Những Năm Tháng Tươi Đẹp Ở Thập Niên - Chương 111: Tiết Nhã

Cập nhật lúc: 2025-12-15 15:01:23
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tiết Nhã chút vui: "Cậu lắm, tớ đợi từ lúc nghỉ đến giờ, thì , lặn mất tăm mất tích, cứ như bốc khỏi thế gian ."

 

Ngọc Khê vội vàng xin : "Gần đây nhà tớ bận quá, đang định ngày mai tìm thì gặp ở đây, xem, tâm linh tương thông kìa."

 

Tiết Nhã cũng giận thật, phì : "Được , đến ga tàu gì thế, mua vé về ?"

 

Ngọc Khê lắc đầu: "Tớ tiễn Niên Quân Mân."

 

Tiết Nhã chớp mắt trêu chọc: "Tớ ngay mà, hóa là vị hôn phu tới, bạn đành xếp ."

 

Ngọc Khê: "Thôi , tớ đầu hàng, đừng trêu tớ nữa. Cậu thì , Tết nhất đến ga tàu gì?"

 

Tiết Nhã chỉ Lý Tiêu: "Anh họ tớ nhận phim mới, đoàn phim giục gấp nên mua vé."

 

Ngọc Khê khách sáo với Lý Tiêu: "Đàn , giỏi thật đấy, nghỉ lễ cũng nhận phim."

 

Ánh mắt Lý Tiêu dán chặt chiếc nhẫn tay Ngọc Khê, cũng sự khách sáo trong lời của cô. Anh sự thiếu tin tưởng của khiến quan hệ hai trở nên xa cách, đến bạn bè bình thường cũng bằng, chỉ dừng ở mức đàn đàn em. Anh gật đầu nhẹ: "Đàn em diễn thì với điều kiện của em cũng thừa sức mà. Còn chúc mừng đàn em đính hôn nhỉ."

 

Tiết Nhã trợn tròn mắt: "Cậu, đính hôn á?"

 

Ngọc Khê chút ngượng ngùng: "Chưa kết hôn, chỉ là đính hôn thôi. Quân Mân mua nhẫn chỉ đeo ngón áp út. Yên tâm , tớ kết hôn nhất định mời ."

 

Tiết Nhã cạn lời: "Vị hôn phu nhà toan tính sâu xa thật đấy!"

 

Ngọc Khê bật : "Tớ cũng thấy thế."

 

Lý Tiêu lên tiếng: "Anh mua vé đây, hai chuyện ."

 

Chờ Lý Tiêu , Ngọc Khê mới : "Tớ thể về thủ đô cùng , tớ đến nhà cô cả ."

 

Tiết Nhã thất vọng kêu lên một tiếng: "Được ."

 

"Nói chuyện gì vui vẻ , ngày mai tớ tìm dạo phố nhé?"

 

Tiết Nhã gật đầu liên tục: "Được đấy, ngày mai tớ ở nhà đợi , nhất định đến đấy."

 

Ngọc Khê thấy Lý Tiêu , : "Nhất định đến. Nhà tớ còn việc, tớ về đây, mai gặp nhé."

 

Tiết Nhã: "Được, mai gặp."

 

Ngọc Khê , Tiết Nhã nháy mắt với họ: "Anh họ, thích bạn em đấy!"

 

Lý Tiêu lắc đầu: "Đừng nghĩ lung tung, thích . Người phụ nữ thích tuyệt đối sẽ quá khôn khéo."

 

Ánh Trăng Dẫn Lối

Lý Tiêu thật lòng, chỉ là thưởng thức Lữ Ngọc Khê, chỉ thể bạn bè, đáng tiếc là ngay cả bạn bè cũng .

 

Tiết Nhã ngẫm nghĩ thấy cũng đúng, họ thích kiểu dễ nắm bắt, đơn giản cơ.

 

Ngọc Khê về đến nhà, hai ông cụ chuẩn . May mà cô nhanh nên về kịp. Ngọc Khê : "Về đến thủ đô cháu sẽ đến thăm hai ông ạ."

 

Ông cụ Niên gật đầu: "Tốt, ."

 

Cả nhà Ngọc Khê tiễn tận cổng thôn, mãi đến khi xe khuất bóng mới về.

 

Về đến nhà, Trịnh Cầm ở cửa: "Đang náo nhiệt, đột nhiên vắng vẻ, chút quen!"

 

Lữ Mãn nghĩ đến chuyện con gái cũng sắp : "Chờ bọn trẻ lớn hết, cái nhà chỉ còn hai già chúng thôi."

 

Trịnh Cầm phá đám: "Chờ tiền, ông nhà thì cứ ở, sẽ đến ở với con."

 

Lữ Mãn: "......"

 

Đã bảo là vợ chồng bên đến già cơ mà!

 

Ngọc Khê thấy tiếng xe, nhà đạo diễn Vương bên cạnh cũng sắp . Ngọc Khê thấy đạo diễn Vương lên xe , Vương Điềm Điềm theo , chẳng ai quan tâm đến Tôn Thiên Thiên.

 

Điều khiến Ngọc Khê chú ý là mặt Tôn Thiên Thiên bầm tím, đây là đ.á.n.h .

 

Ngọc Khê hối hận, lẽ nên mang máy ảnh về. Cô cân nhắc, nên mua một cái máy ảnh xịn , hơn nữa nhỏ gọn, càng nghĩ càng thấy khả thi.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nhung-nam-thang-tuoi-dep-o-thap-nien/chuong-111-tiet-nha.html.]

Cả nhà Ngọc Khê trong nhà. Trịnh Cầm vỗ đầu, vội chạy phòng lấy 5000 đồng: "Đây là 5000 nợ Quân Mân, đưa nó nhận, bảo là đưa cho con là ."

 

Ngọc Khê xấp tiền, cuối cùng nhận lấy.

 

Trịnh Cầm tủm tỉm: "Quân Mân, thằng bé thật."

 

Lữ Mãn tán đồng gật đầu. Đừng ông nắm tài chính trong nhà, nhưng ảnh hưởng đến việc ông hy vọng con gái nắm quyền tài chính, Niên Quân Mân điều.

 

Ngọc Khê về phòng ngủ. Tiền của cô 7000, còn một vạn linh 500 đều là của Niên Quân Mân, ngày mai mang gửi ngân hàng.

 

Sắp xếp tiền xong xuôi, cô vật giường động đậy, cô nhớ Niên Quân Mân .

 

Ngày hôm , Ngọc Khê gửi tiền mới tìm Tiết Nhã. Hai dạo phố, Ngọc Khê mua cho , quần áo cô đủ mặc , cô mua cho ba và ông bà nội.

 

Buổi trưa cùng ăn cơm, cuộc gặp mặt ngắn ngủi kết thúc.

 

Ngọc Khê ở nhà chẳng mấy ngày, cố gắng giúp đỡ việc nhà. Càng cảm thấy thời gian ít ỏi thì thời gian trôi qua càng nhanh.

 

Chớp mắt đến ngày Ngọc Khê rời .

 

Ngọc Khê bên cửa sổ, bóng dáng ba nhỏ dần. Lần , cô còn bàng hoàng nữa, cô tràn đầy niềm tin tương lai.

 

Tàu chạy buổi sáng, tối là đến tỉnh lỵ, ghế cứng cũng quá vất vả.

 

Ngọc Khê khỏi ga tàu, liếc mắt liền thấy Chu Linh Linh đang ở chỗ cao, cô bước nhanh tới: "Chị họ."

 

Chu Linh Linh: "Đi, về nhà thôi, chị nấu cơm xong hết , chỉ chờ em về thôi đấy!"

 

Ngọc Khê xoa bụng: "Chị em thấy đói cồn cào đây."

 

Chu Linh Linh kéo Ngọc Khê . Ngọc Khê: "Chị, bãi đỗ xe?"

 

Chu Linh Linh chút ngượng ngùng: "Lái xe tới."

 

Ngọc Khê "ồ" lên một tiếng: "Thành thật khai báo, một lái xe như chị, ai lái xe chở chị tới? Đừng là dượng cả nhé, ông thể tới đón em ."

 

Chu Linh Linh thẹn thùng: "Đến nơi em sẽ ."

 

Ngọc Khê rảo bước nhanh hơn: "Vậy em xem cho kỹ, rể tương lai rốt cuộc trông thế nào!"

 

Mặt Chu Linh Linh đỏ bừng: "Đến nơi đừng gọi bậy, bọn chị xác nhận quan hệ !"

 

Ngọc Khê: "Vẫn đang theo đuổi !"

 

Chu Linh Linh hận thể bịt miệng cô em họ : "Về nhà xem chị xử lý em thế nào."

 

Ngọc Khê mới sợ, cô thấy đàn ông cạnh xe. Người đàn ông ngoại hình xuất chúng lắm, cao 1m8, dáng , đầu đinh, tạo cảm giác hung dữ, vẻ ngoài xứng đôi với chị họ lắm.

 

ánh mắt một lừa ai. Cô cảm thấy xinh hơn chị họ, nhưng chẳng thèm liếc cô lấy một cái, bộ sự chú ý dính chặt lên chị họ.

 

Đây là điểm cô hài lòng nhất, một đàn ông trong mắt chỉ bạn, thật sự để bạn trong lòng.

 

Chu Linh Linh đến ngại ngùng: "Đây là em họ , Lữ Ngọc Khê. Đây là Trần Trì."

 

Trần Trì lịch sự chào: "Chào em."

 

Ngọc Khê: "Em chào ."

 

Trần Trì tiếp: "Mau lên xe , xe nổ máy nãy giờ, trong xe vẫn ấm."

 

Lời với Chu Linh Linh. Ngọc Khê tự nhiên thồn một họng cơm chó, nghẹn họng.

 

Trên đường về chuyện nhiều. Có thêm Trần Trì, hai chị em cũng tiện tâm sự. Ngược là Ngọc Khê, mắt chớp, lúc thì chị họ, lúc thì Trần Trì, mạc danh kỳ diệu cảm thấy hai xứng đôi.

 

Nửa giờ về đến nhà, Ngọc Khê xuống xe , Trần Trì cũng xuống theo, cũng chẳng , chỉ Chu Linh Linh.

 

Chu Linh Linh căng da đầu, kịp nghĩ cách đáp lời thì trong nhà truyền đến tiếng c.h.ử.i bới.

 

Ngọc Khê cũng chẳng còn tâm trí quan sát nữa, chị họ kéo chạy trong nhà.

 

 

Loading...