Một quân nhân nhanh chóng chạy khỏi phòng, đang báo cáo với bên ngoài điều gì. Khi chạy , bước chân của vẫn nhẹ nhàng.
Lý Quân Nhạc nín thở, chỉ sợ hai quân nhân trong phòng phát hiện điều gì.
Không lâu ba quân nhân khác phòng, năm quân nhân cẩn thận lục soát.
Lúc nhà họ Tề đều tỉnh , những cảnh sát tới để bắt con trai út nhà , Tề lập tức lóc: “Con trai là thành thật, thằng bé sẽ phạm tội , các nhầm ?”
Công an thành phố : “Chúng việc theo luật pháp, lệnh bắt giữ.”
“ quan tâm, các cho rõ ràng, rốt cuộc con trai phạm chuyện gì.”
Hai cảnh sát thường xuyên giải quyết các vụ án trong dân, từng gặp ít như . Một vị lập tức sa sầm mặt, : “Rốt cuộc Tề Gia Nhạc phạm tội g, chắc chắn chúng sẽ cho nhà chị . Bây giờ chị ầm ĩ thế là đang cản trở chúng thi hành công vụ, sẽ bắt đấy.”
Nghe , Tề lập tức co rúm . Cha Tề ở bên cạnh vội kéo bà : “Bà đừng sốt ruột, Tiểu Nhạc nhà chúng là thế nào, chúng đều hiểu rõ. Lát nữa chúng theo cảnh sát, đến đồn công an hỏi cho rõ ràng.”
Thấy cha Tề lý, Tề qua đám cảnh sát đang mai phục khắp nhà, giọng tình nguyện: “Được , lát nữa chúng theo bọn họ về đồn công an, hỏi cho rõ ràng rốt cuộc Tiểu Nhạc phạm chuyện gì.”
…
Trong phòng, Lý Quân Nhạc cố gắng che miệng , sợ tiếng hít thở của quá lớn sẽ kinh động đến quân nhân lướt qua mặt .
Vệ Dương đang cẩn thận lục soát trong phòng, đột nhiên nhăn mày, lui về phía nửa bước, chỗ góc tường.
Trong góc tường thứ gì cả, chỉ liếc qua là thể trông thấy rõ ràng. mà khi ngang qua, cảm giác như đang ở nơi đó.
Vệ Dương dừng bước, nghiêng tai cẩn thận lắng , hề tiếng động dư thừa nào.
Lúc chỗ Vệ Dương Đứng chỉ còn cách Lý Quân Nhạc vài centimet, Lý Quân Nhạc dám cử động chút nào, ngay cả hít thở cũng ngừng . Chỉ cần đàn ông về phía thêm một bước, hoặc vươn tay thôi là chạm Lý Quân Nhạc .
“Vô ảnh vô tung” chỉ khiến thấy , nhưng vẫn chạm .
Hiện tại Lý Quân Nhạc vô cùng hối hận vì việc mượn dùng năng lực của hệ thống để thành nhiệm vụ . Cứ thành thật từng bước một để thành nhiệm vụ hơn ?
Anh thật sự quá sơ suất, cho rằng thế giới lạc hậu hơn thế giới từng sống, tương đối ít thiết phim, giám sát, nên mới sử dụng năng lực “Giấu giếm tai mắt” hề cố kỵ, từ đó khiến bản bại lộ.
mà đời thuốc hối hận, dù Lý Quân Nhạc hối hận đến cũng kịp nữa .
Huống chi, chỉ hối hận vì sơ suất, chứ hối hận vì chuyện , thương tổn khác. Nên, dù thoát , thì vẫn sẽ thoát .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nhat-ky-nghich-tap-cua-nu-phu-ac-doc/chuong-403-phao-hoi-trong-truyen-he-thong-21.html.]
Vệ Dương góc tường vài , xác định thật sự ai mới xoay về phía khác.
Lý Quân Nhạc đang dán chặt tường thở phào nhẹ nhõm một , cuối cùng cũng . Anh thầm nghĩ, thế trốn trong gầm giường, hình như nơi đó an hơn.
nghĩ thì, trong gầm giường nhiều tro bụi, nếu trốn trong gầm giường, chắc chắn sẽ để dấu vết, nếu quân nhân nghi ngờ chui kiểm tra, thì phiền phức to.
Lý Quân Nhạc thở phào nhẹ nhõm một , âm thầm chuyện với hệ thống trong đầu : “Tiểu Thất, thứ gì thể đổi dung mạo của ?”
Giọng của hệ thống bình tĩnh: “Có, nhưng mà ký chủ đủ điểm tích luỹ, thể mua sắm.”
“Tiểu Thất, phận của dùng nữa, gì để kiếm giá trị danh tiếng?”
Hệ thống: “Vấn đề ký chủ tự giải quyết.”
Lý Quân Nhạc mắng hệ thống, sợ hệ thống , đành nuốt lời .
Dù đang chuyện với hệ thống trong đầu, Lý Quân Nhạc vẫn nhớ rõ tình cảnh của lúc , vẫn dám thở mạnh.
“Đội trưởng, ai.”
“Đội trưởng, ai.”
Vân Chi
“Đội trưởng, ai.”
“Đội trưởng, ai.”
Căn phòng của Tề Gia Nhạc lớn lắm, nhiều nơi thể trốn tránh, bọn họ tìm hết các ngõ ngách trong phòng , nhưng vẫn tìm thấy .
“ sờ chăn đệm , vẫn còn ấm. Khi chúng phòng, rời giường quá một phút. Hai phút , căn nhà chúng bao vây chặt chẽ, hề thấy Tề Gia Nhạc ngoài.”
Vậy thì kỳ quái thật, rốt cuộc Tề Gia Nhạc nhỉ?
Chẳng lẽ còn xuyên tường, ẩn …
Dường như nghĩ đến điều gì đó, đột nhiên Vệ Dương bước nhanh về phía góc phòng.
Vừa , cảm giác hình như đang trong góc tường , nhưng mà bằng mắt trông thấy ai trốn trong đó.
Nghĩ đến năng lực quỷ dị của Tề Gia Nhạc, đối phương thể “Ẩn ” thật thì ?