Những Năm Tháng Tươi Đẹp Ở Thập Niên - Chương 112: Chị họ

Cập nhật lúc: 2025-12-15 15:01:24
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hai chị em Ngọc Khê bước , tiếng c.h.ử.i bới trong phòng khách im bặt, gian nháy mắt yên tĩnh trở .

 

Ngọc Khê kỹ, Lưu Mẫn và bà cụ, c.h.ử.i bới chính là bà cụ, vì sặc nên vẫn đang ho khan.

Ánh Trăng Dẫn Lối

 

Ngọc Khê cô cả ôm con trai ở ghế chủ vị, hai tay bịt chặt tai thằng bé, lửa giận trong lòng cô như nổ tung, hung tợn trừng mắt Lưu Mẫn.

 

Chu Linh Linh kéo em họ, khẽ lắc đầu.

 

Sau đó cô lạnh mặt, chằm chằm bà cụ: "Bà loạn nữa cũng vô dụng thôi, vẫn câu cũ, Chu Quang Minh ly hôn thì đừng hòng, cứ dây dưa thế xem ai c.h.ế.t , cùng lắm thì cá c.h.ế.t lưới rách."

 

Bà cụ đập bàn: "Nhà xưởng là của nhà họ Chu, liên quan gì đến con cô, dựa cái gì ly hôn."

 

Cô cả Lữ chồng ngày xưa từng đối xử hòa ái với , cảm thấy mệt mỏi: "Ly hôn cũng , gia sản chia đôi, nếu đồng ý thì cứ tiếp tục dây dưa ."

 

Giọng bà cụ the thé: "Đó là do con trai dốc sức nên, chia đôi á, đừng mơ."

 

Ngọc Khê quanh một vòng, thấy Chu Quang Minh , cô thật sự đ.á.n.h . Chu Quang Minh là một kẻ hèn nhát, mặt cũng chẳng dám lộ, cô dùng ánh mắt nguy hiểm Lưu Mẫn.

 

Lưu Mẫn vội vàng ôm bụng, Ngọc Khê trợn tròn mắt, ả t.h.a.i .

 

Trần Trì từ lúc nào, tay cầm cây gậy, ném thẳng xuống mặt bà cụ.

 

Bà cụ như bóp cổ, ngửa đầu lên, một âm thanh cũng phát .

 

Ngọc Khê cảm thấy nực , đột nhiên phát hiện nhà chị họ thật sự cần một đàn ông đáng tin cậy.

 

Bà cụ dám ho he một tiếng, lời tàn nhẫn cũng dám , hai nín thở , điển hình của kẻ bắt nạt kẻ yếu sợ kẻ mạnh.

 

Cô cả Lữ con gái, thanh niên nhà họ Trần, đột nhiên , tâm trạng hề ảnh hưởng bởi màn náo loạn của bà cụ, lên tiếng mời: "Trần Trì , ở ăn cơm nhé."

 

Trần Trì: "Cảm ơn dì ạ."

 

Ngọc Khê kéo tay chị họ: "Hoàn hồn ."

 

Chu Linh Linh lúc mới hồn, Trần Trì trò chuyện với , cô mới phát hiện đàn ông cực kỳ kiên nhẫn, hề chút vẻ mất kiên nhẫn nào, lẩm bẩm: "Anh đúng là tồi."

 

Ngọc Khê vểnh tai : "Em cũng thấy tồi."

 

Chu Linh Linh lườm em họ: "Đi, cùng chị bưng thức ăn."

 

"Vâng."

 

Đồ ăn lên bàn, những gì cần hỏi cô cả Lữ đều hỏi rõ ràng, thái độ với Trần Trì càng thiện hơn.

 

Ngọc Khê gặm sườn, mắt cứ đảo qua đảo . Chu Linh Linh trừng mắt một cái, Ngọc Khê mới ngoan ngoãn ăn cơm.

 

Ăn xong, Trần Trì về.

 

Cô cả Lữ mới rảnh rỗi chuyện với Ngọc Khê: "Cháu mới đến chứng kiến chuyện bực ."

 

Ngọc Khê: "Bà nội ạ?"

 

Cô cả Lữ: "Không , nhưng chắc cũng đoán . Thôi chuyện phiền lòng nữa, chuyện của cháu , cháu đính hôn thật ?"

 

Ngọc Khê gật đầu: "Đính hôn ạ."

 

Cô cả Lữ móc phong bao lì xì chuẩn từ : "Cái cho cháu, cô cả về , tiếc quá."

 

Ngọc Khê nhận lấy: "Cháu cảm ơn cô cả."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nhung-nam-thang-tuoi-dep-o-thap-nien/chuong-112-chi-ho.html.]

Tinh thần cô cả Lữ lắm, chút mệt mỏi nên về phòng nghỉ ngơi .

 

Ngọc Khê kéo chị họ: "Lưu Mẫn t.h.a.i ?"

 

Chu Linh Linh mỉa mai: " , t.h.a.i bốn tháng ."

 

Ngọc Khê tính toán thời gian: "Lần em đ.á.n.h ả là ả t.h.a.i đấy, đứa bé kiên cường thật."

 

Chu Linh Linh dựa sô pha: "Từ khi con, Chu Quang Minh nhịn đủ , cứ đòi ly hôn mãi. Lần ông bà ngoại tới, bà ngoại ở đây ai dám tới cửa, bà ngoại bắt đầu loạn."

 

Ngọc Khê: "Bà nội đúng là lợi hại, cần tay cũng giải quyết vấn đề."

 

Chu Linh Linh phì : "Bà nội chị sợ bà ngoại cháu c.h.ế.t khiếp, hồi trẻ từng bà ngoại cháu đ.á.n.h cho một trận ."

 

Ngọc Khê cũng theo, tiếp tục : "Em cảm thấy điều thực sự khiến Chu Quang Minh ly hôn là đứa con, mà là thứ cô cả đang nắm giữ trong tay, đụng chạm đến tài sản của ông nên ông mới ly hôn. Nói trắng là vì tiền."

 

Chu Linh Linh ngẫm nghĩ kỹ: "Em phân tích đúng, vẫn là vì tiền, Chu Quang Minh tự nắm quyền kiểm soát, đây là nhịn nữa."

 

Ngọc Khê chống cằm: "Vậy bây giờ? Cô cả đồng ý ly hôn nhưng một nửa tài sản, em thấy khó. Ở đây chị và cô cả quan hệ rộng, cô nhi quả phụ, yếu thế hơn hẳn."

 

Chu Linh Linh cũng chút bực bội: "Chính vì yếu thế nên mới cứ dùng dằng mãi, nhưng em trai chị mới 4 tuổi, thật sự chịu nổi sự giày vò ."

 

Ngọc Khê đảo mắt: "Em nêu ý kiến nhé, chắc chắn đúng , chị thử xem."

 

Ngọc Khê chuyện với chị họ cũng vì cô cả chủ kiến và cứng rắn bằng chị họ.

 

Chu Linh Linh đang cần giúp nghĩ cách, em họ đến là mừng rơn. Mấy ngày nay cô nghẹn c.h.ế.t mất, dám cho nhà bà ngoại , chỉ thể chịu đựng một : "Em ."

 

Ngọc Khê phân tích: "Em cảm thấy chuyện gì đau dài bằng đau ngắn, vì cứ đề phòng động, chi bằng chủ động xuất kích, tấn công là cách phòng thủ nhất."

 

Mắt Chu Linh Linh sáng lên vài phần: "Nói tiếp ."

 

Ngọc Khê : "Bây giờ là xã hội pháp trị, tuy luật hôn nhân thiện nhưng đối với bên ngoại tình vẫn chiếm ưu thế hơn. Bên điểm yếu nhất, đứa con trong bụng Lưu Mẫn, đây là bằng chứng thép. Chủ động tòa kiện, kiện ly hôn, em thấy mất mặt, chỉ là dùng vũ khí pháp luật để bảo vệ chính mà thôi."

 

Chu Linh Linh sửng sốt: "Nói thật, chị bao giờ nghĩ tới việc kiện tụng. Ly hôn ầm ĩ tòa chị quan tâm, chỉ sợ cho em trai."

 

Ngọc Khê đồng tình: "Chị họ, Chu Nghiêu mới 4 tuổi, chờ nó lớn lên thì chuyện qua lâu , ảnh hưởng gì đến nó cả. Nếu thực sự ảnh hưởng thì thể chuyển nhà. Hơn nữa, cứ loạn mãi thế mới ảnh hưởng đến Chu Nghiêu. Chị sợ kéo dài lâu, nhà họ Chu sẽ dùng thủ đoạn cực đoan ? Chị họ, chủ động xuất kích thì quyền nuôi dưỡng Chu Nghiêu mới chiếm thế chủ động."

 

Chu Linh Linh đổ cốc nước: "Chu Quang Minh sẽ đòi quyền nuôi dưỡng?"

 

Ngọc Khê: "Thật sự ép đường cùng, chuyện gì ông cũng thể , đến lúc đó các càng động."

 

Ngọc Khê cảm thấy uổng công sách luật. Ở trường, vì sợ hợp đồng bẫy nên rảnh rỗi cô lật xem, quả nhiên kiến thức nhiều bao giờ thừa.

 

Chu Linh Linh chính vì lo cho em trai nên mới sợ đầu sợ đuôi. Em trai là mạng sống của , nếu em trai nhà họ Chu bắt , nhất định sẽ suy sụp: "Kiện, kiện, chúng sợ mất mặt, Chu Quang Minh càng sợ hơn."

 

Ngọc Khê : "Đầu tiên, chúng tìm một luật sư giỏi. Tiếp theo, tìm một bằng chứng, nhất là bằng chứng thép. Cũng bút ghi âm tính , dù cứ thu thập càng nhiều bằng chứng càng ."

 

Chu Linh Linh: "Chị hiểu , may mà em tới, nếu chị chẳng ai để bàn bạc."

 

Ngọc Khê mới tin: "Trần Trì đấy thôi, em thấy cô cả ưng lắm."

 

Mặt Chu Linh Linh đỏ lên: "Bọn chị xác định quan hệ mà, chị dám tìm bàn bạc, hơn nữa cũng chắc giúp."

 

Ngọc Khê thấu hồng trần: "Em thấy cầu còn chứ! , chị họ mau khai thật , hai là bạn bè ? Sao theo đuổi chị?"

 

Chu Linh Linh: "Cậu là bạn học cấp ba của chị. Đừng trông bình thường, thực tay trái tật."

 

Ngọc Khê sửng sốt: "Bị tật? Bị tật thế nào?"

 

 

Loading...