108.
Phó Nam Đình  ánh mắt của cô vòng tay qua để bút chì  tay cô  dịu dàng cầm lấy bàn tay nhỏ nhắn của cô, chỉ một bàn tay    thể nắm trọn bàn tay của cô trong lòng bàn tay, bàn tay cô  nhỏ so với tay   còn  trắng noãn và mềm mại. 
 
Cô  rút tay  khỏi bàn tay của  nhưng   cầm  chặt cô hới nghiêng đầu   khó chịu :"  mau buông  ,  tự "
 
Phó Nam Đình nghi ngờ  cô một cái  cũng  lời buông tay  nhưng vẫn  cạnh cô. 
 
Cô ngửi thấy mùi hương gỗ thoang thoảng từ   bỗng chốc  cảm thấy  dễ chịu  còn cảm giác khó chịu   nữa. 
 
Cô hít thở sâu mấy   mới chậm rãi đặt bút xuống giấy nhưng vẫn  khống chế  lực tay đang run rẩy. 
 
Phó Nam Đình cầm lấy bàn tay đang run rẩy của cô, ôn hòa  khẽ bên tai cô:" em đừng quá đặt áp lực  cánh tay, em cứ thả lỏng cơ thể  đừng gồng quá"
 
Cô  rụt cổ  khi   chuyện  lỗ tai cô cảm giác như  đang dụ dỗ cô chứ    giúp cô. 
 
Cô  lời   thành thả lỏng cơ thể như bàn tay cô giống như   lực  may là  tay  phía  nếu  cô nghĩ  sẽ  cầm  chắc cây bút . 
 
Phó Nam Đình cảm giác cô cầm cây bút  tay     chút sức lực nào cả,  ôn hòa  :" em cứ nghĩ giúp như     một công thức mới hoặc em nghĩ  đang ở  bếp  bánh    thả lỏng và thoải mái sáng tạo theo ý , em thử xem"
 
Cô  cau mày nhưng cũng  theo lời  , cô nghĩ  đang nghiên cứu công thức và  về khung cảnh tuyệt  phía . 
 
Cô   thả hồn  thiên nhiên  cúi đầu  xuống trang giấy cô dựa  bàn tay của , cô uyển chuyển bút chí ngòi bút lúc đầu vẫn còn  lo lắng nhẹ nhưng dần dần cô   quên mất  cảm giác lo lắng và  thế bằng cảm giác thả lỏng  và yên tĩnh cúi đầu vẽ lâu lâu sẽ ngắm đầu lên  về phía .
 
Phó Nam Đình khóe môi cong lên ánh mắt đầy ý   xuống lặng lẽ  cô đang tập trung vẽ, đây là  đầu tiên  thấy cô tập trung  một việc gì đó, lâu lâu sẽ  gió thổi vài sợi tóc con bay đến  mặt cô lấy tay vén tóc   tai   chăm chú vẽ. 
 
Phó Nam Đình lấy điện thoại  chụp   khắc  của cô,  khí vô tình  cố ý lúc  chụp  nữa thì cô   cong khóe môi  trang giấy. 
 
Phó Nam Đình tắt điện thoại  bên cạnh lặng lẽ chờ cô sáng tác bức tranh đầu tiên của . 
 
Cảm mơn các bạn đã đọc truyện của bé Ú rất nhiều ạ, bấm theo dõi mình để được đọc truyện mới nhất ạ 🥰🥰🥰
Lúc cô vẽ xong thì cảm giác bụng  bắt đầu tỏ thái độ réo lên đòi cô nạp năng lượng cho chúng cô mới phát hiện  gần xế chiều . 
 
Cô lúc  mới  thấy cô tự  vẽ  hề thấy bàn tay lúc đầu vẫn còn nắm tay cô, mà  đang   bên cạnh. 
 
Phó Nam Đình cong môi  dịu dàng  cô, giọng vui vẻ :" chúc mừng em"
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nhat-ky-theo-duoi-vo-cua-pho-thieu/108.html.]
Cô      bức tranh đang  thành cơ bản bố cục  mặt cô   đang cầm chặt cây bút   hề rớt xuống như lúc nãy nữa. 
 
Cô mỉm   tay       :" cảm ơn "
 
" em định cảm ơn qua loa như  , chả  thành ý gì cả"
 
"   thế nào"
 
Phó Nam Đình ánh mắt chân thành  cô dịu dàng :" em đừng giận  nữa  , hôm đó   cố ý hung dữ với em "
 
Cô ngạc nhiên   hỏi:"  đang xin   ?"
 
Phó Nam Đình gật đầu :" đúng ,  xin  em đừng tức giận nữa"
 
Cô  mặt  thản nhiên :"   giận ,  chỉ   quen thôi"
 
"  ,    sẽ  tức giận  lớn tiếng với em nữa"
 
"  ?  với  còn    nữa "
 
Phó Nam Đình trầm mặc  cô căng thẳng hỏi:" em  chia tay ?"
 
" Phó Nam Đình,    vị hôn thê   còn định ở ngoài đùa giỡn với  nữa ?"
 
Phó Nam Đình nắm tay cô lắc đầu :"    vị hôn thê cũng    phụ nữ nào khác ngoài em cả, đó chỉ là tin đồn thôi"
 
Cô im lặng   nên  như thế nào tiếp theo,Phó Nam Đình  cô im lặng liền nghĩ cô  tin,  liền  tiếp :" tuần  em theo  về nhà  sẽ giải thích  chuyện rõ ràng với em,  "
 
" ở Bắc Kinh ?"
 
" đúng , sẵn tiện  giới thiệu ba  cũng  gặp em với con"
 
" ..."