Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Nhật Ký Sủng Vợ Của Đạo Diễn Thẩm - Chương 30: Nhật Ký Sủng Vợ Của Đạo Diễn Thẩm

Cập nhật lúc: 2025-07-03 03:38:50
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Du Vãn giật giật khóe miệng, cô thật sự không muốn nói là do mình quên mất.

“Bỏ đi bỏ đi, cũng không sao cả, đến lúc quay phim tự nhiên sẽ quen thuộc.” La Thiến kéo tay Du Vãn, đẩy cửa phòng bao ra dẫn cô đi vào bên trong.

“Hắc hắc, mọi người, xem ai đến đây, là tác giả đại nhân của chúng ta, Vị Vãn.” La Thiến lớn tiếng tuyên bố, sau gáy Du Vãn đổ vài giọt mồ hôi lạnh, thật đúng là có chút lúng túng.

Mê Truyện Dịch

La Thiến vừa nói như thế, mọi người đang ngồi trên ghế đều nhìn về phía cửa.

Lý Manh Manh là nữ chính《Lang Diêm》nên đương nhiên đã đọc kỹ cuốn tiểu thuyết này rồi, các chi tiết của tiểu thuyết được viết rất lôi cuốn hấp dẫn, cô đã sớm muốn biết bộ dáng tác giả là như thế nào.

Nhưng mà một khắc kia nhìn thấy Du Vãn, Lý Manh Manh liền kinh ngạc muốn rớt cằm, cô đứng lên lớn tiếng hỏi, “Cô là Vị Vãn?!?!”

Du Vãn nhìn về phía cô gái đang nói chuyện, gật gật đầu, “Xin chào.”

“Trời ạ, Vị Vãn vẫn còn là một cô bé?? Còn nhỏ như thế…” Lý Manh Manh nhất thời không tìm được từ gì để hình dung, nghĩ mãi mới nói, “Thế nào lại là một nữ sinh dễ thương? Tôi còn tưởng là một người đàn ông chứ.”

Sau khi Lý Manh Manh nói xong, mọi người đều đồng tình. Nam chính Hướng Trạch Nhiên cũng rất kinh ngạc, anh ta cũng đọc tiểu thuyết rồi, ý tưởng của tiểu thuyết rất phong phú đa dạng lại tinh tế ảo diệu, mà cô gái trước mắt này nhìn qua khá nhỏ tuổi, cũng không giống người có thể viết được loại tiểu thuyết đó.

“Xin chào mọi người, tôi là tác giả kiêm biên kịch Vị Vãn.” Du Vãn cảm giác mình cần phải lễ phép chào hỏi mọi người.

“Vị Vãn, đại tác giả, mau ngồi mau ngồi.” Một người bên chế tác vỗ vỗ vị trí bên cạnh ý bảo cô ngồi xuống. Du Vãn gật gật đầu với người đó, sau đó La Thiến kéo cô cùng nhau ngồi xuống.

“Du Vãn, giới thiệu cho cô một chút về đạo diễn của đoàn phim chúng ta.” La Thiến nhỏ giọng nói ra, sau đó ý bảo cô ngẩng đầu nhìn về phía đối diện, “Nha, đạo diễn của chúng ta là Thẩm đại đạo diễn – Thẩm Thanh Châu, trong văn kiện tôi đưa cho cô cũng có nhắc đến, a… Tôi quên mất là cô căn bản chưa xem.”

Thẩm, Thanh, Châu?

Du Vãn mê man, ánh mắt trống rỗng. Lúc vào cửa cô không nhìn xung quanh, trừ lúc nói chuyện với Lý Manh Manh, Du Vãn căn bản cũng không biết dáng dấp mọi người ở đây trông như thế nào.

Cho nên khi cô nghe được tên Thẩm Thanh Châu, hơn nữa còn ngồi đối diện cô, cả người cô liền không ổn rồi. Vốn tưởng rằng vài tháng không gặp nhau đột nhiên biến thành người quan trọng trong chuyến công tác của cô, Du Vãn quá mức kinh ngạc ngược lại đã quên cả ngạc nhiên và mừng rỡ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nhat-ky-sung-vo-cua-dao-dien-tham/chuong-30-nhat-ky-sung-vo-cua-dao-dien-tham.html.]

Cô sững sờ nhìn Thẩm Thanh Châu. Anh ngồi tùy ý ở chỗ đó, áo mũ chỉnh tề, lạnh lùng xuất trần. Mà đôi mắt màu trà nhạt kia giờ phút này đang dừng trên người cô, không biết có phải là ảo giác hay không, cô cảm thấy trong mắt Thẩm Thanh Châu có ý cười nhè nhẹ.

“Thẩm tiên sinh?”

“Biên kịch đúng không, xin chào.” Thẩm Thanh Châu dùng giọng điệu khi giải quyết công việc chào hỏi cô.

Du Vãn chớp chớp mắt, “Xin chào…”

Thẩm Thanh Châu khẽ gật đầu, “Cô vừa tới hôm nay?”

“Phải, vừa mới đến khách sạn lúc nãy.”

“Ừ, kịch bản tôi đã xem qua, chi tiết cụ thể còn cần thảo luận thêm, lát nữa cô tới tìm tôi.” Thẩm Thanh Châu nói

Du Vãn gật gật đầu, cảm thấy tim đập có chút nhanh.

Mà Thẩm Thanh Châu nói xong cái này cũng không nói chuyện với cô nữa, vẻ mặt kia với giọng nói của anh tựa như anh không quen biết cô, giờ phút này anh đã quay đầu sang nói chuyện với nhân viên ở bên cạnh.

Du Vãn thu hồi ánh mắt, có chút ảo não, đều tại chính mình không xem kỹ văn kiện La Thiến đưa cho. Khó trách ngày đó trong lúc ăn cơm anh nói đã biết cô sẽ đi công tác thật lâu, khi đó cô còn tưởng rằng anh thuận miệng nói mà thôi, không nghĩ tới là anh lại thật sự biết rõ.

Anh là đạo diễn, nhất định là có tài liệu về cô, anh đã sớm biết cô là biên kịch? Người này thật biết đóng kịch, đã biết trước mà không nói cho cô một tiếng.

Nhưng… trong nội tâm Du Vãn bắt đầu có một ít mừng thầm, một khoảng thời gian tới cô và anh sẽ vẫn sớm chiều chung đụng chẳng qua chỉ là thay đổi địa điểm và không có hai sủng vật ở bên cạnh quấy rầy mà thôi.

“Vị Vãn, tôi hỏi một chút, cô bao nhiêu tuổi rồi?” Lý Manh Manh tò mò nhìn Du Vãn, “Tôi và Hướng Trạch Nhiên đoán không ra, nhìn cô trông rất nhỏ.”

Trên bàn cơm mọi người đang tán gẫu, thấy Lý Manh Manh hỏi như thế ánh mắt mọi người liền tập trung lên người cô. Du Vãn vô thức nhìn Thẩm Thanh Châu, anh hời hợt nhìn cô một cái, ánh mắt kia giống như là… Cười nhạo?!? Mặc dù cô thường xuyên bị hỏi vấn đề này, nhưng vấn đề này cũng không phải vấn đề không tốt, nhìn tôi dễ thương OK?!

Loading...