Không lâu Khương Ngọc Lai điện thoại, cha Khương cho tình hình trong nhà, bảo mau chóng về.
Lý Ngẫu Hoa cướp lấy điện thoại từ tay cha Khương: “Khương Ngọc Lai, giỏi lắm! cho , nếu bây giờ lập tức về từ tỉnh thành, sẽ rải ảnh khắp thôn, để bà con hàng xóm láng giềng đều là loại gì.”
Nói xong Lý Ngẫu Hoa dập máy luôn.
Nếu ảnh của bon trai rải khắp thôn, nhà họ Khương bọn họ còn mặt mũi nào sống trong thôn nữa, còn mặt mũi nào gặp chứ.
Mẹ Khương vội giữ c.h.ặ.t t.a.y Lý Ngẫu Hoa, khéo với cô : “Ngẫu Hoa, trong lòng con khó chịu, nhưng mà thể như . Nếu ảnh chụp khác trông thấy, Ngọc Lai còn mặt mũi nào nữa, Xuân Sinh về thôn cũng dám ngẩng đầu…”
“Sau Xuân Sinh sẽ sống tỉnh thành với , về nữa.” Lưu Đại Ngân : “Trước khi suy xét chuyện Khương Ngọc Lai dám ngẩng đầu , ông bà vẫn nên suy xét đến công việc của , Nếu chúng báo cáo truyện lên trường học, ông bà cho rằng Khương Ngọc Lai còn giữ việc ?”
Khương Ngọc Lai là một giáo viên, giáo viên vốn dĩ yêu cầu nghiêm về đạo đức, hơn nữa còn trong thời đại con ngoài giá thú sẽ vạn phỉ nhổ , chỉ cần việc của Khương Ngọc Lai lộ ngoài, chắc chắn sẽ giữ công việc hiện tại.
Anh mới hơn ba mươi, nếu như mất việc, sống thế nào?
Cha Khương càng càng sốt ruột, nhà bọn họ khó khăn lắm mới nuôi Ngọc Lai ăn học đàng hoàng, nếu như mất việc thật, con trai bọn họ dựa để sống? Chẳng nhà bọn họ sẽ thành trò cho cả thôn ?
“Thông gia, xin ông bà bớt giận, đừng xúc động như , gì từ từ .” Mặt cha Khương lộ vẻ cầu khẩn: “ việc của Ngọc Lai quá khốn nạn, yêu cầu gì Ngẫu Hoa cứ việc , chúng hứa chắc chắn sẽ đồng ý.”
Nghe sắc mặt Lưu Đại Ngân mới dễ hơn chút: “ , Khương Ngọc Lai việc liên quan gì với bậc cha như ông bà, chúng cũng tới đây quấy rầy , chỉ tại Khương Ngọc Lai thứ , hôm qua chúng rõ ràng , chuyện ly hôn đừng kéo Xuân Sinh , chúng cũng vì nghĩ cho thằng bé. Khương Ngọc Lai chuyện con , tự dưng chạy lên tỉnh thành quấy rầy Xuân Sinh, chẳng khiến thằng bé khó xử ? Không còn cách nào khác chúng đành tới tìm ông bà.”
Hiện tại nhà họ Lý nhược điểm của Khương Ngọc Lai trong tay, nên cha Khương Lưu Đại Ngân mắng con trai như cũng dám phản bác một câu nào.
Lý Hà Hoa với Lý Liên Hoa bên cạnh, từ khi bước chân nhà họ Khương, hai bọn họ đều gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nhat-ky-nghich-tap-cua-nu-phu-ac-doc/chuong-329-phao-hoi-trong-truyen-co-xuyen-hien-13.html.]
“Ngẫu Hoa, liệu Khương Ngọc Lai về ?” Lý Liên Hoa hỏi.
“Sẽ về, yêu nhất là thể diện, em sẽ rải ảnh khắp thôn, chắc chắn sẽ về.”
“Cái thằng trời đánh thánh vật .” Lý Liên Hoa mắng một câu: “Nếu sẽ như , hôm qua chúng nên cho thời gian suy xét, trực tiếp ép đến Cục Dân Chính thành thủ tục ly hôn luôn thì chuyện hôm nay .”
Lưu Đại Ngân mắng con trai, Khương tiện cãi , nhưng Lý Liên Hoa là hàng con cháu, Khương nổi cô mắng con trai : “Lý Liên Hoa, một ngày vợ chồng ơn nghĩa trăm năm, thà huỷ một ngôi miếu cũng phá một cuộc hôn nhân, Ngọc Lai sai thật, khi về thím sẽ đánh nó một trận. chỉ cần nó cắt đứt với phụ nữ bên ngoài , một lòng một với Ngẫu Hoa thôi, đến mức ly hôn.”
Đến tận lúc , Khương vẫn tin Lý Ngẫu Hoa thật sự ly hôn với con trai . Trong mắt bà , chẳng qua con trai chỉ quá đáng một chút thôi, con dâu ầm ĩ như giờ chắc là con trai hồi tâm chuyển ý, cắt đứt với phụ nữ bên ngoài .
Bà nghĩ phụ nữ nào cũng như bà , chỉ cần lãng tử chịu đầu, thì vẫn là chồng , cha .
Lý Liên Hoa còn độc miệng hơn Lưu Đại Ngân, Khương , cô ngay đối phương vẫn tin em út thật lòng ly hôn với Khương Ngọc Lai.
Nếu bà nghĩ như , cô cũng tốn nước bọt giải thích nữa. Lý Liên Hoa vẫn nuốt trôi cơn giận , cô mỉa: “Thím nghĩ ? Xem thím là rộng lượng. mà d.a.o cắt thì đau, là chú Khương cũng ngoài nuôi một cô gái trẻ tuổi thử xem, đến lúc đó thím Khương đừng ầm ĩ nhé.”
“Lý Liên Hoa, cô là ý gì hả?”
Lý Liên Hoa nghiêng đầu, : “Ý mặt chữ. Chẳng thím dù đàn ông chuyện khốn nạn thế nào, chỉ cần đối phương chịu cắt đứt với bên ngoài thì vẫn là chồng ? Đã như , thì thím cũng thử xem.”
Mẹ Khương chỉ thẳng tay Lý Liên Hoa, nhưng nên lời.
Vân Chi
Cha Khương vẫn đang hút thuốc từ nãy tới giờ, thấy Lý Liên Hoa như thì sắc mặt đỏ bừng, tẩu thuốc tay rơi mạnh xuống đất: “Lý Liên Hoa, cháu là con cháu, ăn với lớn như ?”
“Nó ăn thế nào?” Lưu Đại Ngân dậy khỏi ghế: “Vậy nhà nào như nhà họ Khương các ? Con trai nuôi gái bên ngoài , các còn khuyên con gái nén giận. Nếu các cảm thấy ngoại tình chuyện to tát gì, thì con gái mới mấy câu chịu nổi? Hôm nay Lưu Đại Ngân thẳng cho các , đợi Khương Ngọc Lai về, thì lập tức thành thủ tục ly hôn với Ngẫu Hoa, con cái nhà cửa gì đó đừng mong lấy thứ gì. Vốn dĩ căn nhà định để mỗi đứa một nửa, nhưng Khương Ngọc Lai thích chuyện bé xé to, thì khi ly hôn nó đừng mong nhận một xu nào.”
Không đợi cha Khương đáp , Lưu Đại Ngân tiếp: “Đợi Khương Ngọc Lai về, hai với một tiếng, nếu còn dám tới chỗ Xuân Sinh ầm ĩ, tin sẽ thuê đánh gãy chân ? Dù cũng tiền, bồi thường một vạn là chữa khỏi chân cho thôi mà. Đến lúc đó, công việc cũng đừng mong giữ , hơn nữa còn tìm chuyên môn theo dõi , chỉ cần tìm việc chúng sẽ phá hỏng, đừng mong một ngày yên .”
“Chúng , ngày mai đến nhà họ Khương.”