Nhị gả Đông Cung - Chương 33.1 Rời phủ
Cập nhật lúc: 2024-11-04 12:14:18
Lượt xem: 104
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nếu đối phương hạ quyết tâm hòa ly, Thôi Văn Hi cũng khó dễ thêm. Để tránh việc Triệu Thừa Diên đổi quyết định một đêm, nàng lập tức sai tỳ nữ mời Tiết ma ma đến chứng ở Thính Tuyết Đường.
Khi tin Triệu Thừa Diên và Thôi thị đạt thỏa thuận hòa ly, Tiết ma ma vội vã đến ngay. Vừa bước sương phòng, bà lo lắng : “Xin nương tử hãy suy xét cẩn thận!”
Thôi Văn Hi chỉ khẽ , vẻ mặt phần bất đắc dĩ, từ tốn đáp: “Ma ma hầu hạ Tứ Lang nhiều năm, mấy năm nay về nhà Triệu gia, ít nhờ đến lời khuyên của ma ma. Nay chuyện đến nước , mong ma ma cũng hiểu cho tình cảnh của .”
Tiết ma ma thở dài nặng nề, sang Triệu Thừa Diên, thốt lên: “Lang quân…”
Triệu Thừa Diên tỏ vẻ kiên quyết, : “Ta quyết định , đừng can thiệp nữa.”
Tiết ma ma thêm điều gì đó nhưng thôi.
Thôi Văn Hi hiệu cho Phương Lăng chuẩn bút mực, để Triệu Thừa Diên tự tay thư hòa ly.
Trái ngược với những tranh cãi đây, hôm nay cả hai đều vô cùng bình tĩnh. Triệu Thừa Diên cũng tỏ quân tử, thư hòa ly hề lời ác ý nào đối với nhà gái. Gã bắt đầu thư bằng những lời nhắc nhở về niềm vui khi mới kết hôn, kể về bảy năm chung sống với bao cảm xúc hỉ nộ ái ố, cuối cùng mới đưa lý do hòa ly và chúc phúc cho tương lai của mỗi .
Từng chữ trong thư đều chân thành, hề giả tạo.
Viết xong, Thôi Văn Hi cẩn thận , thấy điểm nào cần sửa chữa. Nhận lời khen của nàng, Triệu Thừa Diên liền chép một bản nữa.
Hai ký tên và điểm chỉ bản hòa ly, ngày hôm sẽ đưa đến quan phủ để lập hồ sơ. Sau đó, họ còn thực hiện thủ tục xoá tên Thôi Văn Hi khỏi ngọc điệp, cùng nhiều thủ tục phức tạp khác.
Sau khi thư hòa ly xác nhận, Thôi Văn Hi ngần ngại yêu cầu một mảnh đất, vài chục mẫu ruộng và hai cửa hàng, cùng với một căn nhà hai gian. Triệu Thừa Diên hào phóng đồng ý, thậm chí còn tặng thêm một rương bạc.
Rõ ràng gã mong chấm dứt cuộc hôn nhân càng sớm càng .
Ngày hôm , hai bên đưa thư hòa ly lên phủ nha để lập hồ sơ, và tiến hành các thủ tục chuyển nhượng tài sản. Sau khi thứ tất, Thôi Văn Hi sẽ dọn khỏi phủ Khánh Vương.
Trong quá trình xử lý các thủ tục, Thôi Văn Hi về nhà đẻ, thông báo cho Kim thị về việc hòa ly với Khánh Vương.
Kim thị tỏ vô cùng kinh ngạc, liền hỏi: “Khánh Vương thật sự đồng ý hòa ly ?”
Thôi Văn Hi bóc quả vải bàn để Phương Lăng đưa bức thư hòa ly do Khánh Vương cùng với bản thỏa thuận chuyển nhượng đất đai cho nàng.
Kim thị xong, lòng đầy cảm xúc lẫn lộn, khẽ thở dài: “Ta cứ tưởng các con sẽ còn tranh cãi một thời gian dài nữa, ngờ chuyện kết thúc êm xuôi như .”
Thôi Văn Hi chế giễu: “Nếu vì tuyệt thực trong quan tài, thì con mà thoát nhanh chóng thế ?”
Nghe , Kim thị cau mày: “Thật là vô lý.”
Thôi Văn Hi bật : “Mẹ , con chẳng quan tâm đến thủ đoạn, chỉ cần thoát khỏi cái hố lửa đó là . Ít gã đàn ông cũng còn chút lương tâm, con đòi đất đai mà cũng hào phóng đáp ứng. Mấy ngày nay đang bận rộn thủ tục chuyển nhượng, còn hơn là trắng tay.”
Kim thị thở dài: “Sau cuộc sống của con, lo lắng thêm .”
Thôi Văn Hi thản nhiên đáp: “Lo lắng gì chứ? Mấy ngày nữa con sẽ mời Bình Dương và Vĩnh Ninh đến nhà mới để ăn mừng.”
Kim thị ngạc nhiên: “……”
Thôi Văn Hi tiếp: “Nhân tiện thắp vài chùm pháo mừng luôn.”
Kim thị: “……”
Bà thật sự gì thêm!
Thôi Văn Hi hòa ly một cách êm thấm, cả nhà đẻ đều chấp nhận sự việc một cách bình tĩnh.
Tuy nhiên, trong cung, Mã Hoàng hậu khi tin Khánh Vương xoá tên Thôi thị khỏi ngọc điệp tỏ ngạc nhiên. Bà than thở với hoàng đế: “Lão Tứ thực sự hòa ly với Thôi thị.”
Hoàng đế Triệu Quân Tề thản nhiên đáp: “Chuyện sớm muộn gì cũng xảy thôi.”
Mã Hoàng hậu cảm thán: “Nhớ ngày xưa, khi hai thành hôn, đám cưới xa hoa mười dặm, ai mà ngờ thể đến cùng.”
Triệu Quân Tề : “Đó là vì Thôi thị may mắn. Nếu gặp chuyện, chẳng hai vẫn sẽ hạnh phúc ?”
Mã Hoàng hậu gật đầu, cũng cảm thấy khó hiểu: “Có lẽ ông trời ghen ghét. Thôi thị gia thế , dung mạo xinh , học vấn xuất sắc, thế nhưng thể con. Thái Y Viện khám xét nhiều mà vẫn tìm nguyên nhân.”
Triệu Quân Tề bình phẩm: “Gia thế và học vấn đều hảo, trừ việc thể sinh con, quả thực khuyết điểm nào.”
Mã Hoàng hậu : “Tính cách cũng , nhưng thì lão Tứ phụ lòng nàng .”
Một lát , Triệu Nguyệt đến báo công việc, Hoàng hậu và Hoàng đế nhắc đến Khánh Vương, liền tò mò hỏi: “Mẹ đang gì về Tứ hoàng thúc ?”
Mã Hoàng hậu đáp: “Tứ hoàng thúc của con hôm qua dâng tấu xin sửa đổi ngọc điệp, xoá tên Thôi thị.”
Triệu Nguyệt ngạc nhiên: “Ly hôn ?”
Mã Hoàng hậu gật đầu, đáp: “Nghe thất của tuyệt thực để ép buộc, Tứ hoàng thúc của con bất đắc dĩ mới đồng ý hòa ly với Thôi thị.”
Triệu Nguyệt khẽ , : "Tứ hoàng thúc thật hồ đồ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nhi-ga-dong-cung/chuong-33-1-roi-phu.html.]
Mã Hoàng hậu cũng , đồng ý: " là hồ đồ, nhưng cũng chỉ vì cầu thứ mong . Chờ đợi bao nhiêu năm, cuối cùng một đứa con ruột thịt, ly hôn với Thôi thị cũng là điều dễ hiểu."
Hai bàn luận về mối quan hệ của vợ chồng Khánh Vương một hồi.
Sau đó, Triệu Nguyệt trình công văn chính sự lên. Triệu Quân Tề, với vẻ mệt mỏi, kiên nhẫn : "Con , khi nào mới thể Thái Thượng Hoàng, lo mấy việc vặt vãnh nữa?"
Triệu Nguyệt chỉ im lặng.
Mã Hoàng hậu nhịn xen : "Ít nhất cũng lo xong chuyện cưới vợ sinh con cho Nhị Lang mới tính đến chuyện đó."
Triệu Quân Tề đáp: "Thế thì mau sắp xếp cho nhanh lên." Dừng một chút, ông sang trách móc: "Ngươi mà lo liệu gì cả?"
Mã Hoàng hậu đáp.
Thấy hai sắp tiếp tục tranh cãi, Triệu Nguyệt liền ý, : "Nếu cha phiền lòng, con xin cáo lui để phiền nữa." Nói xong, vội vàng rời .
Giữa đường, chợt nhớ điều gì, Triệu Quân Tề gọi với theo: "Tháng là sinh thần thứ sáu mươi của Trấn Quốc Công, đến dự nhé. Ta xem náo nhiệt."
Triệu Nguyệt dừng bước, bất mãn: "Cha, thể hành xử như ?"
Triệu Quân Tề thản nhiên : "Con chẳng thích xem náo nhiệt ?"
Triệu Nguyệt chỉ im lặng, trong lòng sợ rằng cha sẽ khiến bực đến phát điên. Thất vọng, chắp tay lưng và rời .
Chưa đầy hai ngày , Thôi Văn Hi dọn khỏi Khánh Vương phủ. Sau khi sắp xếp thỏa thứ, nàng gửi thiệp mời Bình Dương và Vĩnh Ninh đến nhà chúc mừng.
Hai cùng đến thăm. Thôi Văn Hi dẫn các nàng dạo quanh sân vườn. Ba cùng bước hành lang mái che vườn hoa đa sắc. Thôi Văn Hi vui vẻ đùa: "Từ nay sẽ ở đây, rộng rãi như Khánh Vương phủ, nhưng đủ thoải mái."
Bình Dương kéo tay Vĩnh Ninh, trêu: "Ta nên gọi ngươi là gì bây giờ? Vẫn là tứ hoàng thẩm ?"
Thôi Văn Hi lắc đầu : "Đừng thế, thể chiếm tiện nghi của tứ hoàng thúc mãi ."
Vĩnh Ninh tán thưởng: "Ngươi ở đây cũng , chẳng kém gì Dao Quang viên."
Thôi Văn Hi nửa tin nửa ngờ: "Thật ? À, ở Sướng Âm Các, thấy một tiểu lang quân, ngươi tiện thể mang theo nhỉ?"
Nghe , Bình Dương bật : "Cô mẫu của vẫn bỏ tính mê hoặc tiểu lang quân ?"
Vĩnh Ninh liếc mắt Bình Dương, nhẹ nhàng chọc trán nàng, : "Ngươi thật ngốc nghếch, vì một Hứa phò mã mà sống c.h.ế.t yên. Nam nhi đời nhiều vô , uổng phí tuổi trẻ như ?"
Thôi Văn Hi cũng góp lời: "Trưởng công chúa đúng đấy, cuộc đời chỉ vài chục năm, thoáng cái qua. Phải yêu thương bản , sống cho thật thoải mái mới uổng kiếp ."
Bình Dương chỉ hai , bật : "Hai các ngươi thật giống , đúng là ngưu tầm ngưu, mã tầm mã." Rồi nàng tiếp tục: "Chờ xem, chừng Quốc Công phu nhân sắp sốt ruột lo chuyện tương cho ngươi đấy."
Thôi Văn Hi bất lực: "Ngươi đúng là cái miệng độc!"
Sau khi dạo quanh sân, ba trở sương phòng để uống và tán gẫu. Giữa tiết trời nóng bức, trong phòng đặt đá để giữ khí mát mẻ.
Quả vải lạnh và nước hạnh nhân là những món các cô nương yêu thích, cùng với canh đào, dịu mát khí oi ả. Tuy nhiên, ăn quá nhiều món lạnh cũng .
Vĩnh Ninh bỗng cảm thấy khó chịu, nhớ chuyện về tiểu lang quân ở Sướng Âm Các, nàng bực bội : "Cái tiểu tử đó gần đây tức đến đau gan. Trông vẻ yếu ớt, nhưng cứng đầu, trái."
Lời hai cô nương tò mò. Bình Dương hỏi: "Ngày thường cô mẫu gặp bao nhiêu lang quân, khó ngài?"
Vĩnh Ninh đáp: "Ta thích những tiểu lang quân sạch sẽ, tinh khiết như tờ giấy trắng. cái tên , mặc dù việc ở nơi dơ bẩn như Sướng Âm Các, sống c.h.ế.t chịu cúi đầu. Ta thương cảm cho cảnh đáng thương của , giận vì điều. Đã bán thì còn giả vờ thanh cao gì nữa?"
_Bản dịch thuộc về Hân Nghiên Lâu - MonkeyD. Vui lòng không ăn cắp dưới mọi hình thức.
Dtruyen, Truyenfull, Truyenplus, Wattpad, Cáo Truyện
là ĐỒ ĂN CẮP CHƯA ĐƯỢC CHO PHÉP!!!!!~_
Thôi Văn Hi nhặt một quả vải lên, : "Nghe giọng của ngươi, rõ ràng là đụng chỗ khó ."
Vĩnh Ninh bực bội: " là đen đủi." Rồi nàng tiếp: "Thế nhưng tên tiểu tử đó thực sự là một tài năng, giỏi nghệ, tinh thông văn chương, chuyện thì tầm thường. Chắc hẳn xuất từ một gia đình giàu , đó gặp biến cố mà sa sút tới mức ."
Thôi Văn Hi buông một tiếng thở dài: "Đã như , chắc hẳn dễ lay chuyển bằng tiền tài vật chất."
Vĩnh Ninh , nửa thật nửa đùa: "Ngươi nghĩ cách gì giúp , chỉ nếm thử hương vị của thôi."
Thôi Văn Hi xua tay: "Nghe là sẽ dễ dàng, ngươi nhất là đừng dính . Chúng tìm khác , tự khổ chẳng gì."
Vĩnh Ninh nhướng mày: "Càng khó thì càng thử!"
Thái độ của nàng Bình Dương bật , trách: "Cô mẫu đang ép trở thành đào kép ?"
Ba tiếp tục trêu đùa , câu chuyện càng trở nên thiết. Trước đây, Thôi Văn Hi dù gì cũng giữ vai trò Khánh Vương phi, cẩn trọng lời . giờ, khi rời khỏi vị trí , nàng thoải mái, tự do hơn bao giờ hết.
Bình Dương hỏi Thôi Văn Hi về những dự định tương lai. Nàng vội vàng tìm kiếm một mối hôn nhân mới, thậm chí còn chắc chắn về việc . Dù trẻ nhất trong ba , Thôi Văn Hi sống thông thấu nhất, và Vĩnh Ninh đồng tình với quan điểm , : "Ta hơn bốn mươi tuổi mới thực sự thoát khỏi ràng buộc, sống như mới thật là ."
Thôi Văn Hi chống cằm, : "Lời đàm tiếu thật đáng sợ. Ta và Khánh Vương sống với bảy năm, con là lớn nhất của , nhưng giờ cuối cùng cũng thoát khỏi gánh nặng ."
Vĩnh Ninh tự giễu: "Ta thì mấy đứa con, nhưng chúng chỉ phiền lòng. Suốt ngày quản quản , bảo bọc cái bóng của trưởng công chúa, nhưng chê mất mặt chúng."
Lời khiến cả ba lớn.