Đối diện với ánh mắt giận dữ của họ,  bình tĩnh cầm cốc nước  bàn lên nhấp một ngụm nhỏ.
"Cho dù   một triệu,  cũng sẽ  đưa cho hai ."
Thấy bố  vớ lấy cái ghế  mặt đất định đánh ,  nhanh nhẹn né tránh.
Từ nhỏ đến lớn, chỉ cần là nhiệm vụ bố  giao,  đều sẽ cố gắng  thành.
 chịu đựng việc họ sỉ nhục nhân cách , hành hạ  thể .
  thể vì họ là bố  , mà   cả đời  theo họ.
 nắm lấy cái ghế, dùng sức đẩy ông  sang một bên.
Họ gào thét định lao  ,    đến cửa.
  nghiêng ,  đầu  họ, nhàn nhạt : "Đừng đến tìm  nữa,  sẽ gửi tiền cho hai  đều đặn hàng tháng."
" nếu,  còn phát hiện hai  đến tìm , hoặc là lôi Lâm Húc và Lâm Tư đến quấy rầy cuộc sống của , thì đừng trách   đăng chuyện của hai  lên mạng."
 cong môi, nhẹ nhàng : "Không  hai  sợ mất mặt nhất ? Có  thử cảm giác mất mặt  thứ hai  cả nước ?"
Lúc   rời ,  lờ mờ thấy họ  bệt xuống đất.
  mỉa mai một tiếng, đóng cửa .
Từ nay về , thế giới trong cánh cửa ,  còn liên quan gì đến  nữa.
11
"Thưa giáo sư!"
 dừng lời, mỉm   nữ sinh giơ tay ở phía ,   hiệu cho em   tiếp.
"Thưa giáo sư! Em xem tin tức  bố  giấu giấy báo trúng tuyển của cô mười tám năm,  họ   như  ạ!"
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
"Vậy thì chúng    đến sự độc lập của phụ nữ, và cả bình đẳng giới nữa."
 cầm sách lên,  với đám sinh viên đông nghịt phía : "Bây giờ xin mời các em mở sách , chúng  bắt đầu nội dung chương hai."
...
"Lâm Húc ly hôn với ả nhân tình  ."
Trần An thần bí  nhỏ  tai : "Còn Lâm Tư, vì đánh  gây rối mà  bắt  tù ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nhat-lai-nhan-sinh/het.html.]
Tay   hề dừng , rót  cho cô .
.
"Úi! Cô Trần!"
Ông chủ trẻ trung  trai  đây của  giờ   bụng bia, ông  vỗ vỗ bụng  : "Không ngờ ở đây cũng  thể gặp cô."
Trong mắt ông   là vẻ kinh ngạc, "Cô thật sự càng ngày càng trẻ , còn xinh  hơn cả  đầu tiên  gặp cô!"
 gật đầu  hiệu với ông , hỏi ông    ăn cùng .
Ông  cũng  khách khí, trực tiếp  xuống  với : "  cô , lúc đó    khoe thành tích của cô , kết quả là một đám   tin."
"Hầy, cô   , đợi đến khi tin tức    đưa , đám   suýt chút nữa thì cằm rơi cả xuống đất!"
Ông chủ  sảng khoái: "Cảnh tượng đó thật sự  đáng xem!"
Ông  nháy mắt với , "Bố  cô, cô còn đến thăm ?"
"Chỉ là hàng tháng gửi tiền đều đặn, coi như trả ơn dưỡng dục."
 nhàn nhạt : " vẫn  thể tha thứ cho họ."
Ông chủ  sắc mặt của , cũng  hỏi nữa, đổi sang một chủ đề khác,   chuyện với Trần An.
Thật   hận, thì cũng  đến mức đó.
   ngoài,  thứ  khác hẳn so với những năm .
Vạn vật đều đang tiến lên,  cũng chắc chắn  thể dừng  ở một chỗ.
Cho nên, những chuyện  qua cứ để nó qua .
Chỉ  hiện tại và ngày mai, mới là mục tiêu mà  thật sự mong đợi và phấn đấu.
 khẽ , cầm máy tính bảng lên chỉnh sửa giáo án cho ngày mai.
Mọi thứ, đều đang   lên.
(Toàn văn )