NHẬT KÝ THĂNG CẤP CỦA CÔ NỮ PHỤ ĐƯỜNG YÊN - Chương 72
Cập nhật lúc: 2024-11-06 02:57:27
Lượt xem: 65
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau khi căn cứ bắt đầu xây dựng Đường Yên nhận yêu cầu xin giúp đỡ của giáo sư Phí phụ trách khí tượng, ông căn cứ phái đến trung tâm khí tượng ở huyện Ninh Viễn để thu thập một dụng cụ khí tượng mới nhất ở nơi . Những thứ ích trong việc dự đoán sư đổi của thời tiết , gần đây khí hậu dần dần trở nên kì lạ cho thể đề cao cảnh giác .
Khi đến huyện Ninh Viễn, còn kịp thở thì tận mắt thấy đán tang thi đang cắn xé một sống ở ngay mắt, trong khoảnh khắc cơ thể đó xe thì đàn tang thi gào lên đói khát, m.á.u tươi nhuộm đỏ cả đất khiến những sức thừa nhận yếu mặt , ói mật xanh mật vàng.
Sắc mắt Hạ Bác đổi, khi thấy khuôn mặt Đường Yên vẫn đổi sắc thì trong mắt hiện lên kinh ngạc, hỏi: "Cô cảm thấy buồn nồn ?" Bên tai vẫn còn quanh quẩn tiếng kêu thảm thiết của nọ, mặc dù rèn luyện kinh nghiệm ở tận thế lâu như nhưng khi thấy cảnh tượng thì Hạ Bác vẫn run rẩy như vì cách nào thừa nhận cảnh tượng m.á.u tanh .
Đường Yên trả lời mà chỉ lạnh lùng Hạ Bác đó bình tĩnh chằm chằm cảnh tượng đáng sợ phía , Việt Kỳ ở bên cạnh Đường Yên, cho dù vẻ mặt Đường Yên đổi nhưng vẫn nhạy bén nhận giờ phút tâm tình Đường Yên trở nên tệ. Ánh mắt Việt Kỳ lạnh lẽo quét liếc Hạ Bác một cái, việc gì mà cứ hỏi chuyện gì!
Sau khi thấy Việt Kỳ trừng Hạ Bác thì chẳng tại tâm tình của Đường Yên đột nhiên trở nên hơn. Cho dù đang ở tận thế thì cô chỉ một , cảm giác khác đặt ở trong lòng cảm thật sự . Huyện Ninh Viễn cách căn cứ Thanh Long hai ngày đường, ở nơi một dụng cụ khí tượng, đó cũn chính là mục tiêu của bọn họ , thời tiết càng ngày càng kì lạ cho thể lo lắng tới chuyện tháng sáu tuyết rơi.
Nơi Thanh Hải nên thực lực của tang thi, thú biến dị quá mạnh mẽ nên bọn họ cũng vội vã tay.
Lúc bọn họ tới huyện Ninh Viễn thì thấy nọ rơi đàn tang thi nên kịp tay giúp đỡ.
Miêu Trạch cau mày đang đàn tang thi cắn xé, : "Mọi cảm thấy kỳ quái ? Người đang yên đang lành nhưng vì tự chạy đàn tang thi?"
Khi Miêu Trạch lời thì đều cảm thấy kỳ quái. Từ góc của bọn họ thì nọ giống như là bệnh thần kinh, tự chạy trong đàn tang thi... Không đợi đám Đường Yên lên tiếng thì phía động tĩnh. Bởi vì nọ hy sinh vì nghĩa nên tang thi ở xung quanh đều dẫn qua đó, tiếp theo ở một căn phòng nhỏ gần đó mấy bóng dáng nhẹ nhàng , ba nam hai nữ, năm đó đều liều mạng chạy tới một chiếc xe ô tô nhỏ.
"Gào gào..."
Rất nhanh đàn tang thi ngửi thấy mùi m.á.u thịt nên lập tức phát tiếng gào thét, cầm đầu đàn tang thi là một con Ba Hành Giả, trong đó còn ba con Thiểm Thực Giả còn những con tang thi khác đều là tang thi bình thường, tuy nhiên càng theo thời gian thì tốc độ của tang thi bình thường cũng nhanh hơn, còn cứng ngắc, khó di chuyển như lúc đầu nữa.
Sau khi đàn ông dẫn đầu thấy đàn tang thi tới gần thì sắc mặt trở nên dữ tợn, đó lập tức đẩy phụ nữ đang ở phía ngoài quát lên: "Lý Lượng, con nó nhanh lên cho , đàn tang thi đó sắp đuổi tới nơi ."
Cố Diệp Phi
"Xe dầu nên khó khởi động." Một thanh niên gầy ốm trong xe bày gương mặt thảm thiết .
"Niếp Đang, là đồ trứng thối, chẳng lẽ đang đẩy Tiếu Tiếu ngoài ? Tiếu Tiếu, chứ?" Lưu Quần ở bên cạnh vội vàng đỡ Ngô Tiếu Tiếu Niếp Đang đẩy ngoài dậy đó nổi giận đùng đùng rống lên với Niếp Đang. Lúc khi bọn họ dẩy Dịch Tiết ngoài để dụ tang thi thì cô dám gì nhưng bây giờ dựa theo tình hình thì chắc hẳn Niếp Đang hy sinh cô và Tiếu Tiếu. Trước tại cô phát hiện Niếp Đang ác độc như ?
"Tiểu Quần, chỉ nóng nảy thôi mà. Mình chỉ nhất thời lỡ tay chứ cố ý." Niếp Đang ôm chầm lấy Lưu Quần, nhỏ giọng an ủi nhưng đó nháy mắt với Hoắc Tuấn gần cửa xe ý bảo Hoắc Tuấn tay với Ngô Tiếu Tiếu, đàn tang thi sắp tới đây mà thì c.h.ế.t ở chỗ . Lúc nếu do Ngô Tiếu Tiếu đề nghị đến huyện Ninh Viễn ngắm cảnh đêm chó má gì đó thì bọn họ chạy tới chỗ chim thèm bay qua ?
Lưu Quần là bạn gái của nên tất nhiên là đẩy cô ngoài nhưng Ngô Tiếu Tiếu thì cũng chẳng quen với vì chẳng gì bận tâm cả. Hoắc Tuấn và Niếp Đang lớn lên bên từ nhỏ nên hiển nhiên là Hoắc Tuấn hiểu chút tâm tư của Niếp Đang, mặc dù chút luyến tiếc Ngô Tiếu Tiếu giai nhân thanh tú nhưng cánh cửa sinh tử thì suy nghĩ nhiều như nữa, bảo Lý Lượng khởi động xe, còn thì ngăn giữa Ngô Tiếu Tiếu và Lưu Quần, chờ khi Lý Lượng khởi động xe xong thì sẽ đẩy Ngô Tiếu Tiếu ngăn cản đàn tang thi đang chen chúc tới còn bọn thì thừa dịp đó chạy trốn.
"Mình ." Ngô Tiếu Tiếu lắc đầu, cô giống như cảm nhận suy nghĩ xa của Niếp Đang và Hoắc Tuấn nên đưa tay nắm chặt lấy tay Lưu Quần nhưng Hoắc Tuấn ngăn cản khiến Ngô Tiếu Tiếu quýnh lên, ánh mắt cũng trở nên đỏ hồng. Vừa hình ảnh Dịch Tiết bọn Niếp Đang trói ném bên ngoài vẫn còn rành rành mắt, tiếng thét thê thảm chói tai của Dịch Tiết vẫn còn vang vọng ở bên tai cô, cô chết.
Ngô Tiếu Tiếu mím chặt môi, gạt Hoắc Tuấn để xích sát gần Lưu Quần. Lưu Quần và bọn Niếp Đang là bạn từ nhỏ, cùng lớn lên ở đại viện quân khu, bối cảnh nhỏ. Lúc tận thế tiến đến thì bọn họ đang du lịch ở bên ngoài, vì bối cảnh nên bọn họ thuê hai mươi mấy quân nhân ở một căn cứ để bảo vệ nhưng ngờ tang thi tiến hóa nhanh như khiến những đó đều lây bệnh độc tang thi. Bọn họ trốn đông trốn tây, cố gắng chịu đựng qua hai tháng chờ nhà tới đón bọn họ trở về nhưng ngờ tới hôm nay tất cả đồ ăn đều hết mà vẫn tới đón bọn họ nên mới chuyện .
"Lý Lượng, vẫn ?" Lưu Quần hỏi.
Hoắc Tuấn thấy Lưu Quần xoay thì ánh mắt trở nên lạnh lùng, gật đầu với Niếp Đang đó vươn tay đẩy Ngô Tiếu Tiếu ngoài. So với bối cảnh của Lưu Quần thì một phú nhị đại (đời thứ hai của nhà giàu) như Ngô Tiếu Tiếu hiển nhiên đáng để Niếp Đang và Hoắc Tuấn để mắt. Chỉ cần dẫn Lưu Quần trở về căn cứ thì sẽ cần lo lắng chuyện gì nữa, ai mà Lưu Quần một ba nắm quyền. Ở tận thế cho dù nhiều tiền đến mấy thì cũng dùng, bằng quân nhân thực quyền.
"Được , lên xe ." Lý Lượng đạp ga thật mạnh, rốt cục cũng khởi động lên đó ngẩng đầu bảo bọn Niếp Đang lên xe, lúc đàn tang thi cũng đuổi đến nơi
"Tiểu Quần, thôi!" Niếp Đang kéo qua Lưu Quần qua đẩy Lưu Quần trong xe còn Hoắc Tuấn đang ở bên cửa ghế lái phụ thì đưa tay đẩy thật mạnh Ngô Tiếu Tiếu về phía đàn tang thi đó đóng cửa xe, động tác cực kì liền mạch lưu loát.
Đến lúc Lưu Quần lấy tinh thần thì Ngô Tiếu Tiếu ngã đất, phía là đàn tang thi đang chạy như bay đến. Hai mắt Lưu Quần mở to, tức giận trừng mắt với Hoắc Tuấn, cô quát lên: "Hoắc Tuấn, đang cái gì ? Lý Lượng, mau dừng xe , Tiếu Tiếu vẫn lên xe."
Niếp Đang ôm cổ Lưu Quần, trầm giọng : "Tiểu Quần, lo lắng cho Tiếu Tiếu nhưng cũng đặc điểm của loại xe đấy, nếu ai giữ chân đàn tang thi thì chúng đừng mong trốn thoát."
"... … cũng thể hy sinh Tiếu Tiếu !" Lưu Quần kinh ngạc, nghẹn ngào đau khổ . Cô thể phản bác lời của Niếp Đang , cô còn trẻ, cô c.h.ế.t nhưng Tiếu Tiếu là bạn nhiều năm của cô nhưng cô trơ mắt Hoắc Tuấn đẩy cô mà thể gì .
"Vậy thì hy sinh ai?" Cổ họng Hoắc Tuấn khàn khàn, nước mắt cũng chảy . Bọn họ đều mới bước cánh cửa trường đại học, nếu do Ngô Tiếu Tiếu đề nghị ngoài chơi thì bọn họ sẽ lâm loại tuyệt cảnh như thế , hai mươi mấy năm qua, bọn họ vẫn luôn trong nhà bảo vệ nên khi tận mắt thấy thế giới ăn thịt thì tất cả đều mờ mịt hoang mang... Sợ hãi !
Trong xe ai lên tiếng cả, ai thể trả lời vấn đề .
"Dừng xe , xuống xe..." Lưu Quần lạnh lùng , cô thể tham sống sợ c.h.ế.t . Lưu Quần rút con d.a.o ngắn ở bên hông , để ở thái dương của Niếp Đang về phía Lý Lượng đang lái xe: “Mình dừng xe , xuống xe."
"Tiểu Quần, đừng loạn nữa! Cho dù tất cả chúng đều xuống thì cũng thể gì ." Niếp Đang vội la lên.
"Lạch cạch.... " Sau khi rẽ gấp thì Lý Lượng dừng xe , cầm một cây gậy gỗ : “Mình cùng với ."
"Bọn khốn kiếp !" Miêu Trạch giận dữ từ lầu nhảy xuống tới, phủ dị năng , tay cầm vũ khí b.ắ.n càng quét. Những khác cũng lập tức chạy theo , Đường Yên thì hờ hững, cảnh tận thế cũng ít, vì cứu mạng nên bản của mỗi sẽ khuếch đại lên vô hạn. Đây là đầu tiên và chắc chắn cũng sẽ là cuối cùng...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nhat-ky-thang-cap-cua-co-nu-phu-duong-yen/chuong-72.html.]
Lúc Đường Yên dùng thuấn di, rút kiếm , phủ dị năng lên đó c.h.é.m cặp vuốt sắc bén đang vươn về phía Ngô Tiếu Tiếu của Ba Hành Giả c.h.é.m thành hai khúc, lạnh lùng : "Ở tận thế mà kiên cường, cứ tiếp tục bày vẻ yếu đuối là cho ai ?"
Sau khi dứt lời thì Đường Yên đầu , thèm đến sắc mặt trắng bệch của Ngô Tiếu Tiếu nữa. Cô khinh thường việc đồng tình với kẻ yếu, thế giới thuộc về kẻ mạnh, kẻ yếu nhất định sẽ đào thải. Nếu đào thải thì nỗ lực trở nên mạnh mẽ, mạnh mẽ đến mức đủ để nắm giữ vận mệnh của !
"Cám ơn..." Ngô Tiếu Tiếu nức nở , giọt nước mắt lớn như hạt đậu từ từ lăn xuống, cảm giác tử vong gần trong gang tấc thật đáng sợ...
"Tiếu Tiếu, Tiếu Tiếu... Cậu chứ?" Lưu Quần cầm súng, chạy nhanh tới chỗNgô Tiếu Tiếu, Lý Lượng theo phía , Niếp Đang và Hoắc Tuấn cũng đây.
Ngô Tiếu Tiếu lau nước mắt, ngẩng đầu Lưu Quần đang vội chạy tới, khuôn mặt ngơ ngác: “Tiểu Quần, ... ?" Không thể tin là mấy Lưu Quần trỏe về, vì vết xe đổ của Dịch Tiết nên khoảnh khắc Hoắc Tuấn đẩy cô hiểu tình cảnh của bản .
"Tớ lo lắng cho ." Lưu Quần đỡ Ngô Tiếu Tiếu dậy, bàn tay nắm chặt con d.a.o ngắn, khiếp sợ Đường Yên đang múa kiếm ở trong đàn tang thi. Trong đáy mắt của Lưu Quần hiện lên vẻ hâm mộ, nếu cô cũng thể lợi hại như thì nhất định sẽ vứt bỏ bạn bè của .
"Ồ, trở ?" Miêu Trạch ngạc nhiên Lưu Quần đang đỡ Ngô Tiếu Tiếu dậy, tối tăm trong mắt giảm ít. Lúc khi còn ở Miêu Trại, vì cho bọn họ thời gian chạy trốn nên ông và những già khác xung phong ở , chẳng qua ngờ cuối cùng gián tiếp giúp cho mấy tên Miêu An Bang, Miêu Bác Văn khốn kiếp đó.
"Ở tận thế luôn luôn những thứ đáng để lưu luyện." Đường Yên nhàn nhạt một câu: “Đừng chậm chạp nữa, đài khí tượng ở chỗ nào?"
Đường Yên xoay hỏi Hạ Bác, Hạ Bác quen thuộc vùng hơn cô vì vùng do Hạ Bác phụ trách dọn dẹp nên tất nhiên việc tìm kiếm đài khí tượng cũng giao cho .
Khi thấy Đường Yên tìm đài khí tượng thì Ngô Tiếu Tiếu lau nước mắt mặt đó : " đài khí tượng ở . Bà ngoại là huyện Ninh Viễn, tới huyện Ninh Viễn nhiều nên quen thuộc đường ở huyện Ninh Viễn, để dẫn ." Vừa chứng kiến thủ của đám Đường Yên nên mấy Ngô Tiếu Tiếu đều hiểu chỉ cần theo Đường Yên thì nhất định thể sống sót.
" , bà ngoại Tiếu Tiếu là huyện Ninh Viễn. Tiếu Tiếu quen thuộc huyện Ninh Viễn, hãy để dẫn đường cho ." Niếp Đang nhanh chóng phụ họa , bây giờ chỉ hận thể dán lên mấy Đường Yên. Miêu Trạch khinh thường liếc Niếp Đang, nhất cử nhất động của Niếp Đang đều tránh ánh mắt của bọn họ.
Lưu Quần cắn môi, liếc Việt Kỳ đó đến chỗ Việt Kỳ, : " là con gái của Lưu Kiến Huy, nhận , thể dẫn về quân khu trung tâm ?" Việt Kỳ ở quân khu trung tâm là một sự tồn tại thần bí, vì Lưu Quần từng cùng Lưu Kiến Huy tới tham gia một bữa tiệc tổ chức ở nhà họ Việt nên mới gặp Việt Kỳ một . Lúc Việt Kỳ tuấn tú xuất chúng lạnh lùng kiệm lời khiến Lưu Quần lưu ấn tượng sâu, đó cô quấn quýt lấy ba là Lưu Kiến Huy hỏi nhiều nhưng vì từ tới nay nhà họ Việt ít khi xuất hiện mặt nên về Lưu Quần cũng cơ hội gặp Việt Kỳ nữa.
"Con gái của Lưu Kiến Huy, cô là nhà họ Lưu?" Việt Kỳ nhíu mày, nghi hoặc đánh giá Lưu Quần đó lạnh lùng : "Cô ở quân khu trung tâm mà tới đây cái gì?"
" rời nhà hơn hai tháng ..." Hai mắt Lưu Quần ửng đỏ, lúc ba đồng ý cho cô ngoài chơi, lúc cô còn ầm ỹ với ba một trận đó lén chạy ngoài. Mấy Niếp Đang cũng lén trốn khỏi nhà giống cô còn hai mươi mấy quân nhân là về bọn họ thuê ở một căn cứ nhỏ. Suốt dọc đường bọn họ đều chịu cảnh màn trời chiếu đất, một ai giấc ngủ yên cả...
"Nhà họ Lưu phái tới tìm cô ?" Hạ Bác đánh giá đám Lưu Quần vài đó nhịn lên tiếng hỏi. Đã ở bên cạnh Hạ Chu Tuất nhiều năm nên Hạ Bác cung chút ít về chuyện của quân khu trung tâm. Nếu Lưu Quần thật sự xuất từ quân khu trung tâm thì chắc chắn phận thấp nhưng vì cô rời khỏi quân khu trung tâm hơn hai tháng mà bên vẫn phái đến tìm bọn họ?
"Không rõ ràng lắm." Lưu Quần lắc đầu, cô cũng rõ ràng lắm. Quả thật suốt dọc đoạn đường bọn họ hề gặp của quân khu trung tâm tuy nhiên cũng khả năng là bọn họ bỏ lỡ . Trong thời gian bọn họ vẫn luôn trốn đông trốn tây, dám lộ mặt ngoài.
"Đừng rề rà nữa, cô dẫn đường tới đài khí tượng khí." Đường Yên phá vỡ cuộc trò chuyện đó bảo Ngô Tiếu Tiếu dẫn đường, Giang Ly trở lái xe. Chu Nhã thì còn ở bên ngược tang thi, Chu Nhã mới tỉnh tối hôm qua, khi tỉnh Chu Nhã thức tỉnh một loại dị năng giống hệ sức mạnh nhưng chút khác . Lúc Chu Nhã đang vung một cây gậy sắt, xông xáo ở trong đàn tang thi, thèm để ý đến mùi tang tưởi và vết m.á.u đỏ thẩm tang thi.
Từ khi thấy Chu Nhã tay thì đám Giang Ly chỉ ước gì hề quen phụ nữ . Rõ ràng cô là phụ nữ nhưng lúc tay còn so tàn nhẫn hơn đàn ông nhiều , lúc Chu Nhã đang m.á.u tươi phun đầy mặt đất đó nở nụ cực kì biến thái cho nhịn phát run.
"Người phụ nữ ..." Hoắc Tuấn chỉ Chu Nhã đang chiến đấu với đàn tang thi, sắc mặt tái xám đó xổm xuống nôn mửa...
"Ói , ói ... Lâu dần sẽ quen thôi!" Miêu Trạch tỏ vẻ liên quan đến , nhớ ngày lúc thấy Chu Nhã tay ở căn cứ thì cũng nhịn ói vài . Cậu ở tận thế lâu như , cảnh tượng m.á.u me nào cũng thấy qua nhưng khi thấy Chu Nhã thì sững sờ, thể phụ nữ mạnh mẽ... Dáng vẻ lúc của cô khác với Chu Nhã ở công ty điện tử , quả thật là một trời một vực, giống như hai thái cực .
Đường Yên liếc Miêu Trạch đang vui sướng khi gặp họa, khóe miệng cong lên thành một nụ mỉm. Miêu Trạch thấy thì dọa sợ tới mức nhẹ, vội vàng xoay khoát vai Hạ Bác, vẻ là một bạn …
Có Ngô Tiếu Tiếu dẫn đường nên bọn họ tiết kiệm ít thời gian. Nửa giờ đám Đường Yên ở phía đài khí tượng. Đài khí tượng tổng cộng hai mươi lăm tầng lầu, đám Đường Yên đều là ngoài nghề nên cứ thừ ở đài khí tượng, trong thời gian ngắn thật sự nên bắt tay như thế nào
"Khụ khụ... Chị Yên, giáo sư Phí chúng nên mang cái nào về ?" Miêu Trạch nhịn lên tiếng hỏi, chắc là bảo bọn họ chuyển nguyên cả tòa nhà khí tượng về đấy chứ?
Thân hình Đường Yên cứng đờ, lúc cô nghĩ đám của giáo sư Phí đều là bình thường, mang theo thì ngại vướng víu nên cô dẫn theo nào cả. Hãy diễn đàn để truyện nhanh nhất và ủng hộ editor. Bây giờ đến nơi mới phát hiện đám bọn họ hiểu gì về đám dụng cụ khí tượng nên cô chỉ thể sang Việt Kỳ đang ở bên cạnh, ánh mắt mang theo mong đợi.
Khuôn mặt Việt Kỳ vẫn lạnh lùng như cũ nhưng khóe miệng cứng đờ. Anh lắc đầu, cũng gì về phương diện cả.
Trong thời gian ngắn, đều im lặng gì cả mà chỉ ở đài khí tượng, chằm chằm tòa nhà hai mươi lăm tầng . Lúc đàn tang thi ở xung quanh kéo đến, bọn nó gào thét há cái miệng đầy máu… khéo để cho phát tiết tức giận từ
Ngô Tiếu Tiếu chút khó hiểu, sang đám Đường Yên đang do dự: “Sao , vì lên, nhớ tận thế lâu trung tâm khí tượng ở huyện Ninh Viễn vận chuyển đến đây một dụng cụ khí tượng mới nhất, hiện giờ đang đặt ở trong đài khí tượng ."
"Cô gì về những dụng cụ khí tượng ?" Đường Yên hỏi.
"Biết." Ngô Tiếu Tiếu gật đầu, là ảo giác của mà cô luôn cảm thấy khi gật đầu thì độ ấm chung quanh nhanh chóng tăng lên ít.
Lưu Quần ở bên cạnh : "Tiếu Tiếu học về quan sát khí tượng nên vấn đề cô hỏi xem như là đúng ."
"Miêu Trạch, em bảo vệ cho cô , chúng bắt đầu dọn dẹp đài khí tượng." Đường Yên nhẹ nhàng thở , gật đầu Hạ Bác đó tinh thần lập tức trở nên phấn chấn tiến cửa chính đài khí tượng.