Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Nhật Ký Sủng Vợ Của Đạo Diễn Thẩm - Chương 14: Nhật Ký Sủng Vợ Của Đạo Diễn Thẩm

Cập nhật lúc: 2025-07-03 02:38:35
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

[1] Táo adam (thuật ngữ chuyên ngành: lồi thanh quản): là một đặc điểm trên cổ của nam giới, tức phần lồi được tạo nên bởi góc hợp thành giữa hai mảnh của sụn tuyến giáp bao quanh thanh quản.

“Được rồi. Ấn phím bên này, đồng thời phải ấn phím đó.” Thanh âm của Thẩm Thanh Châu mang một loại cảm giác rất từ tính mượt mà, trầm thấp, như thanh âm biểu diễn của đàn Cello.

Du Vãn có chút thất thần, Thẩm Thanh Châu không nghe thấy cô đáp lời liền cúi đầu nhìn cô.

Khuôn mặt trắng nõn tinh xảo rung động lòng người, ánh mắt mở to, con người màu đen sẫm, Thẩm Thanh Châu liếc mắt, lông mày nhíu lại, “Không hiểu?”

“À?”

“Cô không nhìn thì sao biết tôi ấn phím như thế nào.” Thẩm Thanh Châu khó hiểu.

Du Vãn ngượng ngùng, vội vàng quay đầu lại đưa lưng về phía anh, “Anh, anh lặp lại lần nữa đi.”

Thẩm Thanh Châu trầm mặc một chút, nhưng sau đó vẫn kiên nhẫn nói lại một lần, tiếp theo anh nhìn về khu vực nấu cơm, nhìn thấy những vật dụng nào có chữ Tiếng Anh thì anh đều thao tác một lần cho Du Vãn xem.

“Hiểu chưa?”

Du Vãn gật gật đầu, mặt không biến sắc nghiêng đầu nhìn về phía anh. Hơi thở của anh rất nhạt, nhiệt độ cơ thể đều rất thấp, nhưng khi đứng bên cạnh anh, Du Vãn lại cảm thấy người này vô cùng nổi bật, làm cho cô hoàn toàn không có biện pháp xem nhẹ.

Du Vãn tiếp xúc rất ít người, nhưng cô lại biết không phải tất cả mọi người đều giống Thẩm Thanh Châu. Cụ thể đặc biệt chỗ nào thì cô lại nói không nên lời, chỉ có thể nói anh giống như nhân vật thần bí trong tiểu thuyết của cô, xa cách mọi người cả ngàn dặm, nhưng lại khiến mọi người muốn tìm hiểu.

Thẩm Thanh Châu sau khi nói xong liền đi đến tủ lạnh rót một cốc nước.

Du Vãn thở phào nhẹ nhõm, bắt đầu nghiêm túc làm bữa tối cho hai sủng vật. Nửa tiếng sau, Du Vãn bưng bữa tối đi ra. Đi đến phòng khách, thấy Đậu Đỏ cùng Du Điểm Điểm đều ở bên cạnh Thẩm Thanh Châu, trên tay anh cầm đồ chơi cho chó, giống như đang trêu chọc bọn nó.

Càng quan trọng hơn là trên miệng anh hiện lên một nụ cười nhàn nhạt.

Anh đang cúi xuống nên Du Vãn không nhìn thấy được ánh mắt của anh, nhưng cô có thể đoán được, trong mắt của anh nhất định là dịu dàng, giống như ánh mắt dịu dàng nhìn Đậu Đỏ mà cô đã nhìn thấy lần trước.

“Đậu Đỏ, Điện hạ, ăn cơm.” Du Vãn hắng giọng hô.

Hai con ch.ó khứu giác đặc biệt nhạy bén, lập tức quay đầu chạy về phía cô, Thẩm Thanh Châu thả xuống món đồ chơi trong tay, cũng ngước mắt nhìn về phía cô.

Ánh mắt Du Vãn cùng ánh mắt anh giao nhau trong không khí, không hiểu sao, Du Vãn đột nhiên cảm thấy khung cảnh này có chút… cảm giác như vợ chồng già. Cô thì làm cơm cho “bọn nhỏ”, sau đó gọi chúng nó đến ăn, còn “chồng” nhìn cô với ánh mắt ấm áp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nhat-ky-sung-vo-cua-dao-dien-tham/chuong-14-nhat-ky-sung-vo-cua-dao-dien-tham.html.]

Mê Truyện Dịch

Stop!!! Du Vãn mạnh mẽ thu hồi ánh mắt, nhất định là cô nhìn mỹ nam phát ngốc rồi, làm sao lại có thể nghĩ đến mức này.

Du Vãn đem thức ăn tới khu vực ăn uống chuyên dụng, Đậu Đỏ cùng Điện hạ chen lấn đi qua bắt đầu ăn. Du Vãn vui vẻ nhìn chúng nó ăn cơm, sau đó đứng dậy, “Thẩm tiên sinh, anh đã ăn cơm tối chưa?”

Thẩm Thanh Châu tiện tay cầm tạp chí trên bàn xem một chút, đầu cũng không ngẩng lên liền nói, “Chưa.”

“A, vậy tôi có thể mượn phòng bếp nhà anh nấu chút mì sợi được không?”

“Tùy cô.”

“Cảm ơn.” Du Vãn trở lại phòng bếp, tối nay cô vốn chỉ định nấu một phần mì cho mình nhưng đang nấu nhờ ở nhà người ta mà nấu có một phần thì rất ngại, vì vậy cô quyết định nấu phần cho hai người.

Giản Vũ Nùng từng nói cô không biết giao tiếp, không khéo đưa đẩy, suốt ngày ru rú ở nhà giống như chim hoàng yến bị nhốt ở trong lồng, cô ấy nói cô có rất ít ưu điểm, nhưng sức tưởng tượng cùng tài nấu nướng quả thật không tệ…

Đúng vậy, ba mẹ mất sớm, anh trai quá bận rộn, cô đành phải tự nấu cơm cho chính mình, cô còn nghiên cứu rất nhiều thực đơn dinh dưỡng, ít nhất Giản Vũ Nùng cùng anh trai cô đối với tài nấu nướng của cô là khen không dứt miệng.

Du Vãn rất nhanh làm xong hai bát mì trứng gà thịt thái sợi [2], nhìn thì đơn giản, nhưng có thêm vào nước sốt do chính cô đặc chế.

[2] Mì trứng gà thịt thái sợi: hình ảnh ở cuối chương.

Bưng bát mì đến trên bàn ăn, Du Vãn nhìn nhìn Thẩm Thanh Châu.

“Thẩm tiên sinh, tôi đặt ở đây, anh lại đây ăn đi.”

Ánh mắt của Thẩm Thanh Châu chuyển qua bên phía cô, “Không cần.”

“Tôi làm hai phần, không phải anh đã nói chưa ăn gì sao.” Du Vãn nói.

Thẩm Thanh Châu đặt tạp chí xuống bàn, “Đợi lát nữa sẽ có thức ăn ngoài mang đến đây.”

“Hàng ngày ăn thức ăn ngoài không dinh dưỡng đâu.” Du Vãn bưng hai bát mì rất thuận tay, tự nhiên đem một phần đặt trước mặt anh, “Tôi dám cam đoan, anh ăn xong tuyệt đối không hối hận.”

Thẩm Thanh Châu khẽ nhíu mày, nhìn về phía bát mì trên bàn trà.

Loading...