114
Phó Nam Đình ngơ ngác  cô hỏi:" đây là  ?"
 
Cô gật đầu căng thẳng hỏi:" đúng ,  để    vẽ , bức     ?"
 
Phó Nam Đình thấy cô định lấy bức tranh ,  nắm cô , dịu dàng :"  ,  lắm"
 
Phó Nam Đình cô  ôm lòng đặt cằm  hõm cổ cô nhỏ giọng :" em vẽ  lắm"
 
Cô cũng để tay lên lưng  dịu dàng :"   thích bức tranh  "
 
Cảm mơn các bạn đã đọc truyện của bé Ú rất nhiều ạ, bấm theo dõi mình để được đọc truyện mới nhất ạ 🥰🥰🥰
Phó Nam Đình ngẩng đầu  cô hỏi:" thích chứ, em tặng  "
 
Cô gật đầu mỉm   :" đúng "
 
Phó Nam Đình  nụ  của cô  hình mấy vài giây đây là  đầu tiên cô  thẳng  mắt  mà  dịu dàng như . 
 
Phó Nam Đình   môi cô  cúi đầu xuống ngậm lấy cái môi đang  với , cô  kịp phản ứng    ngậm lấy môi bất ngờ, cô đẩy   vài  nhưng   chỉ  cho  ôm chặt hơn, cô sắp thở  nổi nữa  mới buông tha cái miệng nhỏ của cô,  đặt cầm xuống hõm cổ cô còn  yên phận  hôn  cổ cô. 
 
Vùng cổ là nơi cô nhạy cảm nhất,  chỉ hôn lên vài cái cô   tiếng rên nhẹ phát  từ miệng , cơ thể  cứng nhắc    cô ánh mắt đầy dục vọng.
 
Cô  ánh mắt  của  ám chỉ điều gì nhưng bây giờ cô    như thế nào chỉ im lặng  , Phó Nam Đình cũng  đợi cô trả lời  ngậm lấy môi cô  nữa,    còn thô bạo hơn  ,  còn ôm lên   về phía giường nhẹ nhàng đặt cô xuống chiếc giường mềm mại. 
 
Cô theo bản năng  phản bác nhưng  hành động  dịu dàng  thô bạo của   đầu óc cô trở nên hỗn loạn, chỉ  thể vòng tay ôm lấy cổ . 
 
Phó Nam Đình buông cô   thở dồn dập giọng khàn khàn  nhỏ  tai cô:" Giản Nhi,   "
 
Cô    cho đầu óc mơ màng phản ứng  chậm   ngập ngừng:"em..em"
 
Phó Nam Đình ánh mắt đầy dục vọng  cô, khàn giọng :" sẽ cố gắng nhẹ nhàng, một  thôi  "
 
" nhưng... nhưng ở đây   cái đó"
 
"  sẽ dùng biện pháp,   "
 
Phó Nam Đình    một  nữa cúi đầu xuống ngậm lấy môi cô. 
 
Tiếng tim đập dồn dập đập  màng nhĩ của cô cùng với tiếng  thở nặng nề của  đàn ông, cô gần như  thể  tiếng cả tiếng quần áo rơi xuống sàn nhà. 
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nhat-ky-theo-duoi-vo-cua-pho-thieu/114.html.]
Giữa khuya Phó Nam Đình  nữa ôm cô từ phòng tắm    thả  giường, cô  xuống như  thể chìm  giấc ngủ ngay lập tức nhưng  bất mãn như  đàn ông  bên cạnh. 
 
Phó Nam Đình  dậy  cô dịu dàng :"   lấy nước cho em"
 
Cô  theo bóng lưng của    phía sofa rót nước,  tắm xong  cả bộ đồ ngủ cả  tràn đầy năng lượng  hề  dấu hiệu nào của sự mệt mỏi.
 
Như thể    hành hạ cô từ  giường cho tới khi  phòng tắm vẫn  buông tha cô   là  mà là một  khác . 
 
Cô hung hắng liếc    mới mở miệng uống vài ngụm nhỏ. 
 
Phó Nam Đình để ly nước    kệ   cô hỏi:"  ?"
 
Cô tức giận   :"   xem, chẳng    chỉ một  thôi , đây là một  của  đó hả?"
 
Phó Nam Đình ho nhẹ một tiếng, đúng là hôm nay   kiềm chế  nên  vượt quá giới hạn.
 
Anh  cô  :" Anh xin ,   giúp em xoa bóp lưng nha"
 
Lưng cô quả thật đang  đau thậm chí chỉ cần cử động nhẹ thôi cũng đau, hai cái chân thì  cần     còn nhấc lên nổi nữa. 
 
Cô nhắm mắt  tức giận :"  cần, em mệt    ngủ"
 
Phó Nam Đình trèo lên giường giơ tay bật đèn ngủ ôm cô  lòng, dịu dàng :" em ngủ ngon"
 
Cô mắc kệ để  ôm cô bây giờ   thể  gì  nữa , cô hiện tại đang  mệt chỉ   ngủ thôi. 
 
Phó Nam Đình  tiếng thở đều đều của cô liền mở mắt  hôn nhẹ lên trán  nhỏ giọng :" Giản Nhi,  yêu em"
 
Ngày hôm , cô ngủ cho đến khi tự nhiên tỉnh dậy, mở mắt  ánh sáng ấm áp từ khe cửa đang chiếu  giương mặt.
 
Cô định trở  kiếm điện thoại nhưng   nghiêng  thì từ eo truyền đến cảm giác đau nhức, cô liền hô liền một tiếng qua kẽ răng:"A"
 
Phó Nam Đình  bên cạnh  tiếng cô liền mở mắt   cô lo lắng hỏi:" Giản Nhi, em   "
 
Cô  tên đầu sỏ gây  cơn đau nhức ở eo đang ngơ ngác  cô, cô tức giận :" còn dám hỏi, tại ai mà tới giờ eo  vẫn còn đau đây hả?"