Nghe   ,  bất giác ôm chặt lấy , vùi đầu  cổ , chẳng còn tha thiết gì nữa, gần như gào lên: "Bùi Vân Xuyên! Ai  ngươi c.h.ế.t   đáng tiếc? Sao ngươi dám  những lời ,  ngươi dám để  rời ?"
Bùi Vân Xuyên  , vẫn luôn như  một đứa trẻ. 
Lúc   ở  gần , thậm chí  cần suy nghĩ, liền đưa tay rút cây trâm cài tóc của  xuống, kề  cổ cứa một đường.
Vết thương tuy  sâu, nhưng tiếng da thịt  rách toạc trong đêm khuya tĩnh mịch  thật rõ ràng. 
Cả đời nhút nhát,  mà lúc    tự    thương, đau đến nỗi mặt mày tái nhợt, nước mắt cứ thế tuôn rơi.
Ta luống cuống tay chân che vết thương đang chảy m.á.u  cổ , còn  thì run rẩy : "Ngươi  ,  sẽ c.h.ế.t cho ngươi xem, dù  cũng chỉ  một mạng , c.h.ế.t    thoát khỏi cảnh chịu tội  , cũng  cần   thấy thứ phiền phức như ngươi cứ nhất quyết ở  mặt   chịu ."
Ta vẫn luôn nghĩ  ngốc nghếch, nào ngờ  đó  phát hiện   thực chất  thông minh,  cách nắm thóp , lúc tàn nhẫn cũng  thể tự    thương để khiến  đau lòng.
Ta    nếu  đưa  ,  nhất định sẽ  chịu thôi, cuối cùng đành  đồng ý.
Nay loạn thế  nổi lên, bên ngoài   chư hầu tự xưng vương,  cần   vững trong thời buổi loạn lạc , đợi đến khi đất nước diệt vong, sẽ đưa   khỏi cung.
Chỉ là  khi rời ,   giấu   một việc,  đích   gặp Bạch Trạm,  rõ  phận của  cho .
Trong cung   chỉ  một hai bí mật, mà sự tồn tại của , vốn dĩ  khiến hoàng đế kiêng dè, dù  đây cũng là chuyện  xa của hoàng tộc, những kẻ  chuyện từ lâu   tìm cớ ban chết.
Chỉ  Tống Tiệp dư năm đó, là do chính tay  g.i.ế.c chết.
Suy cho cùng, Tống Tiệp dư ngày nào cũng sống trong sợ hãi, bà  sợ  phận của  một ngày nào đó  bại lộ, nên lúc nào cũng sống trong dè dặt, lo âu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nhu-tinh-mat-y/chuong-22.html.]
Bà  đối xử với   ,  vài  thậm chí còn  hãm hại , lấy cái c.h.ế.t của  để đổi lấy việc bí mật  mãi mãi   hoàng đế phát hiện.
Trẻ con  những chuyện tự nhiên hiểu rõ trong lòng,  yêu thương ,  tự khắc sẽ trân trọng,   yêu thương ,  cũng chẳng màng đến tính mạng của họ.
Ta từ nhỏ    là kẻ tầm thường, chỉ là dã tâm  kịp nảy nở   Bùi Vân Xuyên trói buộc mà thôi.
Ta cùng Bạch Trạm  một cuộc giao dịch, định dùng mạng sống và tự do của Bùi Vân Xuyên để đổi lấy sự ủng hộ của nhà   dành cho Bạch Trạm.
 Bạch Trạm là kẻ thâm độc, giỏi tính toán, cho dù   giả vờ thế nào rằng Bùi Vân Xuyên đối với  chỉ là một tên nô tài hữu dụng,  vẫn nhận   điều khác thường.
Hắn sẽ để Bùi Vân Xuyên sống, nhưng  chỉ  thể ở  trong cung  con tin, hễ   bất kỳ hành động nào bất thường, Bùi Vân Xuyên sẽ chết.
Lúc  rời , Bạch Trạm còn  quên  nhạo  lưng: "Có một  nô tài, còn trung thành hơn cả chó, dùng lâu     nảy sinh tình cảm thật. Có  , Vận Nghi?"
Cuối cùng   thể đưa Bùi Vân Xuyên rời , nhưng  giữ  mạng sống cho . 
Ngày  rời khỏi cung,  lén  theo  một đoạn đường.
Chỉ cần  ngoảnh đầu  là  thể  thấy bóng dáng cao gầy đang  cách đó  xa,  cũng  hề do dự, từ đầu đến cuối đều dùng cây trâm đó cứa lên cổ , hễ   ý định  đầu ,  sẽ lập tức c.h.ế.t  mặt .
Hắn chỉ  thể trốn trong bóng cây rậm rạp    xa dần, còn    dám  đầu   thêm một  nào nữa.
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
Mười năm ,  nhặt  trong gió tuyết, nuôi nấng  bên cạnh bao năm, cho đến khi  trưởng thành.
Ban đầu   chút tư tâm, nhưng  đó  chẳng cần gì nữa, trong lòng chỉ   .
Hắn    ở trong cung mạo hiểm  con phượng hoàng  thể  thiêu rụi bất cứ lúc nào, cũng    ở bên cạnh một tên hoạn quan, nô tài như  mà lãng phí cả đời,  hy vọng    cuộc sống như  bình thường.