Quả nhiên tìm thấy weibo có tích V (đây giống như Facebook có dấu tích xanh chứng thực bên mình), Du Vãn hứng trí bừng bừng bấm vào xem, nhưng mà ngoại trừ tuyên truyền phim điện ảnh với phim truyền hình thì không có gì khác, cuộc sống bình thường cũng không đăng gì cả.
Mặc dù như thế, nhưng Du Vãn vẫn theo dõi weibo của Thẩm Thanh Châu. Vì vậy, weibo của cô vốn chỉ theo dõi Giản Vũ Nùng cùng Du Hoán nháy mắt tăng thêm một người.
Làm bữa tối cho Thẩm Thanh Châu liên tục hai tuần lễ, cô thay đổi đa dạng các loại đồ ăn, mặc dù anh không nói gì nhưng Du Vãn nhìn ra được anh rất hài lòng với tài nấu nướng của cô.
Nhưng thái độ của người này vẫn luôn lạnh lùng, cũng may Du Vãn sẽ không để ý, mỗi ngày cô đều được thưởng thức mỹ nam nên tâm trạng vẫn rất vui vẻ.
Mê Truyện Dịch
Mặt khác, Giản Vũ Nùng gần đây vẫn luôn gọi điện thoại cho cô, nội dung cuộc điện thoại vĩnh viễn không rời khỏi Thẩm Thanh Châu. Cô nàng ở đầu bên kia điện thoại thao thao bất tuyệt bày tỏ sùng bái Thẩm đạo nhiều như thế nào, lại liên tục muốn Du Vãn chăm sóc tận tụy cho Thẩm đạo, tới c.h.ế.t mới thôi, biết rõ Du Vãn làm bữa tối cho anh liền một bộ dạng ghen tỵ muốn chết, ngày ngày dụ dỗ cô chụp ảnh khi Thẩm Thanh Châu đang ăn cơm, đương nhiên, cô tuyệt đối không làm việc này, cũng không dám làm.
Buổi sáng nào đó, Du Vãn rời giường rửa mặt xong xuôi rồi chuẩn bị đi gõ chương mới của《Đồng hồ quả lắc cuối cùng》.
Mới vừa ngồi trước máy vi tính, chuông cửa liền vang lên, Du Vãn đứng lên chậm rì rì đi ra mở cửa. Nhìn ở mắt mèo một cái, cô lập tức chấn động.
Nhanh chóng mở cửa, “Thẩm tiên sinh, chào buổi sáng [5].”
Thẩm Thanh Châu, “Không còn sớm [5] nữa, mười giờ rồi.”
[5] Ở đây dùng từ 早 vừa có nghĩa là chào buổi sáng vừa có nghĩa là sớm.
“À.”
Du Vãn lúng túng ho khụ một tiếng, sau đó quan sát Thẩm Thanh Châu một cái, lúc này mới phát hiện hôm nay anh ăn mặc quần áo rất nghiêm túc, áo sơ mi thắt cà vạt, trên cánh tay treo áo khoác tây trang, người đang đứng chỗ đó, nhìn vừa nghiêm túc vừa có chút cấm dục…
Du Vãn, “Anh tìm tôi?” Đây là lần thứ hai anh đứng ở trước cửa nhà cô, rất khó có thể thấy được, bởi vì bình thường có việc đều là trực tiếp liên lạc qua điện thoại.
Thẩm Thanh Châu nói, “Tôi có việc phải đi ra ngoài vài ngày, Đậu Đỏ làm phiền cô chăm sóc.”
Du Vãn cúi đầu nhìn Đậu Đỏ đang đứng một bên, “Không thành vấn đề, nhưng mà… Khi nào anh về?”
“Chưa xác định.”
“À, được rồi.”
Thẩm Thanh Châu lại nói, “Cô chỉ cần chuẩn bị cơm cho nó, chạng vạng dẫn nó ra ngoài đi dạo là được, những lúc khác, có thể để nó ở trong nhà.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nhat-ky-sung-vo-cua-dao-dien-tham/chuong-22-nhat-ky-sung-vo-cua-dao-dien-tham.html.]
Du Vãn nhíu mày, “Để nó một mình ở nhà cũng không tốt, nếu không thì vài ngày này để nó ở nhà tôi, có được không? Có Du Điểm Điểm chơi cùng, hơn nữa tôi cũng có thể quan tâm đến nó hơn.”
Thẩm Thanh Châu trầm mặc một lúc, “Có thể.”
“Ừ.” Du Vãn cười cười, ngồi xổm xuống, “Đậu Đỏ, vài ngày tới mày sẽ đến ở cùng tao, có vui không?”
“Gâu gâu!!”
Thẩm Thanh Châu, “Tôi đi trước .”
Du Vãn ngẩng đầu nhìn anh, một tay nâng chân trước của Đậu Đỏ lên, “Nói tạm biệt với chủ nhân của mày đi.”
Thẩm Thanh Châu nhìn thấy Du Vãn đang cười sáng lạn, sau đó anh ngồi chồm hổm xuống sờ sờ đầu Đậu Đỏ, trầm giọng nói, “Phải ngoan ngoãn.”
“Biết rồi.”
Thẩm Thanh Châu dừng một chút, mắt nhìn người nào đang cướp câu trả lời của Đậu Đỏ, trong mắt hiện lên ý cười.
Du Vãn hậu tri hậu giác cảm thấy lời nói này có điểm quái dị, cô liền nghiêm nghị, “Đậu Đỏ sẽ rất ngoan ngoãn, có vấn đề gì tôi sẽ gọi điện thoại cho anh.”
Thẩm Thanh Châu ừ một tiếng, đứng lên xoay người rời đi. Đậu Đỏ nhìn bóng lưng anh kêu lên vài tiếng, sau đó dưới sự hướng dẫn của Du Vãn liền trở về phòng.
Thẩm Thanh Châu rời đi bốn ngày, mỗi ngày buổi tối đúng giờ gọi điện thoại đến đây, Du Vãn liền đem mọi chuyện của Đậu Đỏ xảy ra trong ngày báo lại cho anh.
Hôm nay, Du Vãn như bình thường mang Du Điểm Điểm cùng Đậu Đỏ ra ngoài tản bộ loanh quanh, cô đi theo sau lưng hai đứa nó, đến vườn hoa của tiểu khu dạo chơi.
Trong hoa viên có ba đứa trẻ tầm 12 – 13 tuổi, đại khái là con cái của hộ gia đình sống ở đây, bọn chúng thấy Du Điểm Điểm cùng Đậu Đỏ liền lập tức chạy tới chơi đùa.
Du Điểm Điểm từ trước đến nay dường như rất thoải mái, mà Đậu Đỏ trước mắt có chút nội liễm [6], vài đứa trẻ tựa hồ rất thích, ở bên cạnh chạm vào chúng vô cùng cao hứng.
[6] Nội liễm (内敛): thu mình lại.
Du Vãn đứng cách đó không xa, cười cười nhìn mấy đứa nhỏ vây quanh hai con chó. Cô theo thói quen đeo tai nghe, cô nhìn Đậu Đỏ cùng Du Điểm Điểm không đi liền ngồi xuống ghế ở công viên, nghe nhạc, nhìn vườn hoa bên cạnh hồ nhân tạo.