NHẬT KÝ THĂNG CẤP CỦA CÔ NỮ PHỤ ĐƯỜNG YÊN - Chương 66
Cập nhật lúc: 2024-11-06 02:55:11
Lượt xem: 79
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bóng đêm lặng lẽ tiến đến, khi đồ thì Đường Yên lập tức đến trung tâm nghiên cứu sinh hóa, cô mới khỏi con đường bí mật thì thấy một bóng đen chạy tới với tốc độ nhanh đến mức Đường Yên kịp tránh thì bóng đen đó bắt gặp , cô lui về phía hai bước, giật cục lông xù đen đen trong lòng ngực.
"Buster!" Đường Yên kinh ngạc kêu lên. Sau khi thấy rõ bóng đen trong n.g.ự.c thì Đường Yên nhận cái cục lông xù xù chính là Buster hơn hai mươi ngày gặp, hình bé nhỏ vẫn đổi, tuy nhiên lên nặng ít. Chắc là trong thời gian ông cho ăn khá nhiều nên từ xa cả nó giống như một quả cầu lông đang ngọ nguậy .
"Meo! Meo!" Buster nũng kêu vài tiếng, cái đuôi vung vẩy nhẹ nhàng, nó há mồm hung hăng cắn ngón trỏ Đường Yên, mắt mèo mở trừng trừng giống như đang trách cứ Đường Yên bỏ nó một để lén ngoài chơi đùa.
Đường Yên Buster chằm chằm nên chút chột , khi Buster nhả ngón tay cô thì ngón tay cắn đến chảy m.á.u đồng thời truyền đến cảm giác đau đớn. Đường Yên khẽ : "Giận hả? Chị chơi mà là nhiệm vụ. Nhả ? Sau chị sẽ chuẩn cho em nhiều đồ ăn ngon nha!"
Thấy chiêu dùng đồ ăn ngon dể dụ dỗ thành công nên Đường Yên đành xuất đòn sát thủ cuối cùng.... sữa pha bằng nước trong gian, đây chính là thứ mà Buster thích nhất. Trong thời gian cô ở đây chắc hẳn Buster nhớ thương thứ . Quả nhiên khi Đường Yên mới mở miệng nhắc đến từ sữa thì lập tức lực cắn của Buster giảm hai phần.
"Hai chén!" Đường Yên . Lực giảm một chút nữa! Tuy nhiên Buster vẫn còn ngậm ngón trỏ Đường Yên chịu nhả , Đường Yên bất đắc dĩ : "Ba chén, thể nhiều hơn nữa! Nếu thì uống nữa."
"Meo..." Nghe Đường Yên , Buster lập tức nhả ngón tay cô , meo meo nũng, dựa n.g.ự.c Đường Yên. Dáng vẻ giống như ăn vụng thành công khiến khóe miệng Đường Yên giật giật. Có mèo nhà ai cưng chiều hiểu ý như Buster khong nhỉ, cò kè mặc cả còn nũng, giả bộ đáng yêu...
Đường Yên ôm lấy Buster, một một nhanh chóng trung tâm nghiên cứu. Đường Yên dẫn theo đám Miêu Trạch vì ngày mai đám Hình Liệt Phong sẽ về đến căn cứ nên lúc cô giao cho Miêu Trạch và Hạ Dĩnh bắt đầu sắp xếp còn cô thì đến trung tâm nghiên cứu sinh hóa trao đổi với bác sĩ Đường trở , dù chuyện Trương Tùng chuyện vẫn giải quyết nên bây giờ thả lỏng vẫn còn quá sớm.
"Ông!" Sau khi tiến trung tâm nghiên cứu sinh hóa thì quả nhiên bác sĩ Đường và mấy La Hồng Bân đều ở đây.
Bác sĩ Đường lập tức dậy, ôm chặt lấy Đường Yên, khi quan sát cô một hồi lâu mới chịu buông tay, hai mắt ông đỏ bừng, khẽ: "Không việc gì là , việc gì là ... Quả nhiên Buster ở chỗ con, Bác Dương khẳng định là Buster chạy tim con, ngờ nó thật sự đoán đúng!"
"Nó đúng là đồ ma mãnh!" Đường Yên nhéo lỗ tai Buster đó chào hỏi La Hồng Bân và Bác Dương, Bác Dương dậy ôm chầm lấy Đường Yên, giọng khàn khàn: "Em việc gì là !" Lúc Hình Liệt Phong truyền tin Đường Yên và Hạ Dĩnh xảy chuyện thì bác sĩ Đường lập tức ngất xỉu, La Hồng Bân bận rộn chăm sóc bác sĩ Đường còn thì gì , bây giờ nhớ cảm giác bất lực, tuyệt vọng lúc đó thì trải qua một nào nữa.
Lúc Đường Yên đến căn cứ Thanh Long thì còn thể tự an ủi rằng Đường Yên còn sống, cô chỉ đang ở chỗ mà thấy thôi. Về Đường Yên còn sống đến căn cứ Thanh Long khiến thở phào nhẹ nhõm. Cô còn sống... Thật sự sống, tin tức nào hơn chuyện cả. Lần Hình Liệt Phong Đường Yên xảy chuyện, khả năng c.h.ế.t ở bên ngoài, nhất thời cảm giác đau xót giống như trời đất sụp đổ gần như bao phủ lấy . Cô bé mà che chở hai mươi mấy năm bé chết, thể tin điều . Anh hận, hận bất lực, hận thể gì cả.
Bây giờ ôm cô khiến cảm thấy trong lòng ấm áp, thật , cô bé của còn sống.
"Anh Bác Dương, em đau." Nhìn thấy vBác Dương đúng nên Đường Yên nhịn lên tiếng .
Đường Yên kêu đau khiến Bác Dương nhanh chóng lấy tinh thần, lúc ngẩng đầu thì bộ suy nghĩ trong đáy mắt che dấu, : "Yên Nhi thật là hư! Dọa sợ đến phát khiếp."
Mọi chuyện với , Đường Yên kể một cách đơn giản những chuyện phát sinh đường đến Thanh Hải một , cô cũng kể về chuyện trái tim kì lạ ở tầng hầm ngầm của tòa nhà khoa học kỹ thuật 181 cho bác sĩ Đường . Sắc mặt bác sĩ Đường xanh mét, gì nhưng lát lên tiếng nhắc nhở Đường Yên chạm thứ đó. Kỳ thực bác sĩ Đường cũng qua cái gọi là kế hoạch Nữ Bạt tuy nhiên ông sáng suốt nhúng tay mà lựa chọn ở một bên quan sát.
"Yên Nhi, cháu định như thế nào?" Tóc mai hai bên của bác sĩ Đường điểm bạc, đáy mắt đầy tối tăm, ông cực kì giận Lưu Thấm Nhã, những năm nhà họ Đường đối xử với cô tệ, nghĩ tới kết quả là nuôi một con sói mắt trắng.
"Con đạt thành hiệp nghị với Thượng tướng Hạ của căn cứ, căn cứ sẽ nhúng tay can thiệp bất cứ chuyện gì của trung tâm nghiên cứu sinh hóa đổi là con sẽ mặt trợ giúp khi nhà họ Hình hành động." Đường Yên chậm rãi mơ hai lòng bàn tay , dị năng lôi điện lập tức hiện lên: “Con thăng cấp trở thành dị năng giả cấp năm thành công, Miêu Trạch cũng là dị năng giả cấp năm, Giang Ly, Mạnh Lộ, Hoàng Mô đều là cấp bốn cao nhất, nếu chỉ xét về dị năng giả thì sức chiến đấu phía bên yếu hơn bất cứ thế lực nào của căn cứ." Đương nhiên là chỉ giới hạn ở căn cứ bên , nếu là quân khu trung tâm bên thì khó . Thực lực của vài trong nhóm Việt Kỳ là yếu . Cũng may hai nhà Hình, Lưu vẫn còn kiêng kị quân khu trung tâm bên nên dám ở sắp xếp quá nhiều dị năng giả thực lực mạnh mẽ vùng ở căn cứ Thanh Long, nếu thì căn cứ sớm nhà họ Hình tiếp quản . Làm gì còn đến phiên cô nhúng tay nữa?
"Con thăng cấp thành dị năng giả cấp cao ?" Bác sĩ Đường vui vẻ .
Đường Yên gật đầu, tiếp: "Không chỉ như thế, con cũng thức tỉnh dị năng gian, hiện tại con là dị năng giả cấp năm song hệ, cho dù là Thượng tướng Hạ thì cũng thể dè chừng con ."
"Song hệ!" Nhất thời hô hấp của ba trong phòng trở nên dồn dập. Bọn họ nghĩ tới Đường Yên thức tỉnh dị năng song hệ, chuyện giống như là bánh thịt trời rơi xuống .
" , ngày mai đám Hình Liệt Phong sẽ trở về căn cứ. Lúc con cũng là bọn họ đoạt quyền khi trở về." Đường Yên nhàn nhạt , thuận tiện chuyện nhà họ Lưu lợi dụng sáo dọc khống chế Ba Hành Giả cho bác sĩ Đường đó là kế hoạch nhà họ Hạ bên và như thế nào để khống chế Trương Tùng. Sau khi xong tất cả chuyện thì Đường Yên liếc bóng đêm bên ngoài: “Ông, hiện giờ con đến tòa nhà quân đội, những ngày nên cẩn thận một chút! Giữ Triệu Thiên Lâm là mối họa, nhanh chóng loại bỏ !"
Tuy khuôn mặt của bác sĩ Đường hiền hòa nhưng là thủ đoạn. Ông gật đầu, : "Việc Hồng Bân cho , hẳn là giờ Triệu Thiên Lâm tắt thở !"
Sau khi Đường Yên rời thì Triệu Thiên Lâm liên tục lui tới với mấy trong quân đội. Điều cho trái tim bác sĩ Đường băng giá, một Lưu Thấm Nhã, một Triệu Thiên Lâm khiến sự thiện lương trong đáy lòng bác sĩ Đường g.i.ế.c chết. Hai chịu ít ân huệ của nhà họ Đường nhưng cuối cùng cầm d.a.o đ.â.m về phía ông và Yên Nhi. Loại lòng muông thú cần gì giữ .
"Vậy là , con nha." Đường Yên dậy, chào hỏi xoay rời .
Sau khi Đường Yên tiến tòa nhà quân đội thì lập tức Trương Tùng khống chế. Hoàng Mô ngay ngắn ở chính giữ, bàn tay vuốt ve một con d.a.o ngắn, ánh mắt lạnh lùng chằm chằm Trương Tùng.
Đường Yên đến Hạ Dĩnh hỏi: "Đã hỏi gì ?"
"Trương Tùng cũng khai hết, chỉ thiếu chuyện cây sáo dọc của nhà họ Lưu mà thôi." Sắc mặt Hạ Dĩnh lạnh như băng, dù thế nào cô cũng thể tưởng nhà họ Hình chằm chằm nhà họ Hạ mười năm . Lần nếu Đường Yên chìa tay giúp đỡ thì chừng cô thật sự sẽ c.h.ế.t ở Thanh Hải. Trương Tùng là tư binh nhà họ Hạ nên cô thể tưởng chuyện Trương Tùng là nhà họ Hình đồng thời cô thể tưởng trong nhà họ Hạ còn bao nhiêu thật sự trung thành với nhà họ Hạ mà gián điệp của nhà họ Hình?
Đường Yên lên tiếng, chuyện là chuyện của nhà họ Hạ nên cô cần thiết tham gia . Sau khi Hoàng Mô hỏi xong xuôi thì Đường Yên tiến lên triển khai tinh thần lực hóa thành ảo thuật tẩy sạch trí nhớ Trương Tùng đó sắp xếp như cũ, chờ đám Hình Liệt Phong tay. (Cứ tưởng Đường Yên dùng ảo thuật lừa HLP, tác giả quá YY vì HLP gì dễ lừa , giờ mới là lừa qua Trương Tùng, mấy chế thông cảm, tui lâu quá nên quên:v, nhưng dù tui cũng edit đúng nha)
Đường Yên ở tòa nhà cao nhất của căn cứ ngắm bộ căn cứ Thanh Long. Bây giờ gần hoàng hôn nên sắc trời chút tối, đám Hình Liệt Phong cũng trở về căn cứ ba ngày , theo tin tức thu từ chỗ Trương Tùng thì Hình Liệt đêm nay Phong sẽ tay. điều khiến cô kinh ngạc nhất là ngờ Lưu Thấm Nhã khôi phục như , thật hổ boss nữ chính hào quang, hai kiếm đó của cô đ.â.m xuyên xương tỳ bà hai vai của Lưu Thấm Nhã, kiếm còn dị năng bao phủ, nghĩ tới đến mấy ngày mà Lưu Thấm Nhã vui vẻ .
Cô nghĩ đến những ngày Lưu Thấm Nhã cứ như đang vẽ một khuôn mặt thánh nữ cứu tai cứu nạn ở căn cứ khiến cô khỏi cảm thấy buồn . Mèo chuột giả từ bi, chẳng lẽ Lưu Thấm Nhã cảm thấy ghê tởm khi như .
Cố Diệp Phi
Bóng đêm bao trùm tất cả nơi, đột nhiên vài bóng đen xuất hiện từ những góc hẻo lánh trong căn cứ đó tản bốn phía. Đường Yên nhẹ nhàng nhắm mắt , ngửi cảm giác khẩn trương truyền đến trong gió, khóe miệng dần dần hiện nụ khát máu: “Tiệc tối bắt đầu! Mọi hành động theo kế hoạch!"
Dứt lời những khác đang ở bên cạnh cô nhanh chóng tản bốn phương tám hướng. Đường Yên lẳng lặng ở mái nhà, cô nhất định sẽ Lưu Thấm Nhã xuất hiện, đừng quên chỗ là căn cứ địa của nhà họ Hạ, dựa sự khôn khéo của Lưu Thấm Nhã thì nhất đinh cô sẽ thể nào buông tha chỗ .
Thời gian dần dần trôi qua, thỉnh thoảng trong gió truyền đến mấy tiếng hét thảm thiết. Ngay đó ở trong căn cứ vang lên tiếng sáo dọc kì lạ, từ lúc tiếng sáo dọc vang lên thì tang thi biến dị trở nên hưng phấn, tiếng gào thét phá vỡ sự yên lặng của ban đêm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nhat-ky-thang-cap-cua-co-nu-phu-duong-yen/chuong-66.html.]
Không bao lâu một bóng đen chạy thẳng đến tòa nhà mà Đường Yên đang . Đường Yên nhấc tay lên, lập tức một tia sét bổ thẳng xuống mới đến, cô lạnh lùng : "Lưu Thấm Nhã, mày tới chậm hơn so với tưởng tượng của tao nhiều!"
"Đường Yên, tại mày ở ? Không đúng, mày trở căn cứ lúc nào? Tại tao thu bất cứ tin tức gì." Lưu Thấm Nhã ngừng một chút, kinh ngạc Đường Yên đang ở mái nhà. Trên mặt cô hiện lên một chút kinh hoảng. Đêm nay, khi kế hoạch đoạt quyền tiến hành thì Lưu Thấm Nhã định thừa dịp hỗn loạn xâm nhâọ căn cứ địa của nhà họ Hạ, cướp đoạt tài nguyên của nhà họ Hạ để cánh tay trợ lực cho cô nhưng nghĩ đụng Đường Yên chờ đợi lâu.
"Tại tao thể ở đây?" Đường Yên nhíu mày, nắm chặt thanh kiếm tay, cô vung tay lên, kiếm phủ đầy dị năng đó c.h.é.m thẳng về phía Lưu Thấm Nhã c.h.é.m qu: “Ầm rầm.... " Uy lực của lôi điện mạnh, chỉ trong nháy mắt khiến cho chỗ Lưu Thấm Nhã biến thành một cái hố mấy mét. Đêm nay những vùng xung quanh đây sớm nhà họ Hạ thanh toán hết .
"Bẫy!" Sắc mặt Lưu Thấm Nhã trầm xuống, nhanh cô suy nghĩ một cách cặn kẽ. Nhờ vết thương nên Lưu Thấm Nhã trực tiếp thăng cấp trở thành dị năng giả cấp năm, hạn chế của dị năng chữa khỏi cũng biến mất. Cô hành động đêm nay để lộ tất cả bí mật nên Lưu Thấm Nhã hiểu trận chiến chỉ thể thắng thể thua, thua sẽ khồn sống yên .
Ngay lập tức cô dùng dị năng hệ thủy tấn công Đường Yên, Đường Yên đưa dị năng lôi điện xâm nhập bên trong kinh mạch của Lưu Thấm Nhã, dị năng lôi điện vô cùng bá đạo, thể phá hủy cả kinh mạch và đan điền nhưng Hình Liệt Phong dùng phương pháp gì mà thể khiến cho Lưu Thấm Nhã khôi phục hơn nữa chỉ khôi phục mà còn tiến bộ hơn ít, điều cho Đường Yên tức giận đến hộc máu.
Sức mạnh của hai ngang nên trong thời gian ngắn khó phân cao thấp. Nhiều chỗ Đường Yên lưỡi d.a.o nước cắt qua nhưng Lưu Thấm Nhã cũng chẳng khá hơn là bao nhiêu, cô cứng rắn chống đỡ mấy tia sét nên chỉ sợ lục phủ ngũ tạng đều chấn động hoặc nát bét . Đường Yên dẫm chân lấy đà, dùng kiếm đ.â.m thẳng về phía Lưu Thấm Nhã, Lưu Thấm Nhã lập tức né tránh đó dùng dị năng giữ hai chân Đường Yên , tiếp đó nhanh chóng phóng lưỡi d.a.o nước về phía Đường Yên.
Hai đều dốc lực tay, mấy tòa nhà gần đó dị năng phá hủy nên kiến trúc đổi .
"A…!" Đột nhiên một năng lượng cực kì bá đạo đánh trúng nên cả Đường Yên khựng hai giây, chỉ trong một chốc lát sơ sẩy khiến cô ngã xuống. Không thể, nơi là lầu ba mươi... cho dù cô là dị năng giả nhưng nếu ngã xuống từ đây thì c.h.ế.t cũng sẽ thương nhẹ. Đường Yên lập tức xoay , mượn lực đánh về phía Lưu Thấm Nhã, cô há miệng thuận theo sự thèm khát bên trong cơ thể đó cắn lên cổ Lưu Thấm Nhã, tham lam hấp thu mùi vị ngai ngái trong miệng... Bỗng nhiên một nguồn năng lượng khác thường từ trong miệng ào ạt tràn kinh mạch và đan điền.
"A..." Lưu Thấm Nhã phát cuồng kêu to, dị năng bùng nổ, chỉ trong phút chốc đẩy Đường Yên văng ngoài.
"Yên Nhi, cẩn thận!" Đột nhiên một giọng quen thuộc truyền đến ngay đó là một tiếng rên rỉ nhỏ, Đường Yên dùng tay bắt lấy cửa sổ mái hiên, khi ngẩng đầu lên thì thấy Việt Kỳ đang chắn ở cô, phía lưng lưỡi d.a.o nước của Lưu Thấm Nhã găm .
Sắc mặt Việt Kỳ lạnh lẽo, xoay , ngay lập tức vô lưỡi d.a.o băng bay thẳng đến chỗ Lưu Thấm Nhã. Lưu Thấm Nhã né tránh kịp nên bảy tám lưỡi d.a.o băng xuyên qua thể. Ở phía xa, Hình Liệt Phong đang lao nhanh đến, khi Việt Kỳ xuất hiện nhận gì đó đúng nên ngay lập tức chạy về phía Lưu Thấm Nhã, lúc đó bắt gặp Đường Yên đang định chiêu sát thủ nên dùng tinh thần lực công kích Đường Yên giúp Lưu Thấm Nhã tránh thoát một kiếp.
"Thấm Nhã chứ! Chúng ..." Hình Liệt Phong ôm Lưu Thấm Nhã cả là máu, giận dữ tấn công Việt Kỳ tuy nhiên là đối thủ của Việt Kỳ nên lập tức xuất hiện mấy vết thương do Việt Kỳ gây . Hình Liệt Phong thấy tình hình nên đưa tay trong n.g.ự.c lấy một thứ giống như l.ự.u đ.ạ.n đó ném mạnh về phía Việt Kỳ và Đường Yên còn thì lợi dụng cơ hội ôm Lưu Thấm Nhã lên, nhanh chóng chạy trốn.
Ầm rầm....Sau tiếng nổ mạnh thì bầu trời đêm lập tức xuất hiện một cột khói hình nấm. Việt Kỳ lo lắng cho Đường Yên đang phía nên né tránh vì sóng xung kích của vụ nổ đánh bay, thiếu chút nữa rớt từ mái nhà xuống đất.
Có nhiều nguồn năng lượng đang xung đột với nên Việt Kỳ chỉ thể dốc hết lực bắt lấy mép cửa sổ nhô ngoài, chỉ cần điểm để neo giữ thì những thứ còn sẽ còn uy h.i.ế.p Việt Kỳ nữa. Sau khi Việt Kỳ bắt mép cửa sổ thì lập tức đung đưa , nửa vốn đang treo ở giữa trung lập tức mượn lực để nhảy lên tầng thượng.
Khi Việt Kỳ tung qua cửa sổ thì cũng đồng thời nắm chặt lấy Đường Yên, lúc Đường Yên cảm giác Việt Kỳ đang kéo lên nên dùng sức cho cả Việt Kỳ lảo đảo, thiếu chút nữa ngã xuống . Cũng may là Việt Kỳ kịp thời lấy tinh thần, tay dùng sức kéo cả hai lên .
Sau đó Việt Kỳ ôm lấy Đường Yên nhẹ nhàng nhảy xuống đất, để ý đến việc Hình Liệt Phong đang chạy trốn. Đường Yên Việt Kỳ ôm chặt trong ngực, khi thấy Việt Kỳ việc gì thì cô cũng nhẹ nhàng thở , để mặc cho Việt Kỳ ôm lấy , cô khẽ: " , đừng lo lắng!" Dù thế nào thì cô cũng nghĩ tới Việt Kỳ xuất hiện lúc hơn nữa còn liều lĩnh chắn ở cô.
Việt Kỳ ôm chặt Đường Yên, khi thấy lời an ủi của Đường Yên, giọng điệu kiên định thong dong thì mới nhẹ nhàng thở , thể thản nhiên đối mặt với việc Đường Yên thương , cảm giác thể nào cứu cô thoát khỏi nguy hiểm khiến cực kì khổ sở. Việt Kỳ cảm giác cả đang ngừng run rẩy, đó là một loại sợ hãi tự chủ nên cơ thể mới sinh run rẩy mà thể khống chế. Nghĩ đến đây, Việt Kỳ càng ôm chặt lấy Đường Yên hơn.
"Em việc gì là ! Có thể em như , cảm nhận em một cách rõ rang, chân thực thật là !" Giọng của Việt Kỳ trầm thấp khàn khàn mang theo cảm giác bi thương thảm thiết khó hiểu cho Đường Yên thế nào. Ở trong mắt cô, Việt Kỳ là một gì , cho dù là ở tận thế thì Việt Kỳ vẫn thong dong lạnh nhạt giống như chuyện gì thể giải quyết nhưng lúc yếu ớt giống như một đứa bé tìm kiếm sự an ủi.
Kiếp cô qua giữa ranh giới sinh tử bao nhiêu nên sống c.h.ế.t đối với cô mà chẳng đáng một xu. Mặt là sống, mặt trái là chết. Không gì kỳ lạ cả, cũng gì đáng để ý đến, cô thấy quá nhiều cái c.h.ế.t nên khó để khơi dậy sư lưu luyến trong lòng cô nhưng cái ôm chặt của cho Đường Yên cảm thấy ấm áp, cảm thấy lưu luyến.
Từ khi sống trong thể của Đường Yên thì cô vẫn luôn dùng thái độ lạnh nhạt đối với sự sống chết, ngay cả đối với bác sĩ Đường thì phần trách nhiệm vẫn nhiều hơn, là trách nhiệm và hổ thẹn đối với Đường Yên kiếp chứ tình từ sâu trong đáy lòng, khi thức tỉnh dị năng thì tình cảm của cô càng thêm lạnh lẽo, chỉ sự tin tưởng cho cô sống sót, sống sót. Cô vốn định khi tay giải quyết Lưu Thấm Nhã, sắp xếp Bác sĩ Đường thì sẽ lang thang ở tận thế một , tận hưởng cảm giác độc lai độc vãng ( một ).
Đời ngoại trừ ông già nhận nuôi cô thì cô cũng quá lo lắng cho khác và càng lo lắng cho một là như thế nào nhưng ở thế giới cô gặp Việt Kỳ, rõ rang đàn ông lạnh lùng tự phụ, đối xử với khác cũng lạnh như băng cảm tình nhưng đối với cô thì thể hiện tình cảm một cách trực tiếp thẳng thắn nhất.
" cô ..." Đường Yên nhịn bí mật mà cô che giấu sâu nhất đáy lòng đó cô đưa tay nhẹ nhàng đẩy Việt Kỳ , lạnh lùng : "Đường Yên mà c.h.ế.t ở căn cứ nhỏ , là Đường Yên, chỉ là Đường Yên mà thôi!"
Sau khi những lời thì tinh thần lập tức thả lỏng đó đột nhiên cô cảm thấy bộ thể đau đớn giống như xé rách, đặc biệt là ở đan điền giống như mấy nguồn sức mạnh giằng xé khiến cho sức lực của cô tiêu tan. Đường Yên cúi ôm bụng, thở dốc kịch liệt. Hãy đến diễn đàn để truyện nhanh nhất và ủng hộ editor. Đau quá, chỗ đan điền giống như máy trộn bê tông nghiền nát, đau đến mức giống như lục phủ ngũ tạng đều dời vị trí hơn nữa cảm giác nóng rát ở cổ tay ngừng đánh úp , trong kinh mạch cũng sôi trào thở của lôi điện.
"A..." Đau tận xương tủy, cho dù sức chịu đựng của Đường Yên hơn nhưng lúc cũng nhịn mà phát tiếng kêu đau. Cô cắn chặt hàm răng đến mức rách môi chảy m.á.u công thêm cả vết m.á.u kịp lau hồi nãy khiến cho cảm thấy một cách thảm thương!(bó tay)
Nhận Đường Yên gì đó đúng nên Việt Kỳ lui về phía vài bước, khi thấy Đường Yên cúi , sắc mặt trắng bệch một chút máu, đôi môi hồng nhuận trở nên xám xịt, mồ hôi hột lớn như hạt đậu che kín bộ gò má, cánh tay vốn lưỡi d.a.o nước Lưu Thấm Nhã cắt qua vốn ngừng chảy m.á.u thì bây giờ rỉ m.á.u tươi, tiếng thở dốc như như cho trái tim Việt Kỳ như thắt .
"Yên Nhi, em ?" Sau khi thấy Đường Yên ôm bụng cúi thì nhất thời cả Việt Kỳ run rẩy, ôm lấy Đường Yên, nhanh tay nhanh chân cởi quần áo Đường Yên , Đường Yên lưỡi d.a.o nước của Lưu Thấm Nhã gây tổn thương nhẹ, da thịt trắng nõn dính đầy m.á.u tưới, cả giống như đang ngâm trong hồ máu, mà ghê . Tay của Việt Kỳ cứng ngắt, ôm thật chặt lấy vai Đường Yên.
Đột nhiên Đường Yên lấy tinh thần, bắt lấy tay Việt Kỳ, cắn răng : " , còn c.h.ế.t , tiên hãy mang rời khỏi nơi tiếp." Không cần nhiều, nhất định là trong lúc vô tình cô hấp thu huyết châu của Lưu Thấm Nhã gây hỏng chuyện . Huyết châu là thứ mà Lưu Thấm Nhã lấy trong bình sứ trắng ở cấm địa Miêu Trại, khó trách cơ thể cô luôn luôn kêu gào hấp thu Lưu Thấm Nhã, hóa vấn đề là ở huyết châu cô .
"Mau mang rơi khỏi nơi , trở về trung tâm nghiên cứu sinh hóa." Cô ông đang ở một tầng hầm ngầm trung tâm nghiên cứu sinh hóa. Hiện tại chỗ đó là chỗ an nhất, dù thế nào cô cũng nghĩ tới Lưu Thấm Nhã nhẫn tâm tự chặt đứt một cánh tay để g.i.ế.c cô (tui kiểm tra khúc đánh phía mà thấy dụ chặt đứt cánh tay, xuống , thôi cứ chấp nhận ha). Cũng may là Việt Kỳ tới kịp lúc, tuy nhiên mấy tia sét của cô cũng là đồ bỏ , trong tinh thần lực thêm ảo thuật cũng đủ để Lưu Thấm Nhã ở chịu đủ tra tấn trong một thời gian dài. Chẳng qua khi cô hấp thu huyết châu thì dị năng chữa khỏi của Lưu Thấm Nhã còn thể dùng đây?
Thấy thể Đường Yên ngừng rỉ máu, Việt Kỳ lập tức xuống ôm Đường Yên lên nhưng Đường Yên giãy giụa, : "Không cần, thể tự , bên ông cần giúp đỡ, giúp ." Chuyện gian nếu đắc dĩ thì tuyệt đối thể để lộ , bản chất con tham lam, cô thể chắc chắn khi để lộ gian ngoài thì Việt Kỳ tay với cô , cô đánh cuộc cũng dám đánh cuộc chuyện .
Nhất thời vẻ mặt Việt Kỳ cực kì lạnh lùng, tối tăm chằm chằm Đường Yên.
Đường Yên trầm giọng : " hy vọng ông xảy chuyện gì, hãy giúp !" Vừa cô cố gắng dậy, ánh mắt bình tĩnh Việt Kỳ. Dị năng trong cơ thể như đang xé rách cô, Đường Yên lo lắng một giây sẽ chịu đựng nữa mà bất tỉnh nên cô cắn thật mạnh lưỡi , mãi cho đến khi trong miệng vị ngai ngái vị mới nhả , nhờ m.á.u tươi kích thích nên cô tỉnh táo vài phần.
Đôi mắt sắc lạnh của Việt Kỳ lướt qua Đường Yên, đó xoay chạy như bay về phía . Sau khi Việt Kỳ rời thì cảnh vật mắt dần dần mơ hồ, đau, thể cô đau, bụng thật giống như lửa thiêu cháy, cảm giác nóng bừng khiến cô cảm thấy cả đều bất tỉnh theo nhưng cô thể ngất , cô kiên trì.
Đường Yên qua một vòng cảnh tưởng hoang tàn xung quanh, khi nhận định rõ vị trí của trung tâm nghiên cứu sinh hóa thì cô đẩy dị năng lên đến cực hạn, dùng tốc độ nhanh nhất thẳng về phía đó. Bọn cô phá hỏng kế hoạch dụ Ba Hành Giả căn cứ của Trương Tùng nên nếu chỉ dựa nhà họ Lưu dùng sáo dọc để khống chế Ba Hành Giả và Liệp Thực Giả thì uy h.i.ế.p đối với căn cứ lớn, tuy nhiên Đường Yên vẫn lo lắng cho mấy bác sĩ Đường. Hơn nữa nếu cô định trốn gian thì nhất định lừa Việt Kỳ chỗ khác.
Đường Yên nhanh chóng chạy qua những con đường uốn lượn, cũng may là nơi chỉ cách trung tâm nghiên cứu sinh hóa hai ngã tư đường, nếu Đường Yên cũng thể kiên trì đến trung tâm nghiên cứu sinh hóa nữa. Bởi vì căn cứ xảy chuyện nên lúc trung tâm nghiên cứu sinh hóa cực kì yên tĩnh, Tay run run Đường Yên chống lên vách tượng, từng bước trong trung tâm nghiên cứu đó lảo đảo đến tầng hầm ngầm cùng. Khi thang máy dừng thì cả Đường Yên m.á.u tươi nhuộm thành máu, dọc theo đường cũng đầy vết m.á.u loang lổ.
Cô nhập mật mã tiến tầng hầm ngầm của bác sĩ Đường đó dùng tinh thần lực đưa thể tiến gian. Cô mê mang gian xảy đổi cực lớn, mặt hiện lên kinh ngạc nghi ngờ nhưng vẫn trong hồ, để cả chìm xuống làn nước. Ở nơi Đường Yên thấy thì cả gian đang ngừng rung động, hồ nước hình hồ lô dần dần biến dạng, mặt hồ gợn sóng, hồ nước vốn trong suốt thấy đáy khi thì trở nên sâu hơn, khi thì cạn , lên lên xuống xuống nhiều cuối cùng hồ nước trở thành hình bán nguyệt. Bên trong hồ nước hình bán nguyệt một đóa sen m.á.u cực lớn đang nở rộ mà giờ phút Đường Yên đang ngủ say ở phía đó, hoa sen m.á.u ở ngay giữa hồ, cánh hoa quấn quanh Đường Yên.