Nhật Ký Sủng Hậu - Chương 64
Cập nhật lúc: 2024-10-28 15:00:09
Lượt xem: 24
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dự vương từ cho tới bây giờ bao giờ cảm thấy dáng dấp quá là một chuyện .
Một nữ tử nhan sắc và vẻ bề ngoài quá mức mỹ mạo, nếu như năng lực bảo vệ bản , đó sẽ chỉ là một bi kịch, cũng như mẫu phi , nàng hề cung, nhưng vây hãm ở trong Ngưng Ngọc cung . Mà một nam tử, cần thiết nhất chính là đầu óc, trí tuệ, dáng dấp vẻ ngoài căn bản là quan trọng.
Thế nhưng, lúc tiểu vương phi của nâng cằm lên, mở to đôi mắt đen láy , nghiêm trang khen "Vô song mỹ ngọc", nhịp tim của Dự vương đột nhiên tăng nhanh mấy nhịp, bỗng cảm thấy, dáng dấp cũng là quá tệ.
"Á, ly rượu bể nát luôn ! Ngôn ca ca thương ?" Diệp Thiên lo lắng cuống quít lấy khăn tay lau vết rượu dính ngón tay Dự vương, lôi kéo tay , cẩn thận kỹ từng ngón một, lo bàn tay đẽ của sẽ mảnh vỡ của ly rượu đ.â.m thương.
Khang công công vội vàng tới thu thập sạch sẽ chỗ bể , Dự vương khoát khoát tay, tất cả hầu kẻ hạ ở lầu hai đều xuống . Hắn đem mấy thứ vướng bận đều gạt sang một bên, hai tay đặt hạ sườn Diệp Thiên, đem nàng ôm , để cho nàng bên thảm long trắng như tuyết , cả dựa trong n.g.ự.c của .
Diệp Thiên từ trong tay áo lấy trường mệnh kết mà bện riêng cho đưa lên, "Đây là cho Ngôn ca ca."
Dự vương vươn tay , tay áo vén lên một chút, lộ một đoạn cổ tay. Diệp Thiên buộc trường mệnh kết tay cho , thì thầm lời chúc lành, "Mong ước Ngôn ca ca thể khoẻ mạnh, vạn sự như ý."
Dự vương đem nàng ôm trong ngực, vụng trộm hôn một cái ở đỉnh đầu nàng, vui vẻ: "Ta Thiên Thiên chính là như ý ."
Diệp Thiên khanh khách , nắm lấy tay hồi lâu, cảm thấy trường mệnh kết thắt ở cổ tay của , thật sự là mắt.
Hai dựa chung một chỗ vui vẻ thoải mái, thuyền hoa bỗng nhiên lắc lư một chút, Diệp Thiên giật nảy , hai chân mày Dự vương nhíu , thuyền hoa của bề ngoài trang hoàng xa hoa, bình thường, là ai to gan như , dám đụng thẳng ?
Khang công công bước nhanh lên lầu thấp giọng bẩm báo: "Vương gia, là thuyền hoa của thái tử điện hạ, một hai sát bên cạnh thuyền chúng , xem là đây."
Thái tử? Dự vương thẳng dậy, Diệp Thiên cũng dậy theo, nàng đối với thái tử chút hảo cảm nào, ở trong cung gặp , một bộ âm dương quái khí, đến trong lòng thật sự thoải mái nổi.
Hai còn xuống lầu, thấy giọng của thái tử đang tiến gần: "Tứ , một trốn ở trong thuyền hoa cái gì, quá buồn chán, cô đơn , cô đến bồi đây." Trên bậc thang vang lên tiếng bước chân, thái tử vậy mà thực tự nhiên thẳng lên lầu .
Dự vương Diệp Thiên một chút, xác nhận tóc tai y phục của nàng đều chỉnh tề, cái gì bất , mới đáp : "Thái tử hôm nay nhã hứng, cũng là tới xem đấu thuyền rồng ?"
"Ha ha, trộm đến nửa ngày nhàn rỗi, cô cũng giống như tứ , cả ngày đều thanh nhàn, rảnh rỗi, khó khăn lắm mới một dịp tết, đương nhiên là buông lỏng một chút." Thái tử nghênh ngang tới xuống, còn chào hỏi Dự vương và Diệp Thiên, "Đến cả , đều ngoại nhân, cần giữ lễ tiết."
Dự vương ở vị trí đối diện với thái tử, Diệp Thiên Dự vương thấy hướng nhẹ nhàng gật đầu, cũng liền qua, xuống bên cạnh .
Ánh mắt của thái tử lướt qua Diệp Thiên một thoáng cực nhanh, hôm nay tới chỗ thể đụng tới nàng mà, quả nhiên là như thế. Từ gặp trong cung tới giờ qua hai tháng , hai tháng , thường thường ở trong lòng thưởng thức bộ dáng của nàng, tinh tế phẩm vị, càng nghĩ tới càng cảm thấy, đây thật sự là một vật nhỏ mỹ, loại cực phẩm như thế đem tới tay, hình như chút thẹn với địa vị cao cao tại thượng một vạn của . Hắn bình thường đủ khắc chế, nhẫn nhịn, nếu như đem tiểu nha đầu dễ dàng buông tha, thật sự là quá bạc đãi bản .
"Một ngày lễ hội náo nhiệt như , thể thiếu rượu chứ? Người , mang rượu tới!" Thái tử vẫy tay, Dự vương dùng ánh mắt hiệu cho Khang công công, nhanh một bầu rượu liền đưa lên.
Thái tử cũng cần hầu hạ, tự nâng bầu, rót rượu, cho chính và Dự vương, thậm chí còn rót đầy ly rượu nhỏ mặt Diệp Thiên nữa, Dự vương chặn , "Ta bồi thái tử uống là đủ , nàng thể uống."
Thái tử đanh mặt, hài lòng, "Làm nào, cô tự rót rượu, Diệp tứ cô nương còn thể nể mặt ?"
Nể mặt? Nàng ngược thưởng một cái tát lên khuôn mặt khó ưa của đó. Diệp Thiên trong lòng chán ghét, mặt còn mang theo : "Rượu cay, chỉ sợ thích hợp cho nữ tử uống, vẫn thích hợp uống Bách Hoa tửu gì đó hơn."
Khang công công lập tức : "Có , nô tài lấy ngay." Hắn thật nhanh chóng mang tới một bình rượu khác, chính là Bách Hoa tửu.
Diệp Thiên chậm rãi rót cho nửa ly rượu, rượu trong veo cay, mỗi gia yến của hầu phủ nàng cũng thường uống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nhat-ky-sung-hau/chuong-64.html.]
Thái tử bưng ly rượu lên, "Chúng vẫn chạm qua cốc , ngô, nên chúc cái gì đây? Liền chúc Diệp tứ cô nương vĩnh viễn ngoan ngoãn, đáng yêu như ." Nếu như nàng thật thể vĩnh viễn bảo trì ở mười tuổi cũng thật là quá , đáng tiếc, thanh xuân dễ trôi qua, thời gian ngây ngô quý báu nhất càng là thoáng qua liền biến mất, cho nên, nhất định bắt lấy thể để lãng phí như .
Lời của dở dở ương ương, chả thể thống gì, thực sự là lời mà trữ quân một nước thể , càng là lời của một vị trưởng nên với của , có điều phận hiện tại của là thái tử, Dự vương và Diệp Thiên cho dù trong lòng cực kỳ bất mãn, tiện phát tác, đành nhẫn nhịn xuống cùng chạm cốc.
Ly rượu quá nhỏ, Diệp Thiên vì để tránh cho đụng tay thái tử, chỉ dùng mấy đầu ngón tay giữ nhẹ ở một phần ly. Thái tử ý , cố ý đem ly rượu của dùng sức đẩy tới chạm ly của Diệp Thiên, Diệp Thiên vốn là cầm vững, ly rượu suýt chút rơi mất, nàng vội vàng dùng một tay khác bảo vệ, ly rơi, nhưng rượu đổ tay.
Dự vương thiếu chút nữa đem ly rượu trong tay bóp nát thứ hai, khó khăn khống chế bản , cầm một cái khăn ở bên cạnh, giúp Diệp Thiên lau tay cho sạch sẽ.
Thái tử ha ha, "Tiểu nha đầu chính là thật yếu ớt mềm mại, tay khí lực gì cả."
Lời của càng càng gì, Dự vương lười tiếp tục bồi diễn trò, lạnh nhạt lên tiếng, "Diệp tứ cô nương hôm nay còn việc, sớm trở về hầu phủ, thái tử cứ việc , đưa nàng xuống ."
"Ai, chớ a, cô đặc biệt lên tâm sự cùng các ngươi, các ngươi ngược đem cô bỏ mặc ở chỗ ?" Thái tử kéo tay áo Dự vương , hôm nay liền ý định lộ bên ngoài, lão tứ buộc tiếp nhận, như tương lai còn thể một vương gia nhàn tản, dù tiểu nha đầu cho dù cỡ nào, bản cũng chỉ hứng thú, yêu thích mấy năm thôi, về vẫn sẽ là Dự vương phi của lão tứ. Còn nếu lão tứ tự lượng sức chịu tiếp nhận, hừ, một tên hoàng tử vô dụng, bất tài cái gì cũng đều hiểu, tư cách gì cùng đối nghịch chứ?
Hắn giữ lấy tay áo Dự vương buông, Dự vương đành trở xuống.
"U, trường mệnh kết của tứ là do Diệp tứ cô nương tặng , vì tay Diệp tứ cô nương tay gì chứ, đây cũng quá kỳ cục ." Thái tử miệng , tay từ trong lồng n.g.ự.c của lấy mấy sợi trường mệnh kết, chọn lấy một cái, vươn tay liền buộc lên cổ tay Diệp Thiên.
Diệp Thiên lập tức rút tay , nàng quả thực thể tin đây là chuyện mà thái tử thể , đừng tới mấy cái trường mệnh kết lai lịch khả nghi, thể đều là do các nữ tử khác đưa cho , mà cho dù đó đều là của riêng thì cũng nên để buộc cho .
Thái tử thất bại thứ nhất, đang tiếp tục cố gắng, sợi roi nạm vàng khảm ngọc của Dự vương quất lên mặt bàn, khóe môi của đầy ý lạnh, bên trong đôi mắt đen như mực chứa đầy hàn băng lạnh lẽo, "Thái tử đây là uống say ?"
Nhìn thấy sợi dây roi , đầu óc u mê của thái tử rốt cục cũng thanh tỉnh một phần, sợi dây roi cũng chỉ đơn giản là một vật trang trí mắt, từng tận mắt chứng kiến, một tên nội thị dám bất kính với Ngọc phi, kết quả một roi quất xuống, liền da tróc thịt bong. Thái tử chút nghi ngờ, nếu như còn dám tiếp tục dây dưa, cái như kế đến sợi roi sẽ quất lên chính .
"Ha ha, cũng uống nhiều quá , đầu óc mê man, mơ hồ ." Thái tử dùng sức lắc lắc đầu, xem Dự vương thức thời quyết định một vương gia nhàn tản , quan hệ, thể nghĩ những biện pháp khác, công khai trực tiếp còn ở lưng vận dụng mưu kế mà, đợi đến tương lai bước lên đại vị tính toán trút giận cũng muộn, "Được , quấy rầy các ngươi nữa, cô trở về thuyền hoa của nghỉ ngơi tỉnh rượu đây." Hắn loạng chà loạng choạng lên, sự nâng đỡ hỗ trợ của hầu rời .
"Ngôn ca ca, chán ghét ." Thái tử , Diệp Thiên liền chút do dự biểu đạt sự chán ghét của đối với .
Dự vương hiệu cho Khang công công đem bầu rượu chén rượu dùng qua đều triệt hạ, đem Diệp Thiên ôm trong ngực, cầm tay của nàng, "Đừng lo lắng, ở đây." Ham mê biến thái của thái tử dĩ nhiên là rõ, Thiên Thiên ở độ tuổi chính là độ tuổi thích nhất, bình thường thái tử vì để khác nắm đằng chuôi, còn thu liễm bản một chút, ngoại trừ Diệp Phù chủ động đưa tới cửa, bên ngoài cũng động đến bất kỳ cô gái nào, nữ nhân trong Đông cung cũng ít, cho nên, bình thường đều cho rằng thái tử ham mê nữ sắc, nữ tử c.h.ế.t ở trong tay nhiều đến bao nhiêu.
Dự vương vuốt ve bàn tay nhỏ nhắn của Diệp Thiên, ở trong cung, thái tử động tà niệm , càng trắng trợn đùa giỡn Thiên Thiên, xem , thái tử dự định phóng túng bản một , như , phỏng chừng là tình thế bắt buộc, nhất định thôi.
Thái tử thời gian trôi qua quá thoải mái, thư thản, coi là, Thanh Hư đạo trưởng , liền thể chắc phần thắng so với Thụy vương, cho nên, việc càng thêm chút kiêng kỵ? Nói như , ngược thể giúp Thụy vương một tay, để cho bọn họ thế lực ngang mà quyết đấu, về phần cuối cùng ai sẽ giành thắng lợi, cái cũng quan trọng, mấu chốt là đánh vỡ cục diện mà phụ hoàng tỉ mỉ bày .
Nếu như Thụy vương thắng, thái tử thất bại, điều đó đương nhiên là , đến lúc đó cục diện triều đình sẽ biến động, phụ hoàng hao phí một phen tâm lực bố trí một nữa, lẽ là để tam hoàng tử Khang vương cùng Thụy vương đối đầu , mặc kệ như thế nào, quấy đục ao nước luôn luôn lợi cho . Nếu như thái tử thắng, Thụy vương bại trận, cũng , một thái tử, cách cái vị trí quá mức gần gũi, cuối cùng sẽ hoàng thượng kiêng kị, dù , ai cũng thế. Đến lúc đó, Thụy vương cùng đối nghịch, tình cảnh thái tử ngược sẽ càng thêm gian nan.
"Ngôn ca ca, thái tử ... thể sẽ khó dễ ?" Diệp Thiên chút bận tâm, hôm nay cùng thái tử nổi lên xung đột, bản nàng là cả, dù cũng gặp mấy , cùng lắm thì trốn tránh một chút, nhưng mà Ngôn ca ca với là , thật nhiều trường hợp thể tránh khỏi.
"Không , tự biện pháp." Vừa vặn, nghĩ Bồng Diệp xử lý một chút, dứt khoát rời một đoạn thời gian, chờ khi trở về, thái tử cùng Thụy vương cũng c.h.é.m g.i.ế.c xong , đương nhiên, lúc rời , vẫn trợ giúp Thụy vương một tay, dù cùng thái tử so sánh, thực lực của Thụy vương vẫn còn thua kém chút ít."Chỉ là, Thiên Thiên thể cùng xa một chuyến." Hắn cũng thể đem tiểu nha đầu lưu chỗ , một là an tâm, hai là thật sự nỡ.
"Muốn Bồng Diệp ? Ta bồi Ngôn ca ca ." Diệp Thiên chút do dự gật đầu.
"Phải, là Bồng Diệp, chẳng qua khi rời kinh đô, chuyện giữ bí mật, Thiên Thiên ?"
"Ưm, ." Diệp Thiên đối với Ngôn ca ca vô cùng tín nhiệm, giữ bí mật tất nhiên là nguyên nhân.