Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Nhật Ký Sủng Vợ Của Đạo Diễn Thẩm - Chương 112: Nhật Ký Sủng Vợ Của Đạo Diễn Thẩm

Cập nhật lúc: 2025-07-03 03:42:08
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Không đợi Giản Vũ Nùng nói xong, Minh Trình liền nói tiếp, “Hoán ca, không phải cô quen Hoán ca sao. Được rồi được rồi, ngày mai tôi qua đón cô, cô đừng từ chối.”

“Này này này…”

Minh Trình cúp điện thoại rồi, Giản Vũ Nùng bất đắc dĩ lắc đầu.

“Nùng Nùng, ai đó hả?” Mẹ Giản vẻ mặt bát quái, “Bạn trai hả?”

“Không phải đâu.” Giản Vũ Nùng nói, “Mẹ, mẹ đừng quan tâm đến vấn đề này, con gái mẹ sẽ không thành gái ế đâu, ha ha, mẹ cứ yên tâm. À, con ăn no rồi, con vào phòng trước, ba mẹ từ từ ăn đi.”

“Này, cái đứa nhỏ này…”

Mê Truyện Dịch

Giản Vũ Nùng thu thập xong bát đũa, vội vàng chạy mất.

Hôm sau, Minh Trình đích thân đến đón Giản Vũ Nùng.

“Đại thọ tinh còn vất vả như vậy, không phải nói để tự tôi đi đến rồi sao.”

Minh Trình nghiêng đầu nhìn cô, “Giản đại tiểu thư là khách quý, đương nhiên là tôi phải đến đón cô rồi.”

Đúng lúc này, điện thoại của Minh Trình vang lên, anh ta trực tiếp ấn nút nghe.

“Cậu đang ở đâu?” Đầu dây là thanh âm của Du Hoán, “Tổ chức sinh nhật cho cậu mà cậu còn chạy đi đâu.”

Minh Trình nói, “Hoán ca, xin lỗi xin lỗi, để mọi người phải đợi lâu, em có chút việc riêng.”

“À? Cậu còn có bạn đến?”

“Đúng vậy, hôm qua em đã mời Nùng Nùng đến, bây giờ hai bọn em đang ở trên đường, sắp tới rồi.”

“Vũ Nùng?” Du Hoán hơi kinh ngạc.

Giản Vũ Nùng lên tiếng chào, “Hello.”

“Em…”

Minh Trình cũng không đợi Du Hoán nói xong liền nói tiếp, “Hoán ca, đợi chúng ta gặp mặt rồi nói chuyện tiếp nhé.”

Du Hoán, “…”

Điện thoại cúp rồi, Du Hoán nghe thấy trong điện thoại truyền ra tiếng tút tút liền nhíu mày, còn gọi là Nùng Nùng? Quen thân như vậy sao?

Lý Lộ ở bên cạnh tiến lên, “Làm sao vậy, Minh Trình đâu?”

“Đang trên đường, lập tức tới ngay.”

“À? Đột nhiên cậu ấy chạy đi đâu vậy, vừa rồi em còn nhìn thấy cậu ấy ở đây.”

“Đi đón người rồi.” Du Hoán nói, “Vũ Nùng sắp đến đây.”

“Vũ Nùng? À, là người bạn lúc trước của anh đúng không?”

“Ừ.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nhat-ky-sung-vo-cua-dao-dien-tham/chuong-112-nhat-ky-sung-vo-cua-dao-dien-tham.html.]

Lý Lộ cười cười, “Minh Trình thật sự để ý đến cô ấy, còn tự mình đi đón người.”

Sắc mặt Du Hoán nhìn không được tốt lắm, ừ một tiếng rồi đi ra ngoài.

“À à, đại thọ tinh đến rồi.”

“Minh Trình à, cậu cố ý đúng không, còn tưởng cậu muốn cho chúng tôi leo cây.”

“Nào dám nào dám.” Minh Trình vội vàng nói, “Không phải tôi đến rồi hay sao.”

Một diễn viên nào đó nhìn thoáng qua Giản Vũ Nùng nói, “Tôi nói này, hóa ra là đi đón người, Minh Trình, tiểu tử cậu…” Chưa nói xong toàn bộ, thế nhưng mọi người đều ngầm hiểu, Minh Trình người này nhất định là coi trọng cô bé này rồi, bằng không sao phải ân cần như thế. Hơn nữa, cô gái này không phải là người bạn mà lần trước Du Hoán dẫn tới sao, Minh Trình ra tay cũng nhanh đấy!

“Hoán ca, anh làm mai khéo quá.” Một nhân viên công tác ở bên cạnh Du Hoán nói.

Du Hoán nhìn cậu ta một cái, “Tôi làm mai lúc nào?”

“Minh Trình và bạn của anh đấy, Minh Trình vẫn luôn nói sau này muốn tìm một người ngoài giới giải trí, không nghĩ tới là anh đã giúp cậu ta rồi, Minh Trình quả thực có tình ý với người nhà anh đấy.”

Du Hoán, “…”

Tiệc sinh nhật bắt đầu, Minh Trình là nhân vật chính của tối nay cho nên mọi người mời rượu rất nhiều. Bởi vì trong lòng mọi người đều biết rõ Minh Trình có tình ý với Giản Vũ Nùng, bèn ngoài sáng trong tối để hai người họ ở cùng một chỗ, còn muốn Minh Trình uống rượu thay cho Giản Vũ Nùng.

Giản Vũ Nùng nhìn Minh Trình uống rất nhiều, nên cũng không để anh ta uống thay mình, “Mọi người đừng bắt nạt người ta, rượu của tôi thì tôi có thể tự uống.”

“À à, còn che chở cho Minh Trình đấy.”

Ánh mắt Minh Trình phát sáng nhìn Giản Vũ Nùng.

Giản Vũ Nùng cũng coi như mọi người đang trêu đùa, cầm ly rượu lên uống cạn, “Tôi uống hết rồi.”

“Tốt! Tửu lượng tốt!”

“Vũ Nùng là người sảng khoái.”

Lại có một người rót rượu cho Giản Vũ Nùng, Minh Trình ngăn cản người nọ, “Cô đừng có làm chuyện điên rồ, đừng uống nữa.”

“Hai người đây là đang rải cẩu lương sao, hơi bị quá đáng rồi đấy. Hoán ca, anh nói phải không.”

Tối nay Du Hoán một mực không nói lời nào, nhưng anh cũng là một nhân vật trọng yếu, cho nên tất cả mọi người sẽ không xem nhẹ anh.

Du Hoán bị điểm tên, hơi dừng một chút, anh liếc nhìn Giản Vũ Nùng, ánh mắt hơi tối lại, “Cô ấy thực sự không uống được, như vậy đi, tôi đến hỗ trợ.”

“Được, đây là Hoán ca tự mình nói, vậy thì em sẽ không khách khí nữa, thay mặt thì phải uống gấp đôi, em một ly anh hai ly!”

“Tiểu Đào, vậy thì quá không công bằng rồi.” Lý Lộ ở bên cạnh cười nói.

“À à à, lại một người đến che chở nha! Cẩu độc thân cảm thấy rất đau lòng.”

“Em nói cái gì vậy.” Lý Lộ trừng mắt hờn dỗi nhìn người vừa mới nói chuyện.

Giản Vũ Nùng nhìn hai người kia, sau đó rũ mắt xuống, khóe miệng cười như không cười. Ừ… bọn họ mới giống như một đôi, mà cô, chỉ được xem như là em gái, hơn nữa bày tỏ còn bị từ chối. Giản Vũ Nùng, mày vốn là đã c.h.ế.t tâm nên đau thêm một chút cũng đâu có sao.

Loading...