Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Nhật Ký Sủng Vợ Của Đạo Diễn Thẩm - Chương 100: Nhật Ký Sủng Vợ Của Đạo Diễn Thẩm

Cập nhật lúc: 2025-07-03 03:41:39
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/yXmolnt9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Du Vãn, “…”

“Đúng rồi.” Giản Vũ Nùng nhỏ giọng nói, “Bên trong còn có lễ vật tao tặng cho mày, ừm, không có nó không thể được biết không?”

Khóe miệng Du Vãn giật giật, “Vật gì thế… bỏ đi bỏ đi, mày đi ngay cho tao.”

“Hừ hừ, đương nhiên là đi, làm sao tao có thể ở lại.” Giản Vũ Nùng lui ra ngoài, thuận tiện đóng cửa lại.

Du Vãn mở túi ra, bên trong quả nhiên là vật dụng hàng ngày của cô. Chờ một chút… cái hộp màu sáng này là cái quái gì. Du Vãn cầm lên nhìn, trang bị sinh lực? Tự nhiên thoải mái? Cao su thiên nhiên?!!

Ngọa tào!! Giản Vũ Nùng lấy cái này từ đâu ra vậy!!!

“Làm sao vậy?” Thẩm Thanh Châu đi tới gần Du Vãn.

Du Vãn vội vã đưa tay ra sau lưng, “A là vật dụng cá nhân, Vũ Nùng mang sang cho em thôi.”

Thẩm Thanh Châu ừ một tiếng, “Vậy em đi tắm đi.”

“Ồ! Vâng!” Du Vãn nói xong liền nhanh chóng chạy vào phòng tắm, Thẩm Thanh Châu liếc nhìn tai của Du Vãn, mím môi, có chút nghi ngờ.

Du Vãn khóa cửa phòng tắm, lúc này mới dám đem cái hộp kia lấy ra nhìn.

“Đinh.” Điện thoại di động thông báo có tin nhắn mới.

Du Vãn mở ra.

Giản Vũ Nùng: “Đặc biệt chạy xuống mua ở cửa hàng tiện lợi dưới lầu, hai người phải chú ý chuyện này.”

Du Vãn: “Tao cám ơn mày!!”

Giản Vũ Nùng: “Không có gì! Tận hưởng đi!”

Mê Truyện Dịch

Du Vãn, “…”

Du Vãn ngơ ngác thật lâu mới từ phòng tắm bước ra, Thẩm Thanh Châu đã tắm ở phòng tắm khác, thấy Du Vãn mặc đồ ngủ đi ra, trên áo ngủ có một hình hoạt hình màu vàng rất lớn, nhưng nhìn vào còn cảm thấy rất vui mắt.

Thẩm Thanh Châu khẽ cười ra tiếng.

Du Vãn, “Anh cười cái gì?”

Thẩm Thanh Châu không đáp lại, cúi đầu xem tạp chí.

Du Vãn liếc nhìn áo ngủ của mình, Giản Vũ Nùng đáng ghét, không biết hôm nay cô phải mặc đồ ngủ trước mặt Thẩm Thanh Châu sao, lại còn cầm bộ đồ ngủ ấu trĩ như thế này!! (Giản Vũ Nùng: Mày không hiểu tình thú!)

“Qua đây.” Thẩm Thanh Châu mở miệng nói.

Du Vãn có chút oán niệm bước tới. Sau đó ngồi xuống bên cạnh Thẩm Thanh Châu, “Bình thường em không mặc như thế này, em còn có đồ ngủ vô cùng sexy.”

Thẩm Thanh Châu, “À.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nhat-ky-sung-vo-cua-dao-dien-tham/chuong-100-nhat-ky-sung-vo-cua-dao-dien-tham.html.]

“Cho nên anh không được cười nhạo em.”

Thẩm Thanh Châu nhíu mày, nhìn cô, “Anh cười nhạo em lúc nào?”

Du Vãn, “Vừa nãy.”

Thẩm Thanh Châu cảm thấy dở khóc dở cười, đưa tay sờ lên gương mặt Du Vãn, “Cảm thấy em đáng yêu cũng không được?”

Du Vãn hừ hừ, “Đàn ông chỉ thích sexy, em biết mà.”

Thẩm Thanh Châu mím môi, rất tự nhiên nói tiếp, “Nhưng anh thích em.”

Bất kể là s.e.x.y hay đáng yêu, dù sao cũng chỉ là bởi vì em.

Thẩm Thanh Châu tiếp tục đọc sách, Du Vãn xem ti vi nhưng suy nghĩ không đặt trên đó, trong đầu cô đều là câu nói của Thẩm Thanh Châu, hình ảnh Thẩm Thanh Châu trở nên có chút trêu ghẹo… Nhưng hình như cô rất vui vẻ.

“Đưa cái túi cho anh.” Thẩm Thanh Châu nhìn Du Vãn vẫn luôn cầm theo cái túi kia muốn giúp cô để sang một bên, Du Vãn đang xuất thần, cũng không suy nghĩ quá nhiều liền buông tay.

Thẩm Thanh Châu nhận lấy cái túi, ban đầu muốn trực tiếp để qua một bên, thế nhưng đột nhiên nhìn thấy bên trong có một đồ vật rất nổi bật. Anh ngừng lại, đưa tay cầm lên.

Cầm lên nhìn ba giây, Thẩm Thanh Châu nắm chặt ngón tay, “Du Vãn…”

“Ừ?” Du Vãn quay đầu nhìn Thẩm Thanh Châu, chờ đến khi cô nhìn thấy cái hộp kia ở trên tay anh thì cả người đều bật dậy, lướt qua cướp lấy, “Cái này không phải của em.”

Thẩm Thanh Châu lui về phía sau không cho Du Vãn cướp được, “Trốn trốn tránh tránh, hóa ra bởi vì cái này.”

Du Vãn đưa tay đặt lên n.g.ự.c Thẩm Thanh Châu, cả người áp lên với lấy cái hộp kia, mặt cô đã đỏ hết cả lên, “Anh đưa đây… Cái này thật sự không phải của em, là của Giản Vũ Nùng, anh xem, chính là ở trong cái túi cùng theo đến!”

“Giản Vũ Nùng… à, thật ra cô ấy nghĩ khá thấu đáo.”

“Cũng không phải thấu đáo… nó chính là thích giỡn trò.” Du Vãn hết sức lúng túng giải thích lý do, “Anh đưa cho em để em trả lại cho nó.”

Mặt của Du Vãn đỏ bừng, nhìn mềm mềm nộn nộn rất đáng yêu, Thẩm Thanh Châu cố ý đưa tay ra mời, cố tình không để Du Vãn lấy được.

Tay Du Vãn so với tay Thẩm Thanh Châu đương nhiên là ngắn hơn nhiều!! Cả buổi cũng không lấy được, cô nổi giận, ra sức đi tới cướp đoạt cái hộp.

“Du Vãn.” Thẩm Thanh Châu đột nhiên rầu rĩ kêu một tiếng.

“Dạ?”

Thẩm Thanh Châu nhíu mày, “Đừng cọ xát lên nữa.”

Du Vãn đang vươn tay lên muốn lấy cái hộp chợt ngừng lại, cúi mắt nhìn Thẩm Thanh Châu, “Thế sao… anh không trả lại cho em.”

Ánh mắt Thẩm Thanh Châu hơi trầm xuống, con ngươi màu trà nhạt hình như đắp lên một tầng u tối, “Không trả thì em định áp sát lên người anh, hửm?”

Ban đầu chỉ muốn trêu chọc cô một chút, hiện tại xem ra hình như đang tự trêu chọc chính mình.

Tay kia của Thẩm Thanh Châu đột nhiên giữ chặt eo của Du Vãn, Du Vãn mặc quần áo ngủ, chất vải mỏng nhẹ, cho nên lập tức có thể cảm nhận được nhiệt độ lòng bàn tay của anh.

Loading...