7.
  ngờ họ  to gan đến , thế nhưng họ sẵn sàng gi.3t  diệt khẩu. 
 
Hơn nữa  tình huống   một chút căn cứ nào. 
 
  chúng trói  đưa lên núi. 
 
Trời  mưa đường núi  khó ,  khi  bộ gần ba tiếng đồng hồ, cuối cùng  cũng đến  một ngôi miếu nhỏ đổ nát và hoang tàn. 
 
Đây là ngôi miếu Sơn Thần  thờ ở làng Thượng Liên. Tuy nhiên,   bọn họ bao nhiêu năm  đến đây, nơi  gần như sụp đổ. 
 
  lên, thấy miếu Sơn Thần   hề  linh khí mà chỉ là thùng rỗng kêu to. 
 
Trương Quân đẩy  đến  miếu Sơn Thần, lạnh lùng   đột nhiên mỉm : 
 
"Cô Vân, đừng trách chúng ." 
 
 phớt lờ ông , chỉ  lên bầu trời. 
 
Không  trời  mưa  nhưng bầu trời xám xịt   một chút nắng. 
 
Vào năm âm, tháng âm, ngày âm thời điểm bốn âm chi khắc, ma quỷ  ngoài. 
 
Trưởng làng và một  dân làng đang đào thứ gì đó  mặt đất. 
 
 đột nhiên : “Nghe ,  thứ gì đó đang tới.” 
 
Trương Quân sửng sốt một lúc: “Cô    gì nữa?” 
 
Ông  nhặt bùn bên cạnh và cố gắng nhét nó  miệng .  lúc , gió thổi dữ dội, bầu trời đột nhiên u ám. 
 
"Chuyện gì đang xảy  ?" 
 
"Trời sắp mưa ?"
 
"Ch. ế. t tiệt! Thật xui xẻo!" 
 
Mọi   quanh, trông cáu kỉnh và bất an. 
 
Đông Đông Đông—— 
Truyện do Mễ Mễ-Nhân Sinh Trong Một Kiếp Người edit, chỉ đăng tại Fb và MonkeyD.
 
Một âm thanh kỳ lạ phát  từ miếu Sơn Thần. 
 
Âm thanh đó ngày càng gần hơn và rõ ràng hơn. 
 
Trưởng làng giơ tay  hiệu   im lặng, đôi mắt âm trầm lo lắng  về phía miếu Sơn Thần. 
 
 cũng  qua đó. 
 
Những gì họ  thể  thấy,   thể  thấy rõ ràng. 
 
Bên trong  một con quái vật đang tiến tới đây…
 
8.
"A…" 
 
Người đàn ông gần miếu Sơn Thần nhất  ném xuống đất, những ai  mặt ở đây  kịp phản ứng. 
 
“Hai con hổ!” 
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nhu-y-hang-yeu-bat-thi-co/chuong-4.html.]
Cuối cùng cũng   tỉnh  giữa tiếng hét của  đàn ông. Hắn  tiện tay nhặt chiếc xẻng  mặt đất lên, lao tới cứu  đàn ông. 
 
 chờ đến khi  lao về phía , cả  như  sét đánh  yên tại chỗ. 
 
Thứ    đàn ông  đầu . 
 
Đó là một con quái vật đáng sợ với đầu  và  nhện. Mái tóc  dài, đôi mắt màu xanh lá cây rực rỡ.
 
Từ cổ trở xuống bộ dáng như một con nhện, với tám chiếc chân thon dài chống đỡ mặt đất, m. á. u của  đàn ông chảy  từ đó. 
 
Người đàn ông kêu hai con hổ  biến mất. 
 
Con quái vật     đàn ông cầm xẻng, gầm lên một tiếng  lao tới. 
 
"A!!" 
 
Mọi  sợ hãi bỏ chạy. 
 
Ngoại trừ . 
 
  trói  một cái cây im lặng  cuộc tàn sát.  con quái vật  vẻ  quan tâm đến . 
 
"Chị Như Ý!" Một giọng   quen thuộc đột nhiên vang lên bên tai . 
 
  đầu   thì thấy  trai trẻ đang chạy tới. 
 
Không  một lời,   bắt đầu cởi trói cho . Ồ, là Tưởng Thiếu Thiên đến muộn. 
 
 hỏi  : “Sao    ở đây?” 
 
Cậu  chỉ  : “ gặp cô  ở trong làng, cô   đưa  đến đây.”
 
  , thấy một khuôn mặt quen thuộc khác. 
 
Là cô ,  của Lý Hà, Hứa Thúy. 
 
Cô  lúng túng liếc    nhanh chóng cúi đầu xuống. 
 
"Cứu mạng a!" Trương Quân  quái vật từ phía  tóm lấy, lưng ông  ngay lập tức  xé toạc. 
 
Ông  kêu lên thảm thiết  dậy, chạy về phía chúng . 
 
Con quái vật dường như  phát hiện , theo sát phía  ông . 
 
Nhìn thấy Trương Quân sắp  đuổi kịp,  tuyệt vọng   chạy thẳng về phía Hứa Thúy, đưa tay nắm lấy cánh tay cô  kéo đến  mặt . 
 
Đây là dùng cô   lá chắn! 
 
"A!" Hứa Thúy kêu lên, sắc mặt tái nhợt. 
 
 cau mày, bước nhanh về phía , kéo cô  , đồng thời tát thật mạnh  mặt Trương Quân. 
 
Trương Quân  đánh choáng váng đến mức  bệt xuống đất. Khi  tỉnh , con quái vật  ở gần . 
 
Nhìn khuôn mặt phóng to của nó, vẻ mặt Trương Quân càng thêm kinh hãi: 
 
"Tống Lan Chi... quả thực là Tống Lan Chi!" 
 
"Tống Lan Chi trở về báo thù!”