Mục tiêu của  xưa nay vẫn là trở thành hệ thống mạnh nhất,  chẳng lẽ thực sự tưởng rằng,  hứng thú với chuyện ở  đây chơi trò vợ chồng cùng  chắc?
 
Tạ Tử Giới thở hổn hển, từng  như sắp nghẹt thở.
 
Thị vệ bên ngoài  phần lo lắng, dè dặt gọi một tiếng: “Hoàng thượng?”
Follow FB. HOA VÔ ƯU để đọc thêm nhiều truyện hay bạn nhé !!!
 
Hắn lúc đó như bừng tỉnh từ ác mộng, xoay  giật lấy thanh kiếm của thị vệ, liều mạng c.h.é.m thẳng về phía .
 
“Trẫm  g.i.ế.c ngươi!”
 
 còn  kịp bổ xuống  mặt ,   điềm tĩnh lên tiếng:
 
“Thân xác  đối với  chỉ là cái vỏ, nếu ngươi g.i.ế.c ,  sẽ rời khỏi nơi  ngay lập tức, và thế giới … cũng sẽ lập tức sụp đổ.”
 
Mũi kiếm dừng  ngay  mặt .
 
Ta  tiếp tục :
 
“ nếu ngươi  g.i.ế.c , thì thế giới  cũng sẽ dần dần biến mất.”
Kết cục  sớm  định sẵn.
 
Sở dĩ  còn ở  đến giờ, chỉ là để đảm bảo   bất kỳ sơ sót nào,  để  cho đối thủ cạnh tranh của  bất kỳ sơ hở nào mà thôi.
 
25
 
Cuối cùng, Tạ Tử Giới vẫn rời  với dáng vẻ thất hồn lạc phách.
Thị vệ mang theo bản đồ địa lý đuổi theo,  định đưa cho ,   như gặp  mãnh thú, lùi hẳn hai bước, nhất quyết  nhận.
Dường như     suy sụp.
 
Vài ngày  đó,   hề lâm triều.
Bên ngoài rộ lên tin đồn rằng  mắc bệnh nặng, lúc tỉnh lúc mê, thường xuyên  năng lung tung, còn bịa  những chuyện mà  từng ai  thấy…
 
Thế giới  từng  tạo  xoay quanh .
Giờ đây, cũng đang từ từ trở về với hư vô, cũng lấy   trung tâm.
 
Mỗi ngày, thức ăn đưa đến càng ngày càng đơn giản.
Ta hiểu rằng thời gian còn  của thế giới   chẳng còn bao nhiêu.
 
Ta nghĩ Tạ Tử Giới sẽ  dám đến gặp  thêm  nữa.
Không ngờ, sáng hôm đó,   tới.
 
Hắn mặc chiếc áo cũ rách nát ngày đầu chúng  gặp , đôi mắt hoe đỏ, gọi :
“Lâm Tê, mấy ngày nay trẫm  suy nghĩ  nhiều, suốt đêm qua  hề chợp mắt.
Nếu thế giới  thực sự sẽ biến mất, trẫm nhận  điều khiến trẫm  nỡ nhất… chính là nàng.”
 
Hắn nghẹn ngào, nằng nặc đòi dẫn   ngoại ô kinh thành ngắm hoa quế.
Bị  từ chối, mắt  đỏ hoe hơn nữa.
 
“Trẫm , trẫm   nhiều chuyện hồ nháo, khiến nàng đau lòng.
 trẫm  còn bao nhiêu thời gian nữa. Ở nhân gian  câu: ‘Người sắp chết, lời cũng thiện.’
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nhat-le-diet-thanh/chuong-9.html.]
Trẫm thật lòng hy vọng  cơ hội bù đắp cho nàng.
 
Không  nàng còn nhớ , ngày xưa trẫm từng khuyên nàng ở , hứa với nàng  nhiều điều…
Trẫm  sẽ đưa nàng  ngắm hoa,  săn…
 
Tiếc là  khi đăng cơ, việc nước bộn bề, tất cả lời hứa đều  thể thực hiện.”
 
Trí nhớ   .
Những điều  ,  đương nhiên nhớ rõ.
Chỉ là…
 
Ta chỉ  chân  đang quấn băng.
“Ngươi chắc chắn với bộ dạng  của , còn  thể cùng ngươi ôn chuyện xưa?”
 
Tạ Tử Giới khựng , lập tức cúi đầu đầy hổ thẹn.
“Xin , trẫm  thể cho  khiêng nàng .”
“Không cần. Ta chỉ   đây thôi.”
 
Tạ Tử Giới còn định thuyết phục, nhưng   chỉ  cửa. Ý  rõ ràng.
Sau khi thuần thục nắm bắt  cảm xúc con , cuối cùng  cũng hiểu thế nào là: “Nghe   chuyện thôi  thấy phiền.”
 
26
 
Tạ Tử Giới  từ bỏ.
Dù rời  với vẻ đau lòng, nhưng đến chiều cùng ngày,   cho  khuân mấy chậu cây quế lớn  trong tẩm cung của .
 
Bên ngoài xôn xao huyên náo.
Ta đang cau mày, thì Tạ Tử Giới  hớn hở bước , như dâng bảo vật,  :
“Thế nào, Lâm Tê, thơm ?”
 
Ta     hồi tưởng điều gì.
Khi đó  còn   hình , chỉ trú ngụ trong  thể .
Mùa thu năm ,  thấy bọn trẻ con bò  đất nhặt hoa quế, miệng reo vui:
“Thơm quá, thơm quá!”
 
Trong tri thức của  lúc ,  hề  khái niệm “thơm”.
Tạ Tử Giới  :
“Hoa quế là mùi hương dễ chịu nhất. Nếu nàng chịu ở , nàng sẽ  ngửi thấy.
Đến lúc đó trẫm nhất định đưa nàng đến Cốc Bách Hoa ngắm hoa quế vàng, nơi   và thơm đến nỗi thần tiên cũng  nỡ rời.”
 
Tiếc là,    thật sự ở , còn  thì   quên mất.
 
Tạ Tử Giới sai  đặt chậu quế  cửa sổ
Khi  , ánh mắt  lộ vẻ tiếc nuối:
“Những chậu  đều  đưa từ ngoại ô về, tiếc là Cốc Bách Hoa  biến mất … nếu  còn  thể đưa nàng đến xem cảnh sắc nơi đó.”
Đêm , Tạ Tử Giới đích   bếp hấp bánh hoa quế cho .
 
Thật  từ  lâu , khi cầu  hóa hình,    sẽ nấu cho  ăn thử tay nghề của .
Ai ngờ đến tận bây giờ mới thực hiện.