Nói đến cháu trai Lý Khai Nguyên nhà , Lưu Đại Ngân cảm thấy đau đầu.
Cậu đang học bình thường ở đại học Thanh Mộc, đột nhiên về nhà, xin thôi học.
Tin tức chẳng khác nào một trái b.o.m nổ mạnh, khiến tất cả nhà họ Lý đều ngã bổ ngửa.
Đại học Thanh Mộc chính là một trong những trường đại học nhất cả nước, ngành máy tính là ngành mới, cũng là ngành học đầu tiên xuất hiện trong nước.
Muốn thi ngành học , chỉ thành tích đầu, điều kiện gia đình còn nữa, bởi vì mua một chiếc máy tính cũng ít tiền, nếu như gia đình điều kiện, mua nổi máy tính thì học tập thế nào?
Đăng ký ngành học do Lý Khai Nguyên tự quyết định, bây giờ học nữa nhỉ?
Lưu Đại Ngân thật sự nghĩ , bao nhiêu thi đỗ đại học còn thi nổi, Khai Nguyên khăng khăng đòi thôi học chứ?
Lý Lưu Trụ càng khó chấp nhận điều , con trai thủ tục thôi học, hung hăng đánh cho Khai Nguyên một trận.
Từ khi ly hôn với Giang An Ni, Lý Lưu Trụ từng đánh hai đứa con trai của nào, dễ nhận tức giận nên mới tay nặng như .
Đánh con trai xong, Lý Lưu Trụ bên cạnh lóc, con trai xin các giáo viên trong trường học, xin bọn họ cho về học .
Khai Nguyên vẫn khăng khăng chịu đổi quyết định, thế nào cũng chịu về đại học Thanh Mộc.
Đợi cơn giận trôi qua bình tĩnh , Khai Nguyên mới kế hoạch của . Cậu sang Mỹ du học, học chuyên ngành bào chế dược phẩm.
Đột nhiên Lưu Đại Ngân nhớ tới chuyên ngành Trương Vân Sinh học, bà hỏi: “Cháu học chuyên ngành bào chế dược phẩm, ảnh hưởng bởi chú Vân Sinh ?”
Khi học đại học ở nước Mỹ, Trương Vân Sinh học thêm cả chuyên ngành bào chế dược phẩm, khi về nước ngoài giảng viên giảng dạy ở trường đại học Thanh Mộc , còn là cố vấn dược của một nhà máy.
Khai Nguyên gật đầu: “Trước cháu luôn cho rằng thứ thích là máy tính, nhưng khi học bào chế dược phẩm vài tháng, cháu mới , với cháu mà máy tính chỉ là một món đồ chơi mới lạ mà thôi, khi hết mới lạ thì thích nữa. Cháu chú Trương giảng dạy hai buổi mới phát hiện , so với máy tính, chuyên ngành bào chế dược phẩm mới là chuyên ngành cháu thích nhất.”
Lưu Đại Ngân hiểu tính tình của đứa cháu trai , nếu nhận định chuyện gì, thì gặp khó khăn cỡ nào vẫn chịu đầu .
Từ nhỏ đến lớn, là đứa trẻ khiến lớn trong nhà ít nhọc lòng nhất, nào ngờ khi trưởng thành là đứa trẻ khiến buồn bực nhất.
“Thích thích cái gì, con đăng ký chuyên ngành máy tính , thì học tiếp.” Nhìn thấy ánh mắt quật cường của con trai, Lý Lưu Trụ tức giận đau lòng: “Con sang Mỹ du học, con định thế nào? Con sang bên đó, sẽ cho con trường đại học ? Nếu con thi đỗ, đại học Thanh Mộc cũng , như chẳng là lãng phí thời gian ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nhat-ky-nghich-tap-cua-nu-phu-ac-doc/chuong-354-phao-hoi-trong-truyen-cau-huyet-18.html.]
“Cha, con nghĩ kỹ , con nhờ chú Vân Sinh liên hệ giúp con với trung tâm ôn luyện ở nước Mỹ , con sẽ qua Mỹ nửa năm để chuẩn , đợi sang năm sẽ xin đại học ở bên đó.”
“Xin, con xin sẽ đồng ý cho con học ? Hơn nữa, ở bên Mỹ con nào cả, nếu xảy chuyện gì thì ?”
Khai Nguyên quỳ thẳng tắp giữa phòng, khẽ cắn môi, : “Sang năm xin một , năm xin nữa, nếu như xin hai năm vẫn xin chuyên ngành bào chế dược phẩm của một trong ba trường đại học đầu nước Mỹ, con sẽ về thi đại học.”
“Con…” Lý Lưu Trụ chỉ con trai, gì cho .
Trong mắt , con trai thi đỗ trường đại học nhất cả nước , thì nên học hành cho xong , học hai tháng xin thôi học còn thể thống gì nữa, chỉ sợ đất nước vẫn ai dám như .
“Ông nội, bà nội, cha, con nghĩ kỹ , con sẽ học chuyên ngành máy tính nữa.”
Hiếm khi Lưu Đại Ngân đau đầu như lúc , đứa trẻ luôn khiến khác bớt lo nhất bớt lo chút nào, bà cũng .
Lưu Đại Ngân bóp trán: “Cháu dậy . Cha cháu đánh đau ?’
Lý Khai Nguyên lắc đầu.
“Khai Nguyên, cháu đướng dậy , bà nội chuyện hỏi cháu.”
Lý Khai Nguyên dậy khỏi mặt đất, xuống ghế sô pha bên cạnh.
“Chắc chắn tình hình bên nước Mỹ sẽ giống tình hình trong nước , cháu thử xem,ở nơi trời xa đất lạ như , cháu để tìm trường học?”
Vân Chi
Lý Khai Nguyên cúi đầu, giọng còn ương bướng như : “Bà nội, chẳn bà quen bác trai của chú Vân Sinh ? Bà nhờ ông giúp đỡ một chút, tìm cho cháu một ngôi trường để cháu theo học.”
Lưu Đại Ngân cho tức : “Cháu ý định từ ?”
Lý Khai Nguyên gì, coi như cam chịu.
Nghe , Lý Lưu Trụ càng tức giận hơn, chỉ con trai, mắng: “Bà nội con qua với bao nhiêu năm , con ? Thế mà con cũng nghĩ .”
“Lưu Trụ, Khai Nguyên hết .” Lý Tam Thuận bảo con trai bình tĩnh , sang hỏi cháu trai: “Khai Nguyên, cho dù bà nội cháu nhờ giúp đỡ đưa cháu sang nước Mỹ , nhưng ngôn ngữ bên đó giống chúng , cháu thích ứng ? Cháu cũng , cháu thi trường đại học nhất, chắc chắn nhiều đều thi trường đó, khả năng học sinh bên nước còn thi đõ, cháu lòng tin thể thi đỗ ?”
“Ông nội, ngôn ngữ thành vấn đề, cháu dùng tiếng Anh giao tiếp với chú Vân Sinh gặp trở ngại nào, còn chuyện thi đỗ , cháu lòng tin về bản .”
Lưu Đại Ngân nhắm mắt, : “Khai Nguyên, đây là chuyện lớn, cháu để bà suy nghĩ .”