91.
Phó Nam Đình  chữ    đầy  trang giấy,  đưa mắt  Khả Khả:" những chữ  con tự  "
 
" , con  ạ"
 
" Khả Khả giỏi quá"
 
Khả Khả đóng tập    hỏi:" chú Phó, chú sẽ ở đây luôn  ạ  chú chỉ ở vài ngày thôi ạ"
 
Phó Nam Đình ôm bé lên   xuống ghế cho bé  lên đùi,  bé hỏi:"  ? Con   chú ở  ?"
 
Khả Khả lắc đầu mím môi hỏi:"   ạ,  chú  thể ở luôn   ạ?"
 
"  thể, chú  thể ở đến khi ông bà cháu  "
 
"   đó thì  ạ?"
 
" đến lúc đó chú sẽ về nhà chú"
 
"  chú  còn đưa đón cháu  học nữa ,  còn  chuyện với cháu nữa "
 
" con  ,  chuyện gì ?"
 
Khả Khả dựa  lòng  :" con  mấy bạn , chú thích  con mới thích con, đến khi chú hết thích   thì liền  còn để ý đến con nữa, con  sợ"
 
Phó Nam Đình vuốt lưng bé :"   thể, mấy bạn còn nhỏ còn đừng  mấy bạn  linh tinh, chú sẽ  bao giờ hết thương con , chú mãi mãi sẽ thích con mà"
 
" thích  ạ,  chú đừng    ?"
 
"   , ông bà con sẽ  cho chú ở , ở đây   nhà của chú"
 
" con  thể xin ông bà cho chú ở ,ông bà  thương con"
 
" nếu ông bà  đồng ý thì con   qua nhà chú ở "
 
"     ạ"
 
" chú  "
 
"    thì con  "
 
"  đến lúc đó con  thể thường xuyên gặp chú nữa, con  buồn "
 
"  ạ nhưng con  bỏ  ,  cũng sẽ buồn "
 
"Được , chú  truyện cho con  ngủ   "
 
" "
 
Phó Nam Đình ôm Khả Khả qua giường đắp chăn cho bé   xuống dựa  thành giường lấy quyển truyện mở  . 
 
Sau khi tắm xong cô   trang điểm định lấy lọ kem dưỡng thì điện thoại ở  giường reo lên. 
 
Cô  dậy  qua cầm điện thoại lên thì hiện  tên  lâu    thấy, cô nhận máy  để lên  thì giọng  trầm ấm bên  vang lên:" Giản Nhi"
 
Cô mở loa    qua bên trang điểm thoa kem dưỡng:" Nhất Nguyên,  ?"
 
"Dạo  em khỏe ?"
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nhat-ky-theo-duoi-vo-cua-pho-thieu/91.html.]
" vẫn , còn "
 
"  khỏe,   một tin  báo với em"
 
" tin gì ?"
 
"  sắp về nước "
 
Cô dừng tay một giây  lên tiếng hỏi:"   về sớm , chẳng   mới    3 tháng thôi ?"
 
" đúng , bên đây    xong hết , giáo sư   thể về sớm"
 
" khi nào  về?"
 
" tháng ,  một ngày sinh nhật của Khả Khả, hôm đó em  thể đến đón  ?"
 
" ..."
 
" Giản Nhi" cô  kịp trả lời thì  giọng dịu dàng vang lên từ phía  lưng, cô   trong giương thấy Phó Nam Đình đang  ở ngay cửa. 
 
" Giản Nhi, bên em   "
Cảm mơn các bạn đã đọc truyện của bé Ú rất nhiều ạ, bấm theo dõi mình để được đọc truyện mới nhất ạ 🥰🥰🥰
 
Cô tắt loa ngoài để lên tai :" đúng , chuyện đó để   "
 
" , lát nữa em ngủ ngon"
 
" ừm, tạm biệt"
 
Cô tắt điện thoại  lưng  Phó Nam Đình đang đút tay  túi dựa  cửa phòng  cô. 
 
" tại    gõ cửa  tự ý mở cửa , như   bất lịch sự   "
 
"   gõ  với  cửa phòng em  đóng, mà chẳng  em tập trung  chuyện điện thoại với ai  nên   thấy đó thôi,  thể trách  "
 
"   chuyện gì ?"
 
"   dỗ con ngủ , em  cần qua đó nữa "
 
" ừm, còn chuyện nữa "
 
"  , em bây giờ     chuyện với rôi nữa  "
 
"  ,  còn  thoa kem nữa, nếu   còn chuyện gì thì mau về tắm , còn chuẩn   ngủ nữa"
 
Phó Nam Đình   liền vui vẻ trở  gật đầu   về phòng còn tiện tay đóng cửa  giúp cô. 
 
Phó Nam Đình về phòng  tủ quần áo lấy mấy bộ đồ ngủ  ướm thử lên .
 
Anh thử hết mấy bộ trong tủ liền cau mày  đống đồ ngủ chỉ  màu đen chỉ khác mỗi thương hiệu,  bất mãn lấy bộ  nhất trong mắt     phòng tắm. 
 
Anh hôm nay đặt biệt tắm nhanh hơn  khi,  khi  qua phòng cô còn   giương chỉnh  đầu tóc với quần áo đến khi hài lòng mới   khỏi phòng. 
 
Cô đang  sách  giường thì  tiếng gõ cửa bên ngoài.
 
"  , cửa  khóa"
 
Phó Nam Đình hít sâu  đẩy cửa phòng , còn  lưng đóng cửa . 
 
Cô    tay  qua liền hỏi:"    cầm gối theo?"