127
Phó Nam Đình nhất quyết ở bên cạnh cô nắm c.h.ặ.t t.a.y cô nhưng   do con đau quá run rẩy  do tay  run rẩy. 
 
Sau một thời gian đau đẻ cô gần như sắp hết sức thì cuối cùng tiếng  của em bé cũng vang lên, y tá bọc em bé .
 
Cô gần như  còn sức lực  đứa bé mắt híp , Phó Nam Đình nắm c.h.ặ.t t.a.y cô giọng nghẹn ngào :" xin  em..."
 
Phó Nam Đình thấy tay cô buông lỏng  tay  thì hoảng hốt định gọi cô thì y tá  chỉ  ngất  thôi   cả. 
 
Sau một đêm hôn mê cô cuối cùng tỉnh  hình như  mệt mỏi quá     gục  tay cô ngủ quên. 
 
Cô nhẹ nhàng lấy tay chạm  mũi , Phó Nam Đình liền mở mắt   cô hỏi:"vợ em  ,  chỗ nào  thoải mái "
 
Cô lắc đầu Phó Nam Đình vùi đầu  hõm cổ cô, cô cảm giác  gì đó ướt  áo, cô vuốt tóc  dịu dàng :" em  "
 
Đứa bé  sinh  như trong mong đợi của cô là một bé trai, Phó Nam Đình đặt tên là Phó Hàn Thiên. 
 
Sau mười ngày cô thấy đứa bé càng ngày càng giống Phó Nam Đình y đúc, cô   đang ôm đứa bé cau mày :" con trai thật sự  giống  đấy"
Cảm mơn các bạn đã đọc truyện của bé Ú rất nhiều ạ, bấm theo dõi mình để được đọc truyện mới nhất ạ 🥰🥰🥰
 
Cô ghen tị   tại  cô mang nặng đẻ đau mà đứa nhỏ   giống cô mà  giống , cô sinh hai đứa  đứa nào giống cô hết ,đều giống khuôn mặt của . 
 
Phó Nam Đình thì quan tâm đến đứa bé giống ai chỉ quan tâm đứa bé  là do cô sinh , còn thứ gì khác   quan tâm.
 
Trong thời gian ở cử cô    một   thủ tục phục hồi xương chậu để khôi phục xương cốt cho cơ thể. Phó Nam Đình chăm sóc đứa bé còn chăm sóc cho cả Khả Khả  , cô  Phó Nam Đình chiều chuộng hơn  đó thậm chí cô  hề  bất cứ việc gì,  thứ đều do một tay   hết. 
 
Sau mấy tháng ở cử cô, hôn lễ của cô cũng  tổ chức, đám cưới  tổ chức  long trọng, hầu như   trong công ty đều tham dự còn hai nhân viên ở tiệm cũng bay qua tham dự cùng cô. 
 
Sau đám cưới cô  Phó Nam Đình ăn sạch  còn sót mảnh nào, tối nào cũng   hành cho mệt mỏi dù cô  thế nào  cũng  dừng , ánh mắt   cô như hổ đói như thế nào cũng  đủ. 
 
Sau hai năm , Phó Hàn Thiên ngày càng giống Phó Nam Đình, Khả Khả cũng  nét giống    đứa nào giống cô, nên cô dự định  sinh thêm một đứa giống .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nhat-ky-theo-duoi-vo-cua-pho-thieu/127.html.]
 
Tối đó cô   tay  nhẹ nhàng  :" chồng ơi, chúng  sinh thêm một đứa nữa  "
 
Phó Nam Đình nhíu mày  cô hỏi:" tại  ?"
 
Cô :" em  sinh một đứa con gái giống em"
 
Phó Nam Đình ôm chặt cô  lòng, dịu dàng :"   triệt sản ,  thể sinh nữa "
 
Cô ngóc đầu lên   ngạc nhiên hỏi:"khi nào tại  em  ?"
 
Phó Nam Đình :" ba ngày  khi em sinh"
 
Cô hỏi:" Tại    ?"
 
Phó Nam Đình   sinh con cô   chịu đau đớn như ,     thấy cô như  nên  khi cô sinh xong    thủ tục phẫu thuật. 
 
Phó Nam Đình  cô dịu dàng :" Giản Nhi, chúng   hai đứa là đủ ,  sinh nữa  ,    em chịu khổ nữa, sinh con quá vất vả"
 
 cô    một đứa giống , nhưng     cũng     gật đầu :" , nhưng đó là  sinh con cho  mà,  vất vả"
 
Phó Nam Đình cau mày :" cũng  , dù sinh con cho  cũng  ,    vì  mà em  chịu bất kỳ cơn đau nào nữa "
 
Phó Nam Đình thực sự  yêu cô thậm chí     thương cô, cô ôm  hôn nhẹ lên môi  :"Phó Nam Đình, em yêu "
 
Người đàn ông  cô  từng  hận thậm chí chán ghét  tận xương tủy và nỗi sợ hãi của cô đối với .  mà cô  thể ngờ   một ngày cô  yêu  đàn ông , cũng sẽ gắn bó cả đời  với  Phó Nam Đình . 
 
Ánh mắt của Phó Nam Đình lấp lánh  cô, hai  ôm    giấc ngủ, ánh trăng bên ngoài cửa sổ rọi xuống khung cửa , thật hạnh phúc mà còn ấm áp khắp căn phòng. 
 
[Hoàn]