NHẬT KÝ THĂNG CẤP CỦA CÔ NỮ PHỤ ĐƯỜNG YÊN - Chương 47

Cập nhật lúc: 2024-11-06 02:47:12
Lượt xem: 81

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Không chứ!” Thấy sắc mặt Đường Yên đổi, Việt Kỳ còn tưởng rằng cô giật vì dị năng song hệ, dị năng song hệ ở tận thế cho cực kì sợ hãi vì trong hàng vạn khó một thể thức tỉnh dị năng, trách Đường Yên sẽ cảm thấy kỳ quái: “Tuy rằng dị năng song hệ hiếm thấy nhưng cũng , Lưu Thấm Nhã thức tỉnh dị năng song hệ . Kỳ thực đây cũng là chuyện lớn gì!”

“Ha ha... Không việc gì, chẳng qua đầu óc chút choáng váng, thoải mái thôi.” Đường Yên gượng hai tiếng, coi như là ứng phó, trong lòng cực kì thấp thỏm, bất an. Đường Yên hít sâu hai cái, chậm rãi định sự xao động trong đáy lòng. Cô tự an ủi , cô xuyên qua thì tình tiết trong tác phẩm đổi cũng là chuyện gì lớn, tình tiết trong tiểu thuyết xoay chung quanh Lưu Thấm Nhã thì nghĩa là thế giới nào đó tên Việt Kỳ. Đường Yên suy nghĩ , cuối cùng khôi phục một chút tinh lực.

“Là dây thường xuân, họ dây leo sống bằng cách leo lên các vật khác, lá non và hoa hình vảy nhỏ, lá cuống, dày, hình tam giác mọc sát cành. Quả, hạt giống, lá cây đều độc. Trước tận thế nếu ăn thì sẽ đau bụng, tả, nghiêm trọng hơn thì dẫn đến nhiễm trùng đường ruột, hôn mê, thậm chí cho hô hấp khó khăn. Sau khi tận thế, độc tính càng mạnh hơn, nếu đ.â.m da, thì cho dù là dị năng giả cũng sẽ hôn mê.” Việt Kỳ nhỏ giọng . Giọng mang theo tàn nhẫn, nghĩ tới căn cứ nho nhỏ thức tỉnh dị năng hệ độc dược cực kì hiếm thấy.

Thật đúng là thể khinh thường , khi tận thế buông xuống, sự vật đổi liên tục. Làm việc cũng cực kì cẩn thận, chỉ cần lơ là thì dễ lật thuyền trong mương. Cũng may là ở căn cứ gần Tiêu Sơn xuất hiện thú biến dị cỡ lớn, vì nhất thời tò mò nên mới chạy tới. Anh cách nào tưởng tượng nếu tới đây thì Đường Yên sẽ trải qua cái gì nữa. Chỉ cần nghĩ tới đây thì trong lòng Việt Kỳ giống như sóng to gió lớn, sát ý lập tức trổi dậy thể ngăn cản .

“Độc?” Đường Yên kinh ngạc, hiển nhiên là nghĩ tới lúc ở kho hàng chỉ vài cái gai đ.â.m nhưng khiến cô trúng độc. Tận thế quả thật là quần ma loạn vũ, ngay cả dị năng hệ độc hiếm thấy cũng thức tỉnh , nếu như cẩn thận một chút thì chỉ sợ là nửa bước khó .

, tại em ở căn cứ Thanh Long? Một chạy tới nơi cái gì, tận thế thể so , hỗn loạn!” Việt Kỳ mặt đổi sắc .

“Vì ở căn cứ Thanh Long?” Đường Yên hỏi ngược , lập tức lấy tinh thần, xem xét kỹ Việt Kỳ, chung quy cô vẫn luôn cảm thấy gặp ở nơi nào đó : “Anh là ai? Vì ở căn cứ Thanh Long? Mục đích các Thanh Hải cũng là nhóm thiết ở tòa nhà khoa học kỹ thuật 181 ?”

Ông từng ngoại trừ ông thì khác về nhóm thiết ở tòa nhà khoa học kỹ thuật 181, vì những ? Cách chuyện quen, là quen ? Việt Kỳ, khí chất lạnh lùng, bộ dạng tuấn tú, thực lực mạnh mẽ. Nếu cô gặp thì khả năng quên nhưng trí nhớ của Đường Yên kiếp bất cứ kí ức gì về , rốt cuộc là vì ?

“Anh là Việt Kỳ, bác sĩ Đường ở căn cứ Thanh Long nên em ở căn cứ Thanh Long thì gì kỳ quái?” Việt Kỳ .

Những khác trong xe đều cố nhịn , cho tới bây giờ đều đại ca lạnh lùng ít lời đ, cũng sẽ lúc lải nhải như . Quả nhiên bình thường đại ca mắt bọn họ cho nên mới lười mở miệng chuyện, điều khiến bọn họ chịu nổi đây?

“Chúng quen ?” Đường Yên cau mày Việt Kỳ, mất tự nhiên l.i.ế.m liếm môi . Chỗ đó chút sưng đỏ, đau đớn, rõ ràng cô nhớ khi hôn mê thì chỗ thương, vì miệng đau như ? Thật là kỳ quái...

“Có quen.” Việt Kỳ nghiêm túc gật đầu, chằm chằm môi Đường Yên, đó tiếp: “Lần ở Miêu Trại cứu em một , quên ?”

Nói xong khuôn mặt tuấn tú của Việt Kỳ xị, vẻ như vui. Con ngươi đen thâm thúy Đường Yên chăm chú, dáng vẻ cho chút sợ hãi, độ ấm trong xe đột nhiên giảm xuống những khác vội vàng nuốt nước miếng. Mắt mũi, mũi miệng giả bộ như thấy gì cả, đừng thấy bình thường đại ca lạnh như băng, nhiều, kỳ thực là bụng đen tối, thích mang thù!

“Là !” Đột nhiên, Đường Yên nhớ tới khuôn mặt ánh trời chiều , khó trách cô cảm thấy quen mắt. Tuy nhiên Đường Yên vẫn cảm thấy chuyện điểm gì đó là lạ nhưng Đường Yên hỏi, một việc khác , cô cũng lười hỏi nhiều. Miễn cho đến lúc đó gặp càng nhiều chuyện phiền toái, tận thế bo bo giữ mới quan trọng nhất!

Đường Yên hỏi thăm chuyện của Mã Lương, Việt Kỳ việc gì, những tiếp tay ác trong căn cứ đó đều ăn g.i.ế.c sạch. Tuy nhiên Việt Kỳ can thiệp chuyện của căn cứ, tận thế là nơi cá lớn nuốt cá bé, ai cũng hiểu rõ điều . Lần g.i.ế.c lão Đinh thì nhanh căn cứ sẽ xuất hiện một lão Đinh thứ hai, chung quy dựa chính .

Đạo lý Đường Yên , khi Mã Lương việc gì thì cũng hỏi chuyện đó nữa. Chỉ về còn thể ở gặp Mã Lương và Chỉ Doanh ba ? (Còn… Tui thả thính nè, ai đớp ?)

“Đường Yên, tại một đến Tiêu Sơn?” An Du hiếu kỳ .

Cho dù là bọn họ thì cũng dám ngoài một ở tận thế, quá nguy hiểm! Tang thi, thú biến dị và đều nguy hiểm, bên đồng đội đáng tin cậy bàn thì là một chuyện . Hơn nữa, cô cho rằng bác sĩ Đường sẽ yên tâm để Đường Yên “du lịch” ở tận thế một . Người quen bác sĩ Đường đều bác sĩ Đường cực kì cưng chiều cháu gái.

“Bị khác hãm hại!” Đường Yên thản nhiên . Trong mắt xẹt qua một chút tàn nhẫn, bến tàu là bến tàu , khả năng địa lôi sẵn ở đó, nhất định là bến tàu bọn họ đó chôn địa lôi xuống đất. Mọi thứ đều tính toán chuẩn xác như , thể nhận nọ cực kì hận cô. Suy nghĩ kĩ một chút thì say khi dừng xe ở bến tàu, Hạ Dĩnh phân một nhóm dọn dẹp nhà ở, một nhóm thanh lí bến tàu, chỉ một duy nhất gì cả là... Lưu Thấm Nhã, chỉ thể là cô , cô thể nhận thấy tung tích của chuột biến dị, chuột biến dị ẩn núp ở thuyền chở dầu cũng là kì lạ. Cô lừa bọn họ lên thuyền chở dầu vì biến rõ chuột biến dị núp ở đó, đó dẫn đám Hình Liệt Phong rời cho nổ địa lôi, tất cả đều chặt chẽ, logic, chỉ cô mà Hạ Dĩnh cũng sẽ c.h.ế.t ở đó.

Điều đáng tiếc duy nhất chính là Lưu Thấm Nhã khinh thường cô. Cô để cho đám Hạ Dĩnh xuống thuyền chở dầu , như Hạ Dĩnh trúng gian kế của Lưu Thấm Nhã mà bản cô thì lợi dụng gian tránh thoát khỏi kiếp nạn . Đường Yên từ từ nhắm hai mắt , Lưu Thấm Nhã đúng là ngoan độc, Đường Yên nhịn mà tỏa sát khí bốn phía. Thiên tính vạn tính tính đến gan Lưu Thấm Nhã lớn , tay công khai đối với cô và Hạ Dĩnh, tình huống của Miêu Trạch và Mạnh Lộ như thế nào? Vì quyền lợi, nhất định Lưu Thấm Nhã sẽ bỏ qua cho hai bọn họ.

“Không việc gì là !” Việt Kỳ .

Cảm nhận sát khí sắc bén của Đường Yên, trong mắt mấy bên trong xe hiện lên kinh ngạc, , sát khí dầy đặc như giống như của những bình thường. Có là đại ca còn che giấu cái gì ? Đường Yên thật sự chỉ là một bình thường thôi , khí thế thua kém Lão Quỷ chút nào, Lão Quỷ là Binh Vương ở bộ đội đặc chủng nhiều năm, từng thực hiện vô nhiệm vụ gian nan, tay dính vô m.á.u tươi, còn Đường Yên chỉ là một tiểu thư nhà giàu, tại sát khí sắc bén như , điều thực sự cho khó hiểu.

Đêm cực kì yên tĩnh, Đường Yên đồng hồ, là một giờ sáng. Đường Yên cảnh vật đang lướt qua cửa kính xe, trong lúc nhất thời bên trong xe cực kì yên tĩnh cho chút khó thích ứng.

“Hiện tại đến ?” Đường Yên hỏi.

“Đa khỏi ranh giới Tiêu Sơn, đang ở cao tốc Hải Thanh, phía là thôn Tiểu Kiều, Lâm Tam, đợi lát nữa đến thôn Tiểu Kiều thì nghĩ ngơi ở đó, sáng sớm ngày mai tiến đến thành phố Thanh Hải.” Việt Kỳ ngẩng đầu đó xoay Đường Yên đang ngừng xoa cái đầu đầu nhức, độc của dây thường xuân sẽ biến mất nhanh như . Việt Kỳ vươn tay kéo Đường Yên dựa vai , lòng bàn tay mang theo vết chai san đặt lên đầu Đường Yên, nhẹ nhàng vuốt ve: “Ngủ , đến nơi sẽ gọi em.”

“...” Cả Đường Yên cứng ngắc, khi cảm nhận sự thoải mái từ đầu truyền đến thì mới thả lỏng dựa Việt Kỳ, trong mắt xẹt qua một chút khác thường. Một lúc Đường Yên mới chậm rãi nhắm mắt , bướng bỉnh tranh chấp với Việt Kỳ nữa, chỉ là một cuộc chuyện ngắn ngủi nhưng khó để nhận đàn ông cực kì bá đạo, thích khác ngỗ nghịch với .

Trong lúc nửa ngủ nửa tỉnh, Đường Yên mơ hồ thấy lốp xe phát tiếng ma sát kèm theo tiếng s.ú.n.g ngắn ngủi. Suy nghĩ trở , Đường Yên nhanh chóng mở mắt chung quanh. Đêm đen tĩnh lặng hiện ánh trăng mờ ảo, Việt Kỳ xe, tay cầm súng, nhẹ nhàng thoải mái ứng phó với tang thi đang xông tới từ bốn phía, những khác thì ung dung . Phải rằng bình thường Việt Kỳ ít khi tay, những chuyện thanh lí tang thi nhỏ nhặt hơn phân nửa đều do Lâm Mông và Lâm Tam tay, Việt Kỳ thì ở một bên , ngẫu nhiên tay đánh c.h.ế.t một con cá lọt lưới.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nhat-ky-thang-cap-cua-co-nu-phu-duong-yen/chuong-47.html.]

Lần Lâm Mông đang định tay thì Việt Kỳ quát bảo ngưng , lý do là Việt Kỳ ghét bỏ mỗi Lâm Mông tay đều gây tiếng động quá lớn, Việt Kỳ lo lắng Lâm Mông sẽ ảnh hưởng đến Đường Yên đang ngủ say xe nên mới xuống xe tự tay. Từng lưỡi d.a.o băng lạnh lẽo lóe sáng chút lưu tình đ.â.m đầu tang thi, An Lộ nhún vai, cầm d.a.o ngắn sắc bén cắt đầu tang thi giống như cắt đậu hủ lấy tinh hạch ở bên trong , thỉnh thoảng bình luận về những viên tinh hạch dính m.á.u đỏ tươi. Ở đêm tối vẻ đáng sợ đến khiếp !

An Du thì quấn quít lấy Lâm Mông, Lâm Tam nhỏ gầy thì di chuyển qua giữa đàn tang thi, mỗi một tạm dừng thì tang thi xung quanh đều ngã xuống mặt đất. Nhìn cảnh , Đường Yên khiếp sợ đến hai mắt trợn tròn, lưu loát, quyết đoán, chút dong dài dây dưa, sạch sẽ đến mức tàn nhẫn như thế đầu tiên cô thấy. Nếu là kiếp thìcô tự nhận cũng thể nhưng mà đối với thể hiện giờ thì cô dám đánh cược, chỉ thể thỉnh thoảng nhớ trong đầu.

“Tỉnh ?” Việt Kỳ đầu , : “Đến thôn Tiểu Kiều , ăn một chút gì đó đó nghỉ ngơi một đêm, sáng sớm ngày mai mới tiến thành phố Thanh Hải.”

Đường Yên mở cửa xe , xuống thì thấy đây là một nhà dân ba tầng. Bên cạnh là tường xi măng, khi thấy An Lộ lưu loát lấy máy phát điện, lò vi ba, nồi cơm điện thì... đầu Đường Yên đầy vạch đen, cũng là gian, Đường Yên cảm thấy bản thật là yếu kém so với An Lộ. Loại máy phát điện cô cũng hai cái lấy ở nhà xưởng chế biến thực phẩm, tuy nhiên nghiên cứu về nó. Về phần lò vi ba, nồi cơm điện thì… đến máy phát điện cô còn quan tâm thì gì đến mấy thứ , nghĩ đến đây Đường Yên cảm thấy An Lộ thật là chu đáo.

Nhìn thấy Đường Yên trợn mắt há hốc mồm, An Du khẽ : “An Lộ là dị năng giả gian, bình thường đều mang theo mấy thứ . Dị năng giả hệ độc cũng thì dị năng giả gian tính là hiếm thấy. Tuy nhiên tinh thần lực của An Lộ cao hơn bình thường nên gian cũng lớn hơn một chút.”

Đường Yên chớp mắt, một câu của An Du nhưng hai nghĩa. Lớn hơn bình thường ư, gian của An Lộ thể chứa mấy thứ đồ linh tinh thì chỉ sợ từ “lớn” hàm nghĩa là rộng, Đường Yên đăm chiêu liếc Việt Kỳ một cái. Cô cho là rằng sức quyến rũ, chỉ cần hai câu, hai tiếng là sẽ cho mê mẩn. Dị năng gian tính là hiếm thấy nhưng cũng gặp nhiều, vì An Lộ thể thản nhiên lộ mặt một quen như ? Không sợ cô sinh tâm tư khác ...

Việt Kỳ vẻ phát hiện biểu tình đăm chiêu của Đường Yên mà nhanh chóng trong nhà. Lâm Mông, Lâm Tam thì lắp ráp máy phát điện, An Du bắt đầu chuẩn đồ ăn, Đường Yên , cuối cùng theo giúp đỡ An Du chuẩn đồ ăn.

Nhìn miếng thịt tươi non ở thớt gỗ, Đường Yên tò mò ngẩng đầu, hỏi: “Đây là thịt gì ? Có thể ăn ?”

Tận thế chỉ loại nhiễm bệnh độc tang thi, mà động vật đổi theo. Hiện thời dám ăn thịt tươi cả, dù cũng ai thú biến dị mang theo bệnh độc tang thi . Nếu đột nhiên thấy miếng thịt thì Đường Yên cảm thấy quên mất cảm giác ăn thịt là cái gì . Trong gian của Đường Yên ít thịt đông, tuy nhiên Đường Yên thời gian nấu thức ăn, ngẫm thì cô đến nơi hơn một tháng, cũng gần như quên mất hương vị thịt ... Khoảng thời gian cô đều vội vàng thăng cấp nên bỏ quên ham mê ăn uống!

“Thịt thú biến dị, thể ăn .” An Du cầm d.a.o cắt thịt một cách lưu loạt: “Dị năng giả sức chống cự nhất định với bệnh độc tang thi, chất thịt của thú biến dị ngon, nếu dị năng giả ăn no thì còn thể giúp dị năng tăng lên. Tuy nhiên mắt thì nào việc cả.”

“Cái gì?” Đường Yên chấn động, thịt khối thú biến dị tươi non thớt gỗ, ánh mắt trở nên nóng rực chằm chằm An Du, đó suy nghĩ về phận của Việt Kỳ. Việc thịt thú biến dị thể ăn, khẳng định là thử nghiệm qua. Cô cho rằng Việt Kỳ sẽ là , như nào? Là thế lực nào đây?

Thú biến dị giống với thú tang thi, thú biến dị là do gen của chúng nó tự đổi tiến hóa còn thú tang thi là động vật nhiễm bệnh đó biến thành cái xác hồn. Tuy nhiên phần lớn đều gọi chung là thú biến dị. Thú tang thi bộ mặt dữ tợn, cả hôi thối tanh tưởi. Thú biến dị thì khác, hình thể, tốc độ, sức mạnh của thú biến dị đều tiến hóa, so với thú tang thi thì thú biến dị khó đối phó hơn! Tuy nhiên mắt những tin tình báo thì quân khu trung tâm vẫn công bố, nên ít bên ngoài chuyện .

“Thế nào? Rất kinh ngạc đúng ! Kỳ thực lúc chúng chuyện thì cũng cảm thấy khiếp sợ!” An Du nhún vai, khi cắt thịt xong thì bảo Đường Yên rửa rau xanh cắm điện bắt đầu xào rau, Lâm Mông Lâm Tam ở bên ngoài canh gác, Việt Kỳ ở trong phòng cái gì. Đường Yên dám dùng tinh thần lực để dò xét, chỉ ở chung trong một thời gian ngắn ngủi nhưng Đường Yên thể cảm thấy thực lực của những đều mạnh, cô lộ tinh thần lực ngoài nên nhất vẫn là an phận thủ thường.

“Ai cho là thịt thú biến dị thể ăn ?” Đường Yên bóng hỏi gió.

“Cô thật sự ?” An Du đầu , như như đánh giá Đường Yên, việc quân khu trung tâm vẫn cho bốn căn cứ lớn , xem như cơ mật bậc một, nếu tiết lộ sẽ xử trí theo quân pháp. Tuy nhiên, nếu Đường Yên chuyện thì cô ngại ném vấn đề cho đại ca, đại ca cũng chẳng liên quan đến cô!

“Không thể ?” Tránh ánh mắt hài hước của An Du, Đường Yên hỏi ngược .

An Du trộm, lắc đầu: “Có thể , nhưng thì thể, sẽ xử trí theo quân pháp. Nếu như cô thật sự thì thể hỏi đại ca, nhất định đại ca sẽ cho cô .” Cô về Đường Yên ít hơn An Lộ, tuy nhiên việc ảnh hưởng đến việc cô tìm hiểu, ai bảo lúc nào đại ca cũng bày vẻ mặt lạnh như băng, thanh tâm quả dục nhưng âm thầm dày vò bọn họ ít.

“... A! Vậy thôi.” Khuôn mặt Đường Yên cứng ngắc, cố ý bỏ qua biểu tình quấy phá của An Du. Trong lòng Đường Yên chút phát điên, vì cô cảm thấy sự kì lạ trong lời của An Du? Có lầm , cô chỉ mới gặp Việt Kỳ hai mà thôi, vì ánh mắt của mấy An Du kỳ quái như thế? Ánh mắt An Lộ cô lúc còn ở trong xe đủ kì quái , nghĩ tới An Du cũng những lời mờ ám như ...

“Vậy thật là đáng tiếc... Phải rằng thịt thú biến dị cũng thể tùy tiện ăn , tuy rằng trong thể dị năng giả kháng thể nhưng nếu ăn bậy thì vẫn sẽ nhiễm bệnh độc tang thi đấy.” An Du vẻ đáng tiếc, rõ ràng là nhanh hỏi , chúng thật sự để ý !

“...”

Rất nhanh, hai Đường Yên xong đồ ăn, đó gọi ba Việt Kỳ đây ăn. Việt Kỳ khuôn mặt như táo bón của An Du thì bất giác nhíu mày: “Không thoải mái ?”

“Không, ...”Nhìn thấy Việt Kỳ chằm chằm, An Du nhanh chóng lắc đầu, cô cũng dám cho đại ca lúc cô mới lừa gạt Đường Yên, nếu chuyện lộ thì kết cục tuyệt đối thê thảm!

“Đây là thịt thú biến dị, em ăn nhiều một chút, như mới lợi cho dị năng.” Việt Kỳ An Du đó cầm đũa gắp cho Đường Yên mấy miếng thịt thú biến dị, ý bảo Đường Yên ăn nhiều một chút.. Thứ gặp nhiều, mắt đại đa động vật đều tang thi hóa, lượng thú biến dị tính là nhiều mà thú biến dị thể ăn thì càng thiếu.

Thấy động tác của Việt Kỳ, ba khác trực tiếp hóa đá. Người thật sự là đại ca m.á.u lạnh vô tính của bọn họ ? Gặp quỷ ! Mấy còn cứng ngắc vươn tay dụi mắt dùng sức nháy mắt, xác định thử bọn họ đang .

Cố Diệp Phi

Không động tác kì lạ của ba còn , Đường Yên và Việt Kỳ đều ăn nhanh, quả thật chất thịt của thú biến dị ngon, hương vị cực kì ! Sánh ngang với thịt bò thượng đẳng. Trong lòng Đường Yên càng thêm tò mò về lai lịch Việt Kỳ, tuy nhiên Đường Yên cũng vội vã lên tiếng hỏi.

Trong bữa cơm, ba An Du đều yên lặng nhai nuốt.

Sau khi ăn xong, gác đêm chính là Việt Kỳ. Đường Yên và An Du ở chung một gian phòng, hai đất, dựa vách tường. Tận thế, đang ở bên ngoài thì ai dám ngủ thật sự cả, quá nguy hiểm! Ai một giây khi ngủ say thì thể tang thi cắn đứt cổ ? Đường Yên nhắm mắt , nghĩ về chuyến đị đến Thanh Hải, nên tìm cớ gì để tách khỏi mấy đây. Cô buông tha cho cho vật tư của nhà họ Lôi ở tòa nhà Thuận Phát, Thanh Hải, nhất định cô đến bọn Lưu Thấm Nhã để giành lấy nó mới .

Loading...