Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Nhật Ký Sủng Vợ Của Đạo Diễn Thẩm - Chương 142: Nhật Ký Sủng Vợ Của Đạo Diễn Thẩm

Cập nhật lúc: 2025-07-03 03:43:20
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“... Gì cơ?”

“Chính thức thông báo cho anh biết, em gái anh đã hơn anh một bước, đã kết hôn rồi.”

Du Hoán nghẹn lời.

Du Vãn: “À, em nói xong rồi. Hai người cứ tiếp tục đi, em cúp đây, bye bye...”

“Du Vãn?!”

“Tút tút tút…”

Giản Vũ Nùng ngồi dậy trong chăn, mặt đỏ bừng, “Du, Du Vãn nói cái gì thế?” Thật trời, mặc dù bình thường cô nói đủ thứ “vàng đen [1]” trước mặt Du Vãn, nhưng bị người khác nghe thấy vậy cũng thật xấu hổ!

[1] Ở đây là nói lái, ý chỉ những chuyện “đen tối”.

Được rồi, tối qua là lần đầu tiên mà! Có thể không xấu hổ sao!

Du Hoán quay sang nhìn Giản Vũ Nùng, từ tốn cúi đầu: “Du Vãn nói, bọn nó đã đăng ký rồi.”

“Hả?!”

“Nùng Nùng, em thấy chúng ta phải nhanh lên thôi.”

“...”

Khi tin tức về hôn lễ của đạo diễn Thẩm đại nổi tiếng tung ra, weibo lập tức bùng nổ. Nhưng thật tiếc, Thẩm Thanh Châu không mời truyền thông đến hiện trường, nên phóng viên không thể chụp được hình ảnh bên trong dòng người đông đúc.

Fan gào thét, fan tiểu thuyết cũng la hét! Cầu hai người Thẩm-Du hãy cho fan thêm chút cẩu lương, đừng quá bảo thủ thế nữa!

Mọi người rối rít bày tỏ, Thẩm Thanh Châu và Vị Vãn đều thuộc tuýp khiêm tốn, không thích công khai. Là fan của hai người họ, chắc chắn phải chuẩn bị cho ‘trái tim mệt mỏi’.

Trước đám cưới, Du Vãn vẫn chưa bận rộn nhiều lại đang mang thai, nên Thẩm Thanh Châu sẽ không để cô lo toan. Thỉnh thoảng cô đọc được những dòng nước mắt trên weibo cũng thấy có chút áy náy. Ừ… sau khi cưới rồi nên đăng vài cái weibo cho vui nhỉ?

“Cô dâu~~”

Lý Manh Manh từ ngoài bước vào phòng trang điểm, “Wow, đẹp đến phát điên luôn!!”

Du Vãn đã mặc xong bộ áo cưới đặt may riêng, khuôn mặt tinh xảo tựa búp bê gốm sứ. Cô ngạc nhiên hỏi: “Sao cô lại vào đây?”

“Muốn đến sớm ngắm cô một chút, nghe nói áo cưới này có tham gia thiết kế bởi Thẩm đạo, Vị Vãn, cô thật may mắn.”

Du Vãn mỉm cười vừa định đáp thì Giản Vũ Nùng xông vào, cô hôm nay làm phù dâu, nói ngay: “Du Vãn, không ổn rồi, vừa nãy tao nghe nói không thấy nhẫn đâu.”

“Hả?” Du Vãn ngẩn người, “Sao lại không thấy?”

“Tao nghe Đường Duyệt bảo đang đi tìm, vật quan trọng vậy mà cũng bất cẩn thế!”

Mê Truyện Dịch

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nhat-ky-sung-vo-cua-dao-dien-tham/chuong-142-nhat-ky-sung-vo-cua-dao-dien-tham.html.]

“Chẳng hiểu sao mất.”

“Tao cũng không rõ.”

“Ôi! Hai người nhìn kia kìa!” Lý Manh Manh chạy ra ban công, “Sao Đường Duyệt lại đuổi theo Đậu Đỏ thế?”

Du Vãn đứng lên nhấc váy cưới, đi ra ban công.

Phòng trang điểm ở tầng ba, dưới là bãi cỏ xanh, không xa là khu vực tổ chức hôn lễ được trang trí công phu. Cô nhìn xuống, quả nhiên thấy Đường Duyệt đuổi theo sau Đậu Đỏ. Không chỉ vậy, còn có mấy người mặc âu phục bám theo truy đuổi.

“Đậu Đỏ ngậm cái gì đó trong miệng đúng không?” Lý Manh Manh vừa híp mắt quan sát.

Giản Vũ Nùng gõ gõ lan can, “Không thể nào, hộp nhẫn lại do Đậu Đỏ ngậm à??”

Du Vãn dừng lại, suýt bật cười.

Cả hai nhìn cô kỳ quặc, đồng thanh hỏi: “Cô còn cười gì?”

Du Vãn nhếch mày: “Không phải đâu, hình như Đậu Đỏ đặc biệt yêu quý hộp nhẫn, lúc Thẩm Thanh Châu cầu hôn cũng suýt bị nó lấy mất…”

Cuối cùng, dưới tầng, Đậu Đỏ bị mọi người bắt lại, chiếc hộp nhẫn bị nó cắn rách cuối cùng cũng được Đường Duyệt lấy lại.

Du Vãn cười buồn cười thương, “Đậu Đỏ à, xem ra lần này mày phải đứng góc tường kiểm điểm lâu dài rồi… Thời gian lần này chắc chắn kéo dài hơn hẳn.”

Đậu Đỏ bị dắt về, rồi Thẩm Thanh Châu cũng từ trong bước ra gần chỗ nó. Du Vãn không rõ họ nói gì, chỉ thấy Đường Duyệt trao hộp nhẫn cho anh.

Dưới ánh nắng, Thẩm Thanh Châu mặc bộ âu phục trắng, cổ áo thắt nơ đen, đẹp trai vô cùng. Du Vãn chống cằm ngắm anh, lòng không biết có phải do sự cảm ứng nào đó, hay ánh mắt anh nhìn cô đột nhiên thay đổi.

Hai người ánh mắt chạm nhau, trong đôi mắt anh tuy nhàn nhạt nhưng cô lại nhìn thấy sự ấm áp chỉ dành riêng cho cô. Cô chợt nhớ về lần đầu gặp, ánh mắt anh lúc ấy vừa ngạc nhiên vừa lạnh lùng, chắc chắn không ngờ cô gái mặt đầy lo lắng đứng bên cạnh lại sẽ đồng hành cùng anh suốt cuộc đời.

Đúng vậy, cô cũng không ngờ rằng Thẩm Thanh Châu, người ngoài lạnh trong nóng, sẽ trở thành sợi dây ràng buộc cô không bao giờ muốn buông tay.

Du Vãn thấy anh mỉm cười, rồi anh mở miệng nói điều gì đó.

Lý Manh Manh nhìn cô, “Thẩm đạo nói gì rồi?”

Phòng trang điểm lại mở cửa, một người bước vào: “Cô dâu, chuẩn bị đi nhé, lát nữa sẽ bước ra.”

“Được rồi, được rồi.” Giản Vũ Nùng vội kéo Du Vãn vào trong: “Nhanh trang điểm lại đi!”

Trước khi bị kéo đi, Du Vãn vội nhìn Thẩm Thanh Châu một cái. Cô hiểu anh nói gì – chỉ giản dị hai từ: “Chờ anh.”

Thẩm Thanh Châu, em sẽ luôn chờ anh,

Chờ anh nắm tay em, đi hết cả đời này.

– Hoàn –

Loading...