NHẬT KÝ THĂNG CẤP CỦA CÔ NỮ PHỤ ĐƯỜNG YÊN - Chương 94
Cập nhật lúc: 2024-11-06 03:16:14
Lượt xem: 57
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sắc mặt Đường Yên lạnh lùng, lông mày nhíu căn cứ quân sự đất, để Lưu Thấm Nhã chạy thoát... Trên Lưu Thấm Nhã quá nhiều bí ẩn! Đường Yên nhớ ánh mắt đầy tàn khốc của Lưu Thấm Nhã, mặt khỏi hiện lên tức giận.
Mọi thấy mặt Đường Yên hiện lên sát khí nên trong thời gian ngắn dám tiến lên hỏi thăm.
Sau khi im lặng một lúc lâu thì Đường Yên ngẩng đầu lên về phía An Lộ: “Đám Hình Liệt Phong ?" Đường Yên nhiều, mở miệng hỏi tung tích của đám Hình Liệt Phong đó Hạ Bác đang ở bên cạnh, đám Hạ Bác nhiều vết thương nhất, bọn họ mệt mỏi dựa vách tường, tinh hạch và huyết hạch mang theo đều sử dụng hết mà tinh hạch và huyết hạch lấy từ tang thi và thú biến dị ở nhà xưởng công nghiệp quân sự Mậu Danh bởi vì lây nhiễm năng lượng ám hệ nên thể dùng vì bọn họ chỉ thể dựa khả năng tự hồi phục của bản thận, như thể nghi ngờ là cực kì động.
"Lạc ." An Lộ trả lời, chỗ sâu trong mắt chợt hiện lên ánh sáng kì lạ biến mất, xem nhớ chuyện gì đó.
Từ tới nay Hình Liệt Phong đều là kiểu việc giọt nước lọt, thể lạc khỏi bọn họ ? Tuy nhiên Hình Liệt Phong thì cũng liên quan đến bọn họ, mấu chốt là bây giờ Việt Kỳ đang ở ? An Lộ lạnh lùng bốn phía, xung quanh ít xác sâu, khi sâu g.i.ế.c thì biển sâu tấn công một cách hỗn loạn nên tạo nhiều uy h.i.ế.p đối với bọn họ.
Hai xong thì thấy đám Hình Liệt Phong tới.
Khuôn mặt của Hình Liệt Phong , diện mạo tuấn hơn nữa bình thường luôn dùng tác phong nhanh nhẹn, thiện ngụy trang, khí chất nhu hòa nên dễ dàng cho khác tin phục. Người thường lúc phụ nữ tự tin là lúc cô xinh nhất, điều cũng áp dụng đúng đàn ông. Gia thế, bối cảnh của Hình Liệt Phong đều hùng hậu, bộ dạng xuất chúng nên dễ dàng hấp dẫn ánh mắt của khác, mặc dù chút chật vật, má còn dính nhiều vết m.á.u nhưng mà nụ tự tin của cho cảm giác như tắm gió xuân. Liễu Như Nhị và An Du thấy thì bất giác hổ đỏ mặt, tim đập bịch bịch vì dáng vẻ nho nhã nhưng lộ sự hấp dẫn quyến rũ cực hạn của .
"Không thể tưởng giải quyết nhanh như , chuyện lời cám ơn với ." Ánh mắt Hình Liệt Phong lướt qua đám Diệp Quân, An Lộ cuối cùng ở mặt Đường Yên, trong đầu khỏi nhớ tới cảm giác rung động Đường Yên mang cho lúc ở công ty điện tử, mỗi gặp cô đều khiến kinh ngạc , khó thể bỏ qua.
Vì bận lo lắng cho Việt Kỳ nên đám Diệp Quân, An Lộ quan tâm đến Hình Liệt Phong, chỉ lo tiêu diệt tang thi xung quanh và cẩn thận tìm kiếm tung tích của Việt Kỳ, kho quân nhu ở ngay mặt nhưng xung quanh bóng dáng của Việt Kỳ, điều cho bọn họ chút bất an. Đám Hạ Bác tranh thủ thời gian để khôi phục thể lực, ở một bên nhắm mắt nghỉ ngơi. Đường Yên lấy ít thuốc bổ huyết từ trong ba lô ném cho Hạ Bác, nhân tiện cho mỗi mấy viên tinh hạch và huyết hạch, đám Hạ Bác còn đến cấp sáu nên nhu cầu về năng lượng nhiều bằng Đường Yên nên chừng đó tinh hạch và huyết hạch cũng đủ cho bọn họ khôi phục dị năng và chữa vết thươn .
Thái độ xa cách của đám Đường Yên khiến Hình Liệt Phong cực kì vui nhưng nhanh chóng cúi đầu che giấu ánh mắt của đó nhanh chóng ngẩng đầu lên Đường Yên. Tuy nhiên Đường Yên gì cả nhưng vẻ là cô , đúng là cô chút thưởng thức Hình Liệt Phong tuy nhiên việc cũng đại biểu cho cô đồng ý việc Hình Liệt Phong tiếp cận . Trong tác phẩm Hình Liệt Phong thể ở ví trí cao nhất nên rốt cuộc nhân phẩm của như thế nào thì cô thể phán xét nhưng ít tính toán tỉ mỉ thì tuyệt đối thiếu. Nhất tướng công thành vạn cốt khô (một vị tướng khi phá thành thì chấp nhận đổi bằng mạng sống cả vạn binh lính của , đạt thứ thì cũng trả một cái giá tương xứng), trở thành vương giả thì nhất định hai tay nhuộm đầy m.á.u tươi.
Hình Liệt Phong ở bên cạnh Đường Yên, Đường Yên tay quyết đoán, tàn nhẫn, mỗi phát s.ú.n.g đều cực kì chính xác thì khỏi nhướn mày, khen ngơi: "Không thể tưởng kỹ thuật b.ắ.n s.ú.n.g của cô như , nghĩ cô am hiểu về vũ khí lạnh hơn, ví dụ như kiếm."
Đường Yên nhàn nhạt gật đầu, cô ngạo mạn mà là cô Hình Liệt Phong định cái gì. Rõ ràng trong trận chiến tranh quyền ở căn cứ Thanh Long, song phương đều hận thể c.h.ế.t sống mà giờ phút Hình Liệt Phong thể tâm bình khí hòa chuyện với cô, nếu cô nhớ lầm thì lúc ở nhà xưởng công nghiệp quân sự Mậu Danh, Hình Liệt Phong từng dụ bọn họ tròng, đưa bọn họ chỗ chết.
Đám Diệp Quân Hình Liệt Phong lên bắt chuyện với Đường Yên, trong lòng nhất thời hiểu chỉ sợ Hình Liệt Phong đang nhắm Đường Yên. Hiển nhiên đám Hạ Bác cũng hiểu nên khóe miệng nhếch lên, khinh thường Hình Liệt Phong. Bọn họ thấy nhiều hổ nhưng từng thấy hổ như . Sắc mặt An Lộ đen thui, trong lòng mắng to, đại ca, nếu xuất hiện thì tên đê tiện, hổ sẽ rat ay với Đường Yên mất.
Đám mơ ước phụ nữ của đại ca, Hình Liệt Phong, mày chán sống đúng ?
Khi Hình Liệt Phong những lời thì trong đó cũng ẩn chứa một ít hy vọng đối với Đường Yên, tuy giống với những gì đám An Lộ đang suy nghĩ nhưng cũng mưu đồ khác với Đường Yên. Tuy rằng Hình Liệt Phong kiêu ngạo nhưng đầu óc của là bọc mủ. Tính tình Đường Yên lạnh lùng, cao ngạo, thể cưỡng cầu nên như để đề cao Đường Yên.
"Hình Liệt Phong, chúng quen." An Lộ thản nhiên , vì quen nên đừng tám chuyện ở đây, ở tới thì trở về chỗ đó , đừng ở chỗ chướng mắt. Đê kè phá hủy, hiện giờ tất cả bọn họ đều đang nhốt trong nhà xưởng công nghiệp quân sự Mậu Danh, ở nơi ngoại trừ tang thi ăn thịt thì còn u thực vật biến dị đang ẩn núp trong bóng tối, thậm chí còn cả biển sâu với lượng khổng lộ nên tất cả đều bận rộn, ai rãnh rỗi quan tâm mày .
An Lộ thẳng Hình Liệt Phong đổi sắc, mỉa hai tiếng đó xoay trở về đội của , trong khoảnh khắc xoay thì tinh thần lực của Hình Liệt Phong đ.â.m thẳng về phía An Lộ, An Lộ lập tức rên lên một tiếng chứng tỏ vết thương nhẹ, lui về hai bước mới thể vững , ngay đó khóe miệng trào m.á.u tươi, dáng vẻ chút chật vật, lúc bóng dáng Diệp Quân chợt lóe lên, vòng An Lộ tấn công Hình Liệt Phong.
"Muốn c.h.ế.t hả?" Diệp Quân dứt lời thì lập tức mấy lưỡi d.a.o gió bay thẳng về phía Hình Liệt Phong.
Hình Liệt Phong giơ tay ngăn cản công kính của Diệp Quân, khóe miệng cong lên thành nụ mỉa mai, trào phúng: “Diệp Quân, chỉ mày thì cản tao . Tao khuyên mày nhất hãy ở yên một chỗ, nếu tao chắc chắn lỡ tay đả thương ai đó đấy." Hình Liệt Phong xong thì dùng ánh mắt lạnh lẽo đảo qua những ở đây đó bình tĩnh chằm chằm Đường Yên: “Ở tấn thế thì lựa chọn đồng đội mạnh mới là quyết định sáng suốt nhất, cô đúng , Đường Yên?"
Đường Yên hiệu dừng một chút đó chậm chạp ngẩng đầu về phía Hình Liệt Phong, thản nhiên : "Đồng đội mạnh ư, chỉ dựa mày thì vẫn đủ tư cảnh!" Ngay đó dị năng lôi điện lập tức hóa thành một con rồng điện lao thẳng tới chỗ Hình Liệt Phong, phía nó chỉ còn tiếng xé gió, thế như chẻ tre.
“Mày..."
Nghe , sắc mặt Hình Liệt Phong lập tức đổi, hung ác nham hiểm chằm chằm Đường Yên, đôi mắt của sâu thẳm thấy đáy. Gò má lôi điện sượt qua để vết thương sâu hoắm.
Đường Yên nắm chặt kiếm, kiêu ngạo ở giữa đàn tang thi. Khuôn mặt bình thản như phong lan cô độc nở trong u cốc, phía lưng cô là đầy rẫy vết m.á.u đỏ thẫm ở trong sự tối tăm của căn cứ quân sự đất khỏi cho cảm thấy run sợ nhưng cũng kìm lòng đậu mà dụ dỗ.
"Tao là Lưu Thấm Nhã cũng sẽ như Lưu Thấm Nhã nên những mánh khóe dùng với tao , vì đừng lấy lòng tao." Đường Yên bình tĩnh . Cô thấy trong mắt Hình Liệt Phong hiện lên vẻ phức tạp nhưng cô dã tâm lớn như Lưu Thấm Nhã, cô chỉ một cuộc sống yên tĩnh, ở tận thế tìm một nơi yên sống qua ngày, quyền lợi đối với cô mà chỉ là vật ngoài mà thôi.
"Đồng đội mạnh ư, hừ..." Đột nhiên một giọng cực kì nặng nề vang lên từ trong góc phòng yên tĩnh. Trong phút chốc tất cả đều giật xoay qua. Khi giọng đó vang lên thì gian giống như đông cứng trong phút chốc, tang thi và thú biến dị xung quanh cũng đều ngừng .
Chỉ mấy chữ ngắn ngủn nhưng chứa đầy băng sương bao trùm cả gian khiến tay chân những ở đây thể động đậy , kinh sợ dần dần vách tường dần dần ăn mòn, sương mù dày đặc dần dần tràn từ vách tường giống như tới từ thế giới bên . Một làn khí lạnh như băng từ từ đục khoét cả bức tường, lớp bê tông cứng chắc bỗng dung hóa thành đậu hủ, dễ dàng khí lạnh biến thành bột phấn.
"Ai?" Hình Liệt Phong lui về phía vài chục bước, đề phòng vách tường dần dần biến mất, vách tường dày hơn mười cm hóa thành vụn băng với tốc độ mắt thường thể thấy đó tan trong khí.
"Đại ca?" An Lộ cau mày, liếc mắt hiệu với Đường Yên bảo Đường Yên cẩn thận lui về phía vài bước, tình huống của Việt Kỳ chút đúng, loại cảm giác giống như là năng lượng ám hệ trong cơ thể đang bộc phát. Lần nhiệm vụ của quân khu trung tâm đó, năng lượng ám hệ trong cơ thể Việt Kỳ đột nhiên bộc phát dữ dội, đó ngoại trừ mấy An Lộ còn sống sót thì tất cả những khác đều hóa thành tro tàn nên tới bây giờ nỗi sợ hãi lúc đó vẫn khắc sâu trong trí nhớ bọn họ, cảm giác giống như bóng đen của tử thần bao phủ, đó... Không đó, đất chỉ còn đống quần áo mà thôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nhat-ky-thang-cap-cua-co-nu-phu-duong-yen/chuong-94.html.]
Đường Yên cảm thấy cực kì kinh ngạc, chằm chằm bóng dáng bên vách tường. Bên vách tường là một thế giới đầy tuyết trắng, trong thế giới trắng toát đó chỉ một bóng , xung quanh đó là năng lượng ám hệ vô tận đang lượn lờ, năng lượng đó cực kì cuồng bạo, phá hủy tất cả sinh vật chung quanh. Hai màu trắng đen cực kì đối lập nhưng lúc hòa một cực kì mỹ cho một loại cảm giác vô cùng quỷ dị!
"Ực!" Mấy dị năng giả nhát gan khỏi nuốt nước miếng, hai chân run rẩy, nếu do uy thế quá mãnh liệt của nguồn năng lượng khiến bọn họ thể động đậy thì sợ rằng những chạy trốn từ lâu .
"Yên Nhi!" Đột nhiên một bóng đen xẹt qua, chỉ trong nháy mắt Việt Kỳ đang ở bức tường cách bọn họ trăm mét đến bên cạnh Đường Yên. Anh chần chờ vươn tay đặt lên eo Đường Yên, đầu gác ở vai cô Đường Yên.
"…” Tất cả đều hít một , quá nhanh! Bọn họ thấy Việt Kỳ di chuyển bằng cách nào, chỉ thấy một trận gió lạnh thổi qua đó Việt Kỳ tới mặt .
"Việt Kỳ, rốt cuộc là chuyện gì xảy ?" Hình Liệt Phong gắt gao chằm chằm Việt Kỳ, trong mắt hiện lên nghi vấn. Việt Kỳ mặt nguy hiểm giống như một con mãnh thú đang trói chặt nhưng khiến bọn họ cảm giá chỉ cần nhúc nhích thì một giây xương cốt cũng còn, nghĩ tất cả đều bất giác rung ! Từ tới nay Việt Kỳ ở quân khu trung tâm đều im lặng, ít rõ bối cảnh lai lịch của . Điều cho càng trở nên thần bí đồng thời khen nổi tiếng nhất trong thế hệ trẻ tuổi, nếu Hình Liệt Phong chút xíu ghen tị nào với Việt Kỳ thì tuyệt đối là gạt !
Tục ngữ tướng quân thì là lính , lời nếu dùng cho Hình Liệt Phong thì cực kì chuẩn xác. Hình Liệt Phong thì nho nhã, đạm mạc nhưng kì thực tâm lanh lợi nặng Việt Kỳ đè ép nhiều năm như nên sớm thể kìm nén sự xao động trong đáy lòng. Nếu Việt Kỳ việc luôn im lặng, ít khi lộ diện mặt khác thì Hình Liệt Phong chắc chắn thể để im như .
"Bất mãn ?" Giọng Việt Kỳ đột nhiên cao lên, chậm rãi ngẩng đầu khuôn mặt lạnh băng vô tình giống như một tác phẩm điêu khắc mỹ, ánh mắt tối tăm thâm trầm giống như hồ nước sâu thấy đáy, lâu lâu lóe sáng giống như bầu trời đêm, sống mũi thẳng tắp là môi mỏng mím , lạnh nhạt trào phúng, chân Việt Kỳ bước tới nửa bước: “Rầm…” chỉ thấy Hình Liệt Phong đột nhiên đá bay, cả đụng vách tường, đó dội văng ngoài xa mười mấy mét.
Đồng tử trong mắt lập tức co , dám tin Việt Kỳ vẫn đang tại chỗ giống như từng nhúc nhích. Vừa thật sự là do tay ?
Đường Yên ở gần Việt Kỳ nhất nên cảm giác rõ ràng nhất! Anh mạnh hơn nhiều, nếu lúc khi thăng lên đến cấp tám trung cấp, cô thể mơ hồ chạm đến thực lực của Việt Kỳ, khi đó Việt Kỳ giống như là một hồ nước mà cô thể đến bên cạnh thì bây giờ Việt Kỳ giống như đại dương rộng lớn còn cô chỉ là một con thuyền nhỏ dập dềnh trong đó, cách nào hết đại dương bao la .
Đường Yên ngẩng đầu khuôn mặt lạnh lùng của Việt Kỳ, trong lòng hiện lên khiếp sợ, thể tưởng nguồn gốc lây nhiễm ám hệ ở căn cứ quân sự đất cho Việt Kỳ thăng cấp mạnh mẽ đến .
"Khụ khụ!" Hình Liệt Phong dựa vách tường, ho vài búng máu. Cặp kính sống mũi cũng vỡ nát, ôm bụng cố gắng thẳng, sắc mặt xanh mét, chắc chắn cú đá khiến Hình Liệt Phong dễ chịu chút nào.
Diệp Quân và An Lộ , hổ ho vài cái, Diệp Quân nhấc chân đá An Lộ, ý bảo An Lộ tiến lên.
"Đại ca, chứ?" An Lộ nhỏ giọng hỏi. Trong lòng thầm mắng Diệp Quân mấy chục , cách Đường Yên mười mấy mét, cẩn thận ngẩng đầu Việt Kỳ.
"An Lộ, ngứa da hả?" Việt Kỳ nhíu mày, chỉ trong giây lát sát khí và khí lạnh biến mất giống như từng xuất hiện. Anh nhíu mày, bất giác tản uy thế, giọng tràn đầy bất mãn và chất vấn An Lộ.
Quả nhiên… Cả An Lộ cứng đờ còn đám Diệp Quân khỏi nhẹ nhàng thở , cho dù là công tư thì bọn họ đều Việt Kỳ gặp chuyện may.
Thấy Việt Kỳ vẫn định buông tay thì dùng khuỷu tay Đường Yên thụi về phía , đó nhấc chân lên đá một cái, ép Việt Kỳ thả . Nếu cô tình cảm với Việt Kỳ thì là giả nhưng cũng nghĩa là cô cam tâm nuôi nhốt. Chắc hẳn Việt Kỳ cũng hiểu nên nhúng tay chuyện của Đường Yên. Đường Yên kiêu ngạo thuộc về chính cô đồng thời khinh thường việc dựa khác để sống sót.
"Đừng quậy nữa, xem thử thể tìm Phùng Khải Dương và Lưu Thấm Nhã ? Đê kè ngăn biển cát nổ tung nên trong thời gian ngắn chắc chắn đám Phùng Khải Dương khả năng rời khỏi nơi . Chẳng lẽ phát hiện tất cả các cửa căn cứ quân sự đất đều phá hỏng ? Nếu giải quyết việc thì đến lúc đó đừng ai nghĩ đến chuyện thoát khỏi đây, các lối phá hỏng, căn cứ quân sự đất nguy hiểm đầy rẫy, c.h.ế.t ở chỗ thì tranh thủ thời gian tìm cửa và đám Phùng Khải Dương, chắc chắn bọn họ đường ." Đường Yên lạnh lùng lườm Việt Kỳ một cái, cô nên lo lắng cho , dùng đầu ngón chân nghĩ cũng dựa thực lực Việt Kỳ thì ai thể uy h.i.ế.p , là do cô suy nghĩ nhiều quá mà thôi!
An Lộ gật đầu, đồng ý với lời của Đường Yên. Cho dù dị năng giả mạnh đến mấy thì cũng lúc kiệt sức, ở căn cứ quân sự đất ngoại trừ quân đoàn tang thi đang ẩn núp thì còn thú biến dị và thực vật biến dị xảo trá đang trốn trong những khe hở nên khó lòng phòng ,chỉ cần lơ là thì giây tiếp theo sẽ chúng nó kéo xuống địa ngục. Ở tận thế, còn sống chỉ tranh đoạt nơi sinh tồn với tang thi mà còn là chiến đấu với thiên nhiên.
Hạ Bác dậy, xoa xoa vết thương khép miệng cánh tay, giọng lạnh lùng : "Chẳng hỏi Hình Liệt Phong là sẽ tung tích của Phùng Khải Dương ?" Ánh mắt quét về phía Hình Liệt Phong đang ở cách xa mười mấy mét, cho dù là Phùng Khải Dương là Lưu Thấm Nhã thì đều quan hệ cạn với Hình Liệt Phong.
Nhiệm vụ nhà xưởng công nghiệp quân sự Mậu Danh còn hung hiểm hơn dị biến Thanh Hải vạn phần. Người nhận nhiệm vụ đều là cao thủ của căn cứ, nếu đổi là bình thường thì chỉ sợ trải qua cuộc chiến sinh tử dài như chắc hẳn sớm phát điên ! Sao thể trấn định tự nhiên giống như bây giờ , còn rảnh rỗi bàn luận những chuyện tiếp theo.
Đường Yên thông qua máy truyền tin liên lạc với căn cứ Thanh Long nhưng ngờ máy truyền tin liên lạc , như khả năng giở trò cắt tín hiệu liên lạc của bọn họ. Không liên lạc với bên ngoài thì chẳng khác nào bọn họ cầm tù tại đây. Cô luôn cảm thấy sự tình đơn giản như , nếu bọn họ mắc kẹt trong nhà xưởng công nghiệp quân sự Mậu Danh thì đến lúc đó ai là lợi nhất? Mục đích như là vì cái gì? Tất cả chuyện đều giống như một bàn tay khổng lồ màu đen ở phía sắp xếp đó từng bước một đẩy bọn họ địa ngục.
"Lạch cạch!" Đột nhiên một tiếng động nhỏ vang lên, bộ đèn đều tắt hết, chỉ còn vài cái đèn thợ mỏ tỏa ánh sáng leo lét thì bộ căn cứ quân sự đất đều chìm bóng đêm. Diễn đàn. Từ lúc đèn tắt thì tiếng gào thét của đàn tang thi càng lúc càng lớn, thú biến dị cũng trở nên táo bạo, thực vật biến dị đang ẩn núp trong khe hở khỏi nhộn nhạo lên, bắt đầu vươn móng vuốt sắc nhọn tấn công đám Đường Yên.
"Tắt đèn hết , đêm tối là thời điểm dã thú săn mồi. Tại tên khốn Phùng Khải Dương độc ác như ! Không g.i.ế.c mấy chúng thì thật sự cam lòng đúng !" Miêu Trạch vung loạn thanh kiếm cực lớn màu vàng, trong mắt hiện lên sát khí lạnh lẽo.
Từ lúc bọn họ bước nhà xưởng công nghiệp quân sự Mậu Danh thì mơ hồ cảm thấy giống như một con rối gỗ buộc dây, điều khiến về phía . Cảm giác chỉ bực tức mà còn cực kì khó chịu! Miêu Trạch xong thì nhất thời xung quanh giống như đè nén.
"Vua trò chơi, tay ai vua thì sẽ thắng." Đường Yên thản nhiên .
"Vua?" Mọi vô thức lặp lời Đường Yên nhưng hiểu cô đang cái gì. Không đợi lấy tinh thần thì bức tường bốn phía đàn tang thi phá hủy, tang thi, thú biến dị và thực vật biến dị chen chúc mà đến. Không tại vách tường xung quanh dần dần trong suốt đó biến mất. Toàn bộ kho quân nhu biến thành một quảng trường trống trải, phía quảng trường là một bức tường xi măng cực kì lớn.
"Có chuyện gì ?" Đám Hạ Bác kinh ngạc đàn tang thi đột ngột xuất hiện, tất cả đều khỏi giật mà vách tường xung quanh biến mất giống như từng tồn tại .
Cố Diệp Phi
"Không rõ lắm, tuy nhiên chắc chắn là thứ gì !" Hoàng Mô trầm giọng , cầm thật chặt vũ khí tay, vết thương Hoàng Mô nhẹ, tuy nhiên Hoàng Mô mặc kệ. Từ lúc Hoàng Lão Tam c.h.ế.t thì mạng của cũng còn, còn sống chẳng qua chỉ để trả thù mà thôi.