Việc Thẩm Sơ Ngưng ngày ngày  ngoài, cả phủ    ai  . Nay   chuyên môn đến đưa thiệp, Thẩm Sơ Ngưng đương nhiên đắc ý ngẩng cao đầu. Lý Nhung  xong, thần sắc Thẩm lão phu nhân  khựng , theo bản năng liếc  mấy cô nương bàn ,  mặt vẫn hòa ái gật đầu: "Làm phiền điện hạ nhớ đến."
 
Thẩm Tự Kiên liếc  sắc mặt Dương Trầm, thấy Dương Trầm cúi đầu uống rượu,   đang nghĩ gì, thần sắc  chút phức tạp. Ta  rảnh quan tâm đến đám  một bàn  mỗi  một tâm tư, chỉ lo cúi đầu liều mạng gắp thịt kho tàu và giò heo mà ngày thường ít khi  ăn. Vừa ăn  thầm rủa. Cái quỷ gì mà tiệc hồng mai,  khó  là tuyển phi, quỷ mới thèm .
 
Tan tiệc, Dương Trầm quả nhiên  Thẩm Tự Kiên gọi  mời  thư phòng.
 
Thẩm Sơ Ngưng một lòng hướng về buổi tiệc cuối tháng, chẳng hề quan tâm đến lão phụ  nhà , nghênh mặt lên trời,  thèm để ý đến ai,   về thẳng sân nhà . Chỉ  Thẩm Mộng Nhi vẻ mặt do dự, tiến lên kéo tay : "Nhị tỷ tỷ, nếu thái tử điện hạ   lòng,   mời cả hai tỷ  chúng  cùng , chẳng lẽ..."
 
Ta  Thẩm Mộng Nhi mắt long lanh ánh xuân, thở dài một tiếng. Một đứa bé chỉ mới mười hai tuổi,  nghĩ đến chuyện hôn sự của , chẳng  là quá sớm . Ta mỉm : "Muội  còn  cập kê, vẫn là đừng nên lo lắng nhiều."
 
Chào tạm biệt đám ,  xách hộp đựng thức ăn  chuẩn  sẵn  chân,  đầu cùng Thải Hoàn nhanh chóng chạy về phòng, đóng chặt cửa lớn. Ta đặt hộp thức ăn lên bàn, Thải Hoàn ôm hộp tiền . Thải Hoàn  xổm bên bàn gặm thịt kho tàu và giò heo mang về, còn  thì xoa tay đếm tiền.
 
Những thứ  vơ vét  từ chỗ thái tử ban ngày, trừ bút mực giấy nghiên ở Ngọc Hạc Đường, những thứ còn  đều  chúng  trả . Mấy ông chủ ban đầu   nhận trả, nhưng thấy chúng   cùng thái tử,  dám  lời nào, trả  vô cùng sảng khoái. Giờ hai   một hộp ngân phiếu, mắt đều sáng lên. Thải Hoàn ăn đầy mồm bóng nhẫy dầu mỡ: "Tiểu thư, một ngày hôm nay của , chẳng  là chuyên  vặt lông dê thái tử đấy chứ?"
 
Ta nhổ một ngụm nước bọt, đếm tiền thoăn thoắt: "Chứ còn  nữa? Mấy cái sân trong Thẩm phủ  vắt   tí dầu nào , đương nhiên  tóm lấy con nào béo mà vặt."
 
"Ta thấy đích tiểu thư với thái tử    lắm mà, tiểu thư     phát hiện ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nhi-tieu-thu-hom-nay-da-tron-chua/17.html.]
 
"Chẳng  ngươi  hai  họ   lắm , nếu đại tỷ thực sự  bản lĩnh khiến thái tử xin chỉ tứ hôn,  đây cũng là thê  , chút tiền  tính là gì?"
 
Tay Thải Hoàn khựng : "Chỉ sợ thái tử   ý , hôm nay tiểu thư mặc hở hang như , nhỡ ..."
 
Ta khoát tay: "Yên tâm , trời sập thì  đại tỷ che,  xong nữa thì  'biểu thiếu gia' chống đỡ."
 
Thải Hoàn suýt chút nữa  nghẹn, vội vỗ vỗ ngực, kinh hãi  : "Tiểu thư, hôm nay    cảm thấy  đúng , biểu thiếu gia  vẻ quan tâm đến  lắm, lẽ nào..."
 
"Đừng  nghĩ linh tinh."
 
" mà... tiểu thư, biểu thiếu gia đối với  hình như  bình thường thật đấy. Đàm gia ở Tấn Châu cũng giàu nứt đố đổ vách,    vặt lông,   vặt lông ?"
 
Ta giật giật khóe miệng: "Đừng hòng, mỡ thái tử dễ vặt, mỡ biểu thiếu gia   vặt  . Thỏ khôn còn  ăn cỏ gần hang, nhỡ vặt mà xảy  chuyện, khó mà giải thích."
 
Thái tử sống  còn bao lâu nữa, cứ vặt thì vặt. Lợi lộc của Dương Trầm   dám nhận. Ta chỉ là một nữ phụ để bảo  tính mạng, vốn  nên dây dưa quá nhiều với nam nữ chính trong nguyên tác. Một khi  dây dưa thì  nhân quả,  nhân quả sẽ  cuốn  mạch truyện chính. Nữ phụ, trong truyện sảng văn  kết cục   nào ?
 
Thải Hoàn hiểu ý mà cũng  hiểu, cuối cùng đem bát đũa  ăn xong bỏ  hộp thức ăn, lau tay giúp  đếm ngân phiếu. Cuối cùng hai  đếm  hai xấp chồng chất, Thải Hoàn thở  một , nhét hết  hộp tiền: "Đếm xong , tiểu thư, cộng thêm  tiền  gửi  đó, chúng   tổng cộng bốn nghìn năm trăm lượng bạc. Tiểu thư, nhiều tiền như ,  thực sự định  ngoài tự lập môn hộ ? Chuyện   từng  tiền lệ, nào  dễ dàng như ."