Những Năm Tháng Ấy - Chương 15

Cập nhật lúc: 2024-12-08 15:33:34
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tối hôm đó bả vai Lâm Dĩ Nhiên sưng lên, ở giữa chuyển sang tím, lộ làn da vốn trắng nõn của cô, thấy mà giật .

Sau một đêm trôi qua, sáng hôm còn nghiêm trọng hơn. Đêm đó Lâm Dĩ Nhiên dám nghiêng đè lên vết thương, điều thật sự ảnh hưởng đến giấc ngủ, đụng tới thì sẽ thấy đau.

Thấy cô thức dậy, Khâu Hành hỏi cô: “Thấy ?”

Lâm Dĩ Nhiên đẩy cổ áo cho , chẳng hiểu mà trông nó còn nặng hơn nghĩ. Khâu Hành cau mày: “Em chắc là xương cốt vẫn chứ?”

“Ừm, em chắc.” Lâm Dĩ Nhiên thả áo , .

Cô mới tỉnh ngủ, tóc tai rối bù rải rác vai, cô túm hất , phần lớn tóc xõa lưng, nhưng vẫn còn một ít xoăn , giống như mang theo chút xù xì kịp mài giũa, tạo cho cảm giác khô khan mềm mại ấm áp.

“Nhìn nặng thôi chứ đau.” Lâm Dĩ Nhiên .

Chuyện trôi qua nhanh, dù cũng quá nghiêm trọng, chỉ là chút vết thương ngoài da.

khoảnh khắc tế nhị khi bôi cồn đó vẫn tiếp tục kéo dài.

Vốn dĩ trong buồng lái đặt nặng giới hạn nam nữ, bình thường khi họ ở chung Khâu Hành cũng so đo chuyện Lâm Dĩ Nhiên là phái nữ, xảy chút tiếp xúc thể là điều thể tránh khỏi, hai đều thấy ngại.

khi bôi cồn, cách dần dần kéo dài .

Điểm thể hiện rõ nhất là ở Khâu Hành, dường như chợt nhớ Lâm Dĩ Nhiên là con gái. Ví như khi áo bẩn, thoải mái mà áo mặt Lâm Dĩ Nhiên, bây giờ lúc áo sẽ một câu: “ áo.”

Lúc đầu Lâm Dĩ Nhiên xong thấy sửng sốt, đó lưng , : “Ừm.”

Hay là lúc Lâm Dĩ Nhiên xuống xe chỗ để chân, Khâu Hành cũng giúp, dù bọc lấy chân cô đưa xuống như thế cũng xem như là ôm . Bây giờ Khâu Hành cùng lắm là đưa tay cho cô mượn lực thôi.

Thời điểm tránh né tương tự như xảy thường xuyên, cộng thêm đa thời gian khuôn mặt của Khâu Hành biểu cảm gì, giọng điệu lạnh nhạt trông càng lạnh lùng hơn, lúc còn lộ rõ động tác né tránh, thậm chí còn

chút chán ghét.

Kể từ lúc thở của Khâu Hành phả tai cô mang đến cảm giác đặc biệt, ban đầu Lâm Dĩ Nhiên còn hiểu ý mà bình tĩnh chấp nhận việc Khâu Hành kéo dài cách. trải qua mấy ngày, khi biểu hiện của Khâu Hành ngày càng rõ ràng hơn, Lâm Dĩ Nhiên bắt đầu nghĩ chuyện gì đó khiến Khâu Hành vui .

Trong bầu khí khó hiểu , hiện tại hai bắt đầu trở nên xa cách hơn so với sự quen thuộc và thiết trong vô thức lúc .

*

Năm nay mưa nhiều, đường thường xuyên gặp mưa. Đây cũng là lý do vì nào Khâu Hành cũng vất vả đậy kín xe bằng tấm bạt đậy hàng, nếu trời nắng thì cần phiền phức như .

Trời mưa thể cho xe ngập nước, lúc qua cân thể quá tải.

Trưa hôm nay bọn họ dừng ăn cơm, lúc nổ máy xe thì trục trặc nổ . Trạm nghỉ chỉ là trạm nghỉ nhỏ, chỗ sửa xe.

Chiếc xe tồi tàn của Khâu Hành thường xuyên gặp nhiều sự cố đường, hơn nữa bình thường sửa xe ở chỗ Lâm, Khâu Hành thông minh, qua một là nhớ thứ, vấn đề cơ bản Khâu Hành cũng hiểu hết.

Khâu Hành xách hộp dụng cụ xuống, gọi điện thoại cho Lâm bắt

tay tháo dỡ.

Lâm Dĩ Nhiên ở bên cạnh đưa dụng cụ cho , Khâu Hành chỉ cái gì thì cô đưa cái đó.

“Ừm, cầu gặp sự cố, cầu gì thì em cũng khởi động , bây giờ vấn đề là em khởi động .” Khâu Hành với Lâm.

“Cũng cầu giữa, chắc là đường ống dẫn dầu trục trặc .” Khâu

Hành khom lưng , suy nghĩ một lát : “Em cho em , nhưng chắc đường ống dẫn dầu vẫn còn gặp sự cố, là van tiết lưu nghẹt ạ? Anh van tiết lưu ?”

Khâu Hành đợi lát nữa tự sẽ nghiên cứu xem , cố gắng khởi động lái . Chút công cụ của đủ dùng, nếu như đổi linh kiện thì cũng , thực sự thì gọi đội cứu hộ xe tới đây.

Đầu dây bên gì, Khâu Hành : “Hết cách , mối thì chạy thôi ạ, chạy đường dài thì em chỉ loanh quanh ở nhà, thế thì kiếm tiền .”

Khâu Hành cúp điện thoại, đưa điện thoại cho Lâm Dĩ Nhiên, bắt đầu sửa xe.

Bình thường tuy tính tình Khâu Hành lắm, lúc nào cũng cau mày, nhưng lúc thật sự gặp chuyện phiền phức khó giải quyết thì ôn hòa, sẽ nổi nóng, gấp gáp, lúc nào cũng bình tĩnh.

Xe chở hàng dừng ở trạm nghỉ khá nhiều, tài xế xe khác đây vài lời, họ chạy xe quanh năm đường cũng xem như là nửa thợ sửa xe. Thấy Khâu Hành còn trẻ như , nghĩ chắc là hiểu gì, mấy họ bắt đầu qua hỗ trợ .

Sau đó bên ngoài bắt đầu đổ mưa, may là xe sửa cũng khá , ít nhất là thể lái .

Khâu Hành và Lâm Dĩ Nhiên liếc , bảo cô mua thuốc lá, nhưng từ lúc nào mà Lâm Dĩ Nhiên mua hai cây , thời gian theo Khâu Hành, cô hiểu thói quen việc

của .

Cô đang cách đó xa cũng gần Khâu Hành, sợ ở gần sẽ vướng bận. Quần áo và tóc đều ướt phân nửa, giọt mưa còn vương mặt, bóng dáng gầy yếu nho nhỏ ở nơi đó.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nhung-nam-thang-ay-pzsj/chuong-15.html.]

Lâm Dĩ Nhiên nhướng mắt lên , hỏi chuyện gì.

Khâu Hành thấy cô đó như , khẽ với cô, chỉ t.h.u.ố.c lá trong tay cô.

Lâm Dĩ Nhiên mở , chia cho mấy bác tài xế giúp đỡ, cảm ơn .

Trên tay Khâu Hành là dầu đen, tham gia , đợi đến khi Lâm Dĩ Nhiên chia thuốc xong, cũng tản , Khâu Hành với cô rửa tay.

Lâm Dĩ Nhiên quần áo dính dầu , : “Anh đồ luôn chứ? Mặc đồ ướt khó chịu lắm.”

Khâu Hành để ý, xoay , : “Quay về .”

Lâm Dĩ Nhiên đáp một câu: “Chẳng xe sẽ thấy thoải mái ?”

tự nhiên, Khâu Hành đầu cô, đó xoay .

Dầu máy tay rửa sạch, tay Khâu Hành dính thường nên quen , lúc nào đó dính đen sì. Khâu Hành trở lên xe, Lâm Dĩ Nhiên đưa khăn cho . Khâu Hành chiếc khăn sạch sẽ nhạt màu của cô, nhận.

“Không cần.” Khâu Hành .

Lâm Dĩ Nhiên cũng miễn cưỡng, cất , rút hai tờ giấy đưa cho . Khâu Hành cầm lấy, tùy tiện lau chùi, lái xe .

Xe hư ở đường là chuyện phiền phức, cũng may là tạm lái , nếu thì đội cứu hộ xe tới đây, mất hơn mấy nghìn mới là chuyện lạ.

Khâu Hành lái xe cẩn thận, cố gắng để nó vững vàng mà đến nơi, Khâu

Hành quen một xưởng sửa xe, nếu đến mấy chỗ lạ sửa thì chỉ sợ lừa thôi.

tâm trạng của tệ lắm, trò chuyện với Lâm Dĩ Nhiên. “Mùa đông năm ngoái, chạy đến Đại Khánh.”

Anh chợt đổi đề tài, Lâm Dĩ Nhiên , Khâu Hành tiếp tục : “Nửa đêm tuyết rơi, giữa đường xe hư, chiếc xe nào chạy ngang qua.”

Lâm Dĩ Nhiên chăm chú lắng , hỏi: “Rồi nữa ạ?”

“Âm 38 độ, trong xe khởi động , trong xe ngoài xe lạnh y như , một cái điện thoại đóng băng mở lên , xuống xe hai chuyến, tay lạnh cóng đến mức sắp mất hết cảm giác.”

Lâm Dĩ Nhiên sốt ruột, Khâu Hành. Khâu Hành ít khi chủ động chuyện như , còn là chuyện của nữa. Không trải qua chuyện xe hư giữa đường xui xẻo như thế mà vẫn hứng

chia sẻ.

“Lúc đó thầm nghĩ, thôi cứ c.h.ế.t cóng như luôn ?” Lâm Dĩ Nhiên thì nhíu mày, hỏi: “Sau đó thì ?”

“Sau đó nghĩ thể c.h.ế.t cóng như thế , tiền nợ vẫn trả xong.” Khâu Hành : “Ba c.h.ế.t cháy, c.h.ế.t cóng, thế thì cũng khộng sống nữa.”

Lời của Khâu Hành sắc bén như mũi dao, khi Lâm Dĩ Nhiên thấy, hô hấp của cô đình trệ trong phút chốc, nhắm chặt mắt.

Khâu Hành từng ba mất như thế nào, Lâm Dĩ Nhiên cũng từng hỏi.

Bây giờ đột nhiên chuẩn , lòng Lâm Dĩ Nhiên trĩu nặng, Khâu Hành nhắc đến bằng giọng điệu để ý như thế càng khiến cho cô thở nổi.

“Vạn bất đắc dĩ mới gọi cho 110, báo vị trí cho cảnh sát.” Khâu Hành tiếp: “Cuối cùng phiền chú cảnh sát nửa đêm ngoài dẫn về, may là vẫn còn một cái điện thoại sợ lạnh.”

Lâm Dĩ Nhiên nổi, mắt cô đỏ lên .

Cô vẫn gì cả, Khâu Hành đầu cô, thấy mũi và mắt cô đều đỏ, dáng vẻ khổ sở.

Khâu Hành cô vài giây mới xoay , mở miệng : “Cho nên em cố gắng học cho đàng hoàng.”

Lâm Dĩ Nhiên rõ vì giữa những lời và việc bảo cô học đàng hoàng liên quan gì đến “Cho nên”, nhưng cô vẫn chăm chú lắng Khâu Hành .

Khâu Hành khôi phục giọng điệu bình tĩnh như , : “Em giữ cho cuộc đời em theo con đường cũ, đừng để ngã xuống.”

Cái gì mà đường cũ? Lâm Dĩ Nhiên nghĩ.

Thuận lợi trưởng thành, học, một ưu tú ở một tầng lớp xã hội tương đối cao, tìm một thích hợp để hẹn hò, gia đình hạnh phúc.

Cô trầm mặc nghĩ đến lời Khâu Hành , Khâu Hành cũng im lặng.

Qua hồi lâu, Lâm Dĩ Nhiên đầu nhẹ giọng hỏi: “Khâu Hành, đến lúc em học vẫn sẽ quan tâm em chứ?”

“Đương nhiên là quan tâm em .” Khâu Hành trả lời.

“Em giống , giống lúc mà còn ngã xuống .” Khâu Hành phía : “ sẽ để em ngã xuống.”

------oOo------

Loading...