy tương đối thuần túy, cho nên hiệu quả lắm.

Diêm ma đầu lúc gắp rau liếc Ôn Hinh một cái, quan hệ giữa và Hà Văn Yến cũng hòa thuận, bà như thế nào gả cho bố Diêm Vệ Quốc, rõ, bà đánh gãy bàn tính, bố cũng thích chăn gối, bà hiện tại như , chính là vô kế khả thi mà thôi.

Bị Diêm ma đầu thản nhiên liếc mắt một cái, Ôn Hinh nhanh chóng rụt cổ cúi đầu ăn cơm, một lát , Diêm Trạch Dương giống như lơ đãng gắp một miếng thịt sò cay cho Ôn Hinh, tinh thần Hà Văn Yến , cũng thấy.

Ôn Hinh ăn thịt mà gắp cho, miệng nhỏ vui vẻ nhai nhai ăn, quả nhiên là quan hệ hôn qua môi, , cũng sẽ dùng đũa của bản mà gắp đồ ăn cho khác, giữa nam nữ chỉ cần hôn qua môi, sẽ ghét bỏ, hôn đều hôn qua , còn ghét bỏ cái gì nữa.

Diêm ma đầu nếu chán ghét một thì thật sự chán ghét, nhưng thích một thì thật sự thích, bữa cơm , cũng ánh mắt quét qua Ôn Hinh bao nhiêu , lúc nào cũng chú ý nhu cầu của cô, cô múc canh, đều múc trong bát cho.

Ôn Hinh mặt tủm tỉm, trong lòng trực tiếp gật đầu, ừm, ở thế giới cũ cũng tìm thấy khẩu vị hợp cô như , là đàn ông nhan sắc cấm dục còn săn sóc.

Ăn cơm xong, Ôn Hinh lấy tinh dầu huân y thảo cho Hà Văn Yến, hai ngày Hà Văn Yến thật sự là nghỉ ngơi , lúc Ôn Hinh cầm đến, bà cũng chỉ thử một chút, nghĩ đến nhắm mắt nghỉ ngơi một lát, liền thật sự ngủ .

Sợ quấy rầy Hà Văn Yến nghỉ ngơi, Ôn Hinh nhẹ chân nhẹ tay mà tắm qua, trừ dầu dưỡng da, cũng đem tóc đang ủ dỡ xuống, chờ khô một nửa, mới về phòng, thời gian sắp chín giờ, cô giường lật qua lật ngủ , lúc đến phiên cô mất ngủ, nguyên nhân mất ngủ đương nhiên là vì miếng thịt ở trong miệng, thấy, ăn, thật bực bội.

Cô đột nhiên dậy, đó mặc thêm quần áo liền lặng lẽ lên lầu.

Cố Diệp Phi

Cửa phòng ngủ lầu hai khóa, khe hở ánh sáng đèn lờ mờ, Ôn Hinh đem quần áo cởi ném lên sô pha, đó cầm áo sơ mi trắng sạch sẽ của Diêm Trạch Dương để sô pha, mặc lên .

Vạt áo dài đến đùi cô, , lộ một đôi chân mê trắng như tuyết, liền một loại cám dỗ cực độ, Ôn Hinh đem tóc dài vén , liền bước qua đem cửa từ từ mở .

Diêm Trạch Dương đang dựa ở bên giường sách, sách phương diện quân sự, tóc ướt sũng, như mới gội xong, mặc áo ba lỗ màu đen, lộ bả vai cùng với cơ n.g.ự.c cường tráng, cơ bắp giống loại ăn trứng tập gym của thế hệ , kiểu ăn nuôi cơ bắp to lớn, cái loại cơ bắp căn bản sức lực gì, liền giống như hoa trong nhà kính, chịu cảnh , nếu cùng với chân chính luyện đánh , đơn giản chính là đánh.

Cơ bắp của Diêm ma đầu chính là loại ẩn dấu ở da, chứa một năng lượng to lớn liền là kiểu vô cùng lợi hại, kiểu sức mạnh đó chỉ cần một quyền là ngã, loại cơ bắp kiểu hình giọt nước càng , thì càng che dấu, chỉ ở nơi dùng lực chút, mới thể hiện , hiện tại rõ ràng đang ở trạng thái thả lỏng.

Chẳng qua, Ôn Hinh tiến , Diêm Trạch Dương liền khiếp sợ ngẩng đầu cô, thấy cô mặc áo sơ mi của bản , quyển sách tác phẩm vĩ đại trong tay thiếu chút nữa rơi .

Cơ bắp cánh tay và vai căng thẳng, cần cổ đều nổi lên gân xanh.

Diêm ma đầu cảm thấy kinh hoảng mà cả cuộc đời từng xuất hiện trong lòng .

“Đã muộn thế , lên đây gì, mau trở về!” Anh giống như lửa đốt, lập tức ở bên giường lên.

Đi qua liền đem Ôn Hinh chặn ở bàn học, cô về phòng của .

Ánh sáng bàn mạnh, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng như tuyết của Ôn Hinh chút tủi , dẩu môi khẩn trương mà Diêm ma đầu đang chằm chằm cô đuổi cô ngoài, ở phòng cô, cũng như , chính là yêu thích buông tay.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nhat-ky-kho-dau-cua-co-nu-phu-on-hinh/chuong-33.html.]

Mặt cô hồng, hai tay ôm lấy nách cô, đó……

Kết quả, đó kiềm chế mà đưa tay đem cúc áo cô cài .

Đều như còn thể bền gan vững chí, a.

Anh càng , Ôn Hinh càng , tay cô quét qua bàn phòng phòng , một hạt bụi.

Trong phòng Diêm ma đầu chẳng gì xem, ngay ngắn, cái gì cũng ngăn nắp, ngay cả khăn trải giường màu xanh quân đội đến cả một nếp nhăn cũng ủi bằng, giống như bình thường ngủ .

Trách , trách cô vất vả như , đây là một đàn ông vô cùng kỷ luật, là kiểm soát bản , liền thể kiểm soát kỷ luật của bản ?

Ha ha.

Ôn Hinh đến bên giường xuống.

Sắc mặt Diêm ma đầu khó xem, đến mặt cô, cúi đầu nghiêm khắc với cô: “……Chúng thể phạm sai lầm nữa, đây là vấn đề nguyên tắc, muộn , em thích hợp ở trong phòng, về, chờ chúng kết hôn……” Anh còn xong , Ôn Hinh liền cúi đầu cởi bỏ cúc áo.

Làm Diêm ma đầu sợ đến vội vàng đem tay ngăn cản cô, “Không cởi, thể tưởng tượng nổi, em còn bộ dáng của nữ đồng chí ? Mặc lên cho !” Diêm ma đầu thiếu chút nữa xông quát cô.

“Vậy em nhớ thì , nhớ đến ngủ yên, liền nghĩ ôm , cũng ôm em một cái, ôm em , em trống rỗng cô đơn lạnh lẽo……” Ôn Hinh nhào trong n.g.ự.c mà bắt đầu nũng.

“Cái gì? Lạnh?” Diêm ma đầu nhanh chóng ôm lấy cô, “Ai bảo em mặc ít như , trở về đem quần áo mặc !”

Ôn Hinh: “……” Nam chính hiểu phong tình ?

“Vậy giúp em sưởi nóng một chút, ấm lên liền trở về.” Cô kiễng chân ôm cổ , đem mặt dán ở n.g.ự.c cường tráng mạnh mẽ của , một chút cũng hổ mà yêu cầu .

“Ấm……” Diêm ma đầu bắt lấy bả vai cô, gần như là đang thương lượng với cô, ôm cô thương lượng : “Trở về , lời, chờ thêm mấy ngày nữa, ……”

Ôn Hinh chờ xong, lập tức giãy khỏi , áo sơ mi của với cô mà lớn, lúc , áo liền lệch qua một bên vai, lộ nửa vai, ở ánh đèn tựa như yêu tinh mê hoặc còn da trắng môi hồng, đại thỏ yêu thanh thuần xinh .

Người niên đại ai gặp qua kiểu sắc cực độ như a, Diêm ma đầu ở quân đội dù lực tự chủ mạnh đến , cũng gặp qua một phụ nữ nào mặc áo sơ mi của , ở mặt vẻ mặt thanh thuần quyến rũ, cánh môi đỏ tươi khẽ nhếch lên với .

Mặt quần áo hai cúc áo sớm mở , áo chậm rãi mà tuột xuống , lộ hai vai cùng xương quai xanh, đó giống như thế giới cũ, mặc một bộ lễ phục cổ chữ V quây ở ngực.

“Ôn Hinh!” Khẩu khí Diêm ma đầu vô cùng nghiêm khắc , “Anh cảnh cáo em, cho em…..”

Lời còn hết, cơn ác mộng xuất hiện.

Cúc áo lập tức tháo .

Diêm ma đầu nghẹn ở chỗ nào, cái gì cũng .

……

Thời điểm buổi chiều Ôn Hinh liền , thích cô, thể là yêu thích rời tay, yêu đến buông .

Vì thế, cô diễn trò cũ, liền tin chọc ghẹo động, đối với đàn ông cấm dục, bạn cùng chuyện yêu đương, sợ thể ít nhất hai ba năm, hai ba năm? Ôn Hinh xác định bản thể nào kiên nhẫn như .

Phong cách quyến rũ như nổi tiếng trông giống như một phong cách ảnh hiện đại in trang tiêu đề, điều đối với bất kì đàn ông ở niên đại , đều thể chịu đựng .

Bên trong cánh cửa phòng ngủ đóng kín.

Yên tĩnh, ai cũng bên trong xảy cái gì.

Chỉ là ngẫu nhiên sẽ truyền đến vài tiếng……

Cho đến nửa tiếng , áo sơ mi của Ôn Hinh lộn xộn Diêm ma đầu ngang ngược ôm lên, cúi đầu hôn lấy cánh môi của cô, thể trọng của Ôn Hinh đối với , hề áp lực.

Đôi tay lực của đem cô ôm trong ngực, vững vàng xuống lầu, một đường đem cô ôm trở về phòng của cô, khi đặt cô lên giường, còn hôn cô mấy .

Ôn Hinh ở giường tức giận lật , lúc ôm bỏ xuống, cô còn thành thật mà đạp mấy , thể thấy bao nhiêu tức giận.

Giây phúc cuối cùng thế nhưng nhịn xuống, hổ là nam chủ ý như sắt thép, cô chút kính trọng và sợ hãi , rốt cuộc là Liễu Hạ Huệ như thế nào a, chỉ kháng cự trêu ghẹo quả là một trăm thêm dấu cộng.

Thẳng nam như sắt thép vô luận trêu chọc như thế nào cũng đều bất động, nếu như thể cảm giác ……cô hoài nghi là mắc bệnh gì.

Cô hoài nghi, kiểu ý chí kiên cường của nếu đổi bằng thời kì chống Nhật, chính là kiểu nhân vật hùng trong bộ phim chống Nhật cũng bao giờ phản bội dù tra tấn, cho cảm thấy kính trọng.

“Ngủ ” Anh khàn giọng , ở bên giường cô hồi lâu, mới nhẹ nhàng ngoài, đóng cửa phòng, Ôn Hinh thở một ngụm khí.

Thôi , cô đem chăn đá lên bên chân, ngủ.

Loading...